Nhìn Thấy Linh Hồn Mình Là Cách Thức Kết Thúc Mọi Khổ Đau (P1)

 

Khai đề

Anh chị em chúng ta tham gia ngành học nhân điện vì lý do phổ thông nhất là đau yếu bệnh tật, thứ nữa vì nguyên nhân vướng mắc âm phần, thứ yếu vì sự hiếu kỳ tò mò những lợi ích nhân điện đem lại và thiểu số vì nguyên nhân mà tất cả mọi người sẽ đến thời điểm từng ngày đến từng giờ phút phải nỗ lực ý thức. Đó là sự giải thoát!

Con đường từ Khóa Sơ Cấp tới lớp 7, lớp 7 đặc biệt giúp chúng ta có được sự giải thoát tuyệt đối, sự giải thoát với sự toại nguyện trong hành động lành việc tại thế giới thực tại này. Có một số anh chị em nhận ra, có một số anh chị em không nhận ra, có một số anh chị em định hình không rõ ràng nhưng khi tất cả anh chị em vượt qua lớp 7, 7 đặc biệt bước chân vào thực hành thực hiện công thức từ lớp Phát Triển Tiềm Năng Đặc Biệt I, II, III trở lên, anh chị em đã và đang thực sự hành động để giải thoát khổ đau cho tất cả sinh linh trên cõi trần thế. Như vậy sự ý thức hay không ý thức về sự giải thoát cho bản thân hay thế sự không còn thực sự quan trọng, vì anh chị em chúng ta đã là sứ giả, là chủ thể của sự giải thoát qua hành động thực hành thực hiện công thức nhân điện. Con đường tiến hóa, bài học trường đời trường đạo không bỏ qua bất cứ ai chỉ đến khi họ đã vượt lên bằng năng lực bản thân. Có thể chỉ hành động để tiến hóa hoặc vừa hành động vừa soi xét nghiền ngẫm chọn lựa hướng đi đối với thế sự xoay vần nhưng nếu hoàn toàn lý thuyết mà không có thực hành thì chắc chắn dậm chân tại chỗ đến thụt lùi vì những người khác đã đi trước chúng ta.

Với những anh chị em hăng say thực hành thực tập thực hiện công thức Thầy Đáng đã trao truyền để lại cho tất cả anh chị em nhân điện chúng ta, một điều may mắn đến với họ, đó là vì sự hăng say hành động nên mỗi khi có duyên tiếp cận với sự đúc kết tư tưởng hay diễn giải sự sâu sắc hàm chứa trong chương trình nhân điện, họ đọc mà thấy được mình đã trải qua hình thức này, sự việc này, hiểu rõ ý nghĩa này… từ gần đây hoặc lâu lắm rồi trước đó.

Tags: , ,

No comments yet.

Leave a Reply