191 theo như bà này, sau khi Thầy giải nghĩa như vậy thì bà hiểu. Và sau trận này, thì các vì sao trên trời sẽ không như xưa nữa và sẽ không đi tốc độ như xưa nữa ,thì tử vi không có nữa như Thầy nói. Vì tử vi bây giờ tính theo các sao. Mai mốt tất cả đều thay đổi hết ,Quả đât không có ảnh hưởng của tử vi hay của sự tính bằng các sao nữa?
- Lúc đó anh chịi em giỏi rồi. Sau khi trái đât, vũ trụ thay đổi toàn bộ rồi thì anh chị em đâu có tính bằng sao nữa? Anh chị em biết anh chị e làm cái gì rồi. bây giờ anh chị em chỉ tính cho môt kiếp của anh chị em mà chưa đươc 100% nữa, người nào giỏi lắm là 70%-80% là hay lắm. Trong tương lai anh chị em khỏi cần tính sao mà anh chị em biết linh hồn của anh chị em sẽ đi tới đâu, làm cái gì, và tiếp tục cuộc hành trình như thế nào. Nó còn tinh vi gấp trăm gấp ngàn lần vấn đề coi sao, ảnh hưởng cơ thể con người bằng một kiếp. Trong tương lai xóa tử vi hết ,không cần căn cứ sao mà biết rằng cái linh hồn của mình kiếp này sẽ làm được gì ,những kiếp tới,tới sẽ làm được gì. Lịch trình kiếp anh chị em hiểu biết hết.Tính bằng tư tưởng của anh chị em thì đâu cần tính bắng con người ảnh hưởng bằng sao, thời tiết? Có một kiếp thôi. Còn sau này có thể biết10 kiếp, 100 kiếp trở về sau thì đâu cần tử vi làm gì?
Anh chị em biết đâu cần học, Không biết thì học chứ biết thì học làm cái gì?
Do đó nó thay đổi con người mới để anh chị em mới đủ khả năng lên ở với Chị Hằng.
192 Thưa Thầy, khi mình trả hết nghiệp rồi thì Thầy giải nghĩa là mình sẽ có nghiệp mới. Cái gì có thể định nghĩa được cái nghiệp mới của mình sẽ nặng hơn hay nhẹ hơn? Và cái luật của nghiệp lực là gì?Mình có thể lựa chọn sự nặng và nhẹ của nghiệp lực khi mình chết không?
- Khi mà anh chị em hết nghiệp rồi thì các Đấng biết anh chị em có khả năng ,các Đấng biết hồi xưa anh chị em có khả năng10, thì thử anh chị em 9. khi anh chị em được 10 rồi, thì trả nợ xong. Thì tiếp tục anh chị em chịu đựng 20. Cái năng lực của anh chị em chịu đựng được cái nghiệp 20 là cái nghiệp nặng nhất, thì khi anh chị em chịu đựng được 20, các Đấng thử anh chị em 18 hay19, mà khi đậu được 18,19 rồi thì các Đấng sẽ thử cao hơn nữa. Bởi lẽ là không bao giờ các Đấng thử thách ngoài sức chịu đựng của anh chị em.
Giống như Tôi vậy, nghiệp lực mình hết rồi, anh chị em không có chọn. Tùy, phục vụ nhân loại nhiều thì các Đấng sẽ cho anh chị em học bài học càng cao. Học bài học càng cao để chịu đựng được thì mới giúp nhân loại được. Chứ còn anh chị em chịu đựng không được, những chuyện nhỏ không chịu được, thì gặp những chuyện lớn làm sao chịu đựng được? Thì làm sao giúp nhân loại được? Thì tùy cái lòng của mình, cái sự hy sinh của mình đối với nhân loại. Hy sinh càng cao thì sẽ thử thách càng nhiều. Nhưng thử thách trong cái sự chịu đựng được của anh chị em. Cũng như anh chị em muốn học đại học thì phải học 4 năm. Nếu học giỏi thì học 3 năm. Nói tóm lại là vậy,anh chị em cố gắng vượt bực được thì mới thành công trong mọi lãnh vực. Anh chị em biết rằng, tất cả cái gì đến với mình, coi như mình nghĩ đó là Thượng Đế thử thách mình, thì mình khỏe. Tôi nói cái chuyện này, nếu anh chị em thực hiện được,thì cơ thể của anh chị em sẽ sung sướng, tinh thần cũng sung sướng. Có nghĩa là cái chuyện vui đến thì vui lắm, nhưng tôi đặt ngược lại, cái chuyện buồn đến thì anh chị em vui gấp hai. Thì cái đó anh chị em sung sướng gấp trăm lần. Mà nhân loại đâu có làm được cái này.
Cái chuyện vui thì mừng quá. Cái chuyện buồn tới anh chị em rầu lo. Chứ cái chuyện buồn mà anh chị em vui gấp hai lần thì anh chị em khỏe lắm đâu ,có gì sợ? Tại vì nên nhớ rằng đây là bài học của Thượng Đế, tại sao anh chị em phải rầu? Anh chị em biết bài học của Thượng Đế cho, tại sao cái chuyện buồn tới , anh chị em lại rầu? Anh chị em vui đi thì xóa tất cả những cái đó không ảnh hưởng gì tới anh chị em. Đó thành ra chuyện vui đến , mình vui một. Chuyện buồn đến, mình vui hai. Thì chắc chắn mình sẽ sung sướng nhất! Đó là bài học. Anh chị em luôn luôn nghĩ trong đầu đây là bài học quí giá mà Thượng Đế cho anh chị em chứ không phải bắt an chị em làm tội. Hai cái nó khác nhau.Nếu anh chị em ý thức được cái này coi như anh chị em Ngộ Đạo. Mà Ngộ Đạo thì cái gì anh chị em cũng làm được hết.
193 Thầy nói, nếu mình ý thức được tất cả là Thượng Đế cho những bài học này , mình phải qua. Thì lúc đó là mình nhộ đạo, rồi sau đó thì sao?Mình trở lại học tiép nữa?
- Again, again. Trở lại học hoài. Ông Thầy của tôi nói là dù cho trước khi tôi chết 1 tiếng đồng hồ, ông Thầy còn thử tôi 1 lần cuối cùng. Mà nếu tôi không qua khỏi thử thách đó ,thì tôi không đạt được. Kiếp tới thì phải học khó gấp trăm gấp ngàn lần nữa. Thành ra khi thử Thầy mà Thầy vui gấp 2 lần thì chắc chắn Thầy sẽ thành công.
194 Bà này hỏi là nếu mình thương ai rất nhiều ,thì mình có thể lấy bớt nghiệp lực của người đó không?
- Ăn thua mình. Ăn thua mình cho. Mình phải “volunteer”. Thí dụ mình thương người đó, được rồi. Tôi thí dụ Tôi đi cho chắc ăn. Chứ mấy người thì nhiều khi đụng chạm.
Bây giờ tôi thương bất cứ người nào, đàn ông, đàn bà, gì cũng được. thì Tôi nói ,tôi làm công quả công đức ,tôi cho, chia hai. Thí dụ như bây giờ ,một người đàn ông đi phụ tôi, thí dụ Ivan đi phụ tôi. Tôi thấy sao thằng này phước đức nó ít quá ,tôi làm công quả nhiều. tôi cho nó phước đức nhiều một chút cho nó sung sướng. bất cứ Tôi thương cỡ nào cũng vậy. cái cô đó đi trên hành trình của cô , giúp tôi ít hay nhiều không cần biết, cái chuyện cô giúp ít cũng được. tôi nói, thôi được rồi, tôi thấy cô này làm việc được ,tội nghiệp quá, tôi sẽ cho phước đức thì người này được hưởng. còn không cho thì không được, mình phải cho. Tại phước đức là của mình, Thượng Đế cho mình. Mình tính nguyện mình cho người ta. Nhưng mà tôi thì tôi cho nhiều lắm, tại tôi dư quá trời. Thành ra anh chị em kkhỏi cho tôi. Có một số anh chị em nói: Tôi làm công quả công đức tôi cho Thầy . Tôi nói, thôi, không có đủ đâu. Cho tôi sao đươc? Có nước xin thêm thì tôi cho chứ, chứ anh chị em làm sao cho tôi được?, thí dụ vậy.
Thì ngược lại, trong tương lai anh chị em tạo được phước đức, đôi khi anh chị em thương người ngoài hơn gia đình ,thì anh chị em vẫn cho người nào,người đó được hưởng. thí dụ nha, Tôi xin lỗi nhe, cha mẹ thì anh chị em nói, thôi lớn tuổi rồi, chết. Anh chị em không ý thức được, chết rồi,khỏi cho.Bây giờ mình thượng vợ mình, cho vợ mình. Thương chồng mình,cho chồng mình. Tuy nhiên thì anh chị em chia cũng được. Thí du , bây giờ có 10 cái phước đức, tôi cho má tôi 2 phần, cho chồng tôi 2 phần, cho mỗi đứa con 2 phần thì những người đó sẽ lãnh khi chúng ta chết. Còn nếu chúng ta không chia gì hết thì chết,lãnh một mình đi.
Nhưng mà cũng có điều này. Tôi nói đây là tôi dạy cho anh chị em luôn. Mình mà có 10, mình cho 10 đó thì các Đấng cho mình 20. chứ mình có 10 mà nói: Ôi thôi,cái này chết uổng, để tôi giữ theo,chắc ăn thì lên trên chết còn lại 8. có 10, cho 10 chết thì còn 20. Mà nếu nói thôi, cái này uổng lắm, công hồi đó tôi làm, công hồi đó tôi giữ. Thì mình tưởng giữ 10, chết còn có 8. Trừ 2 điểm. Trừ 2 là trừ cái ích kỷ của mình đó, ông nói mầy ích kỷ quá, trừ mầy 2, còn 8.
– Thưa Thầy, Thầy nói lúc mình chết mình mới để lại phước đức được. Còn lúc mình sống mình vẫn cho được phước đức đó?
- Thì mình tạo bao nhiêu, thì mình cho bao nhiêu. Cũng được. Thí dụ như một số anh chị em, vì chữ hiếu, nói công quả công đức, tôi hồi hướng cho mẹ tôi, cho con tôi. Anh chị em mà nói vậy thì “mấy ông” cộng trừ nhân chia liền, tính sổ liền.
195 Thưa thầy có bà xin hỏi, có bao nhiêu người không tin vào Nhân điện. Và khi mình nói về sNăng lượng Vũ trụ thì họ không hiểu năng lượng này là năng lượng nào? Vì họ biết có nhiều năng lượng xấu, thì bây giờ làm sao họ biết được đây là năng lượng tốt? Và sau cuộc biến đỏi nguyệt thực, thì họ không nghĩ như là chúng ta. Họ nghĩ những điều tai hại sẽ xảy ra. Thì có những vùng ở đồng lúa, họ thấy những viết lớn, và không biết làm sao có thể có dấu vết đó. Họ nghĩ đó là những dấu hiệu của những người ngoài hành tinh khác. Hoặc là một năng lực khác, ngoài quả đất. Thì mình làm sao giải thích cho họ biết, về cái vật lạ? Họ vẫn tin là từ ở ngoài tới.
- Mình giải thích như vậy, là họ hiểu.
Nếu vật lạ ngoài hành tinh tới cái quả địa cầu chúng ta ở, hoặc một bãi cỏ, một đồng ruộng, mà trước khi tới đó, thì vùng đất đó bị thiêu huyr hết rồi, bởi sức nóng. Thì làm sao còn dấu vêts nào? Đó là giả tưởng.
Cái vấn đề người ta tin hay không tin, thì không có quan trọng. Mình tính đây là đường hướng tu của mình. Nếu người ta có duyên lành, thì người ta tiếp tục nhanh lắm. Còn người ta không tin thì chuyện của người ta, nghiệp lực của người ta, mình đâu có phân tách được? Nhưng mình nói thế này. Ảnh hưởng mình lấy Năng lượng, Vũ trụ từ xa, chứ không phải Năng lượng Vũ trụ ở đây. Biết năng lượng ở đây là xấu, không tốt. Do đó muốn lấy cái Năng lượng tốt ở ngoài, xa cái quả địa cầu, thì phải khai mở luân xa, mới thu hút năng lượng tốt từ ngoài vũ trụ rất xa, để vô cơ thể mình, tạo cho mình một sức mạnh, và giúp đỡ người ta hết bệnh hết đau.
Còn chuyện người nghe hay không nghe, không quan trọng.
Nếu tôi muốn quảng cáo, thì tôi quảng cáo từ lâu rồi. Tôi không quảng cáo. Mỗi người một cái duyên nghiệp, một cái duyên lành. Tới thì tiếp tục học, nghiên cứu, còn không tới thì không thành vấn đề. Đừng lo ngại cái này.
196 Bà này xin hỏi, khi chúng ta chết thì linh hồn dời thể xác, và vẫn chung quang thể xác trong vài ngày, rồi sau đó mới đi. Đi đây, là dí đâu? Và như thế nào? Khi có cái trận biến đổi ở quả địa cầu, thì sẽ có rất nhiều người chết cùng một lúc. Thì sẽ xảy ra gì với những linh hồn đó, và như thế nào? Và trong không khí, trong thế giới vô hình của các linh hồn, thì không cùng thới gian như dưới này, thì thời gian đợi bao nhiêu lâu, và như thế nào?
- Bởi vậy, anh chị em biết, tái kiếp con người khó lắm. Thành ra nếu mình không có làm một điều gì cho linh hồn mình, chắc chắn cái thời gian sẽ lâu lắm mới tái kiếp con người. Nhưng anh chị em biết rằng, khi linh hồn mà tu cao, chết thì đi liền. Mình không nhìn thấy thể xác nữa. Còn cái linh hồn bình thường, chết thì còn giữ, coi cái thể xác như thế nào. Còn cái linh hồn mình vừa giỏi, chết thì thể xác ở lại, linh hồn đi liền. Chuyển liếp liền. Cùng một lúc đó, trong một thời gian ngắn. 15, 20 hoặc 30 tuổi, có thể mình tiếp tục cuộc hành trình mình. Đó lầ tôi nói từ thế kỷ 20 trở về trước. Thế kỷ 21 trở về sau nó, lại khác.
Do đó thế kỷ 20 mà chết, mà muốn tái kiếp lại thế kỷ 21 cũng khó khăn lắm chứ không phải dễ đâu. Từ thế kỷ 20 trở về trước đã khó rồi. Mà tứ thế kỷ 20 gần tới thế kỷ 21, nếu mà chết thì còn khó khăn tái kiếp nữa. Không dễ đâu. Tại vì biết bao nhiêu người đang chờ đợ để tái kiếp. Anh chị em mới chết đây. Người ta chết hàng trăm năm, hàng ngàn năm chưa tía kiếp. Thì anh chị em mới chết làm sao tái kiếp được? Nếu cái linh hồn không có tu.
Còn linh hồn anh chị em tu thì để rồi. Vừa chết tái kiếp liền. Đó là tôi nói người thường nhe. Riêng trong ngàng Nhân điện của chúng ta, cái năng lực của anh chị em khi chết thì chuyển kiếp liền. Những linh hồn bất tử bất diệt xâm nhập vô người ta, anh em còn giúp còn được, đừng nói linh hồn của mình. Chúng ta được may mắn cái này. Thành ra chết rồi thể xác không còn giá trị gì nữa, linh hồn mình đi liền. Thành ra khuyên anh chị em. Tôi nói thiệt, trong tương lai, thế kỷ 21 thì thay đổi toàn rồi. Thế kỷ 20 mà có chết, nói ở nhà yên tâm, đừng lo. Tại mình có ở đó đâu mà đi rồi.
Bởi vậy, tất cả những người muốn cầu nguyện cho người thân bị chết, cho linh hồn trả Chúa. Trở về Chúa, hay trở về Thượng đế, được. Nhưng với điều kiện phải chuyển cái thể xác con người, thì mới rút ngắn thời gian trở về với Thưọng đế. Còn anh chị em không chuyển kiếp con người, trong khi đó ngàn năm chưa chuyển kiếp đươcj con người thì lâu quá, làm sao về với thượng đế được?
Chứ đứng tưởng chết đầu thai liền. Người ta sắp hàng chờ đợi. Không có ưu tiên. Anh chị em muốn ưu tiên, là linh hồn phải giỏi mới ưu tiên. Có nghĩa là, khi anh chị em học nhân điện này ,tại sao anh chị em được chuyển kiếp liền?Tại vì điện năng của Thượng đế vô anh chị em rồi. dưới điều kiện anh chị em giữ. Còn tôi khai mở luân xa100% cho anh chị em mà anh chị em từ chối những điều kiện mà tôi đưa ra, anh chị em có 0% thì kkkhi chết anh chị em bị chờ.
Thứ tự ma sắp đặt để chuyển kiếp có ba hạng:
Thí dụ, hạng thứ nhất, hạng thứ nhì, hạng thứ ba. Nếu anh chị em may mắn thì ở hạng thứ nhứt, thì sẽ tái kiếp được liền. đó là vì linh hồn của anh chị em.
Cái hạng thứ hai thì tu ít.Hạng thứ ba thì chờ lâu. Anh chị em phải vô ba cái hạng đó. Nếu anh chị em không nghe lời các Đấng sắp đặt để vô hàng mà đi rong ở ngoài, thì người ta bắt lại, bỏ nhốt và để sai khiến. giống như mấy ông Thầy thấy anh chị em đi lạc lõng mới bắt bỏ vô, nhốt lại, mới sai khiến linh hồn đó đi làm chuyện cho ông Thầy. Nhưng nó đôi khi lêu lổng ở ngoài , bị ông Thầy bắt bỏ tù, 5 năm, 10 năm, 20 năm, thí dụ. thì xát nhập vô thể xác người ta. Nếu ggắp mình, mình chỉ cần đặt tay luân xa 5,7 thì linh hồn này tái kiếp liền. Tại vì bị ở tù vì ông thầy bắt. Vì chỗ ở tù, Thượng Đế thương, cho gặp mình, mình giúp họ tái kiếp liền. Tuy nhiênn cũng phải lâu hơn thành phần thứ nhứt, thứ nhì, thứ ba.Nhưng riêng thành phần thứ tư, vòng ngoài thì coi như bị ở tù vì bị mấy ông thầy bùa bắt, không tự do như ba thành phần trên. Thì mãn tù, thả ra. Cũng như hết nghiệp ở tù, thì gặp mình, được chuyển kiếp liền.
197 Khi linh hồn đợi để chuyển kiếp thì cũng học. Nhưng mà sự khác biệt của sự học khi chưa đầu thai, và học khi được đầu thai trên quả đất là gì?thưa Thầy
- Thí dụ, những linh hồn của động vật, họ đâu có biết gì.thì các Đấng chỉ lên làm người thì phải như vầy, như vầy.Nhưng mà lần đầu tiên tái kiếp con người, không biết gì hết nên cái thấy không chịu nghe, đi đường trái nữa. Thay vì đi đường phải thì tốt rồi, không chịu đâu. Lên trên này, cái quên rồi thì đi đường trái nữa. Là cái thứ nhứt,những linh hồn không chịu học thì đi “go around”mới bị ông tầy bắt laị. Thành ra ,những người học thì lười hơn những người không học.Tại học thì biết luật lệ. Khi mà tái kiếp thì nó tốt. Tuy nhiên, khi tái kiếp ,họ quên. Do đó, thay vì qoẹo phải thì họ qoẹo trái.Mà lịch trình kiếp tiếp nối hoài.
Nhưng linh hồn đang chờ đợi đầu thai thì học chậm lắm, chỉ có lên quả địa cầu này học,mới kết quả .nhanh.Giống như mấy ông thiền sư trên núi, mỗi ngày ngồi thiền không học gì được, những cái khó khăn không gặp phải. thí dụ những vị thiền sư lên đó có một trăm, hai trăm giới cấm, nhưng đâu có ai làm phiền đâu ,ông tu khỏe quá. Thành ra ,tu trên núi một trăm măm bằng dưới này tu mười ngày. Nói mấy ông không nghe , thành ra mấy ông tu hoài không thành công là vậy.
Dưới này bị chi phối mà tu được, bằng trên kia một trăm năm, thì bằng dưới này mười ngày. Mười ngày là chi phối đủ chuyện mà tu được. còn một trăm năm, một ngàn năm cũng được, ở trên kia đâu có ai làm phiền. Tu như vậy là không kết quả. Tu cho mình thôi chứ, chứ không được kết quả ,không có giúp cho người nào được hết.
Bây giờ, anh chị em thấy không?Ông Phật day đệ tử, Ông nói tu là giúp cho người ta chứ không phaỉ tu là ngồi một chỗ. Mà mấy ông đâu có nghe lời ông Phật. Mình thì không phải ông thầy tu. Nhưng mà anh chị em học có 10 ngày ở dưới này thôi. Là học lớp 1, lớp 2, lớp 3. Anh chị emm linh hồn bất tử bất diệt giúp được những người bệnh, người đau. Giúp được thì công quả công đức biết bao nhiêu. Trong khi đó tu một trăm năm, một ngàn năm,mấy ông giúp cho ông không được thì làm sao giúp cho người khác được?Nhưng mà không nghe lời ông Phật. Ông Phật nói: tu là để giúp nhân loại, chứ không phải tu là cho mình. Tu cho mình, mình giúp cho mình không được làm sao giúp cho nhân loại được? Thành ra mấy ông chưa bao giờ chịu thay đổi. Thì trong tương lai Tôi sẽ thay đổi cái này. Tôi giải thích cho họ, họ tự động thay đổi chứ không phải tôi thay đổi.
198 Bà này xin hỏi về hiện tượng mà có nhiều người khi chết , thấy giới bên kia, nhưng lại sống lại được và kể lại rằng ,họ thấy ánh sáng. Hiện tượng đó có thật hay không, khi họ rời thể xác trong vòng một thời gian rất ngắn, thấy sự việc đấy rồi trở về sống lại tiếp tục?
- Làm gì có, ở ngoài không khí à? Tất cả những vị thiền sư xuất hồn ra, tất cả những người chết thấy cnhr này cảnh kia, tất cả giả 100%. Không có cảnh nào hết. đối với những người không biết thì người ta muốn nói sao thì nói. Đối với tôi, tôi biết tất cả rồi, làm sao nói dóc tôi được. thành ra anh chị em đừng bao giờ tin. Ngoài là không khí không, không có một ảnh hưởng nào và không có cảnh nào hết, không có hình ảnh, hình tượng, không gian và không khí.Bởi vậy sở dĩ câu này, tôi giải thích cho anh chị em biết. Trong kinh Phật Giáo nói “tuy rằng không có rồi hoàn không”. Có nghĩa là ,khi anh chị em sinh ra hai bàn tay trắng rồi tạo dựng sự nghiệp , chết cũng hai bàn tay không .Nhưng mà tôi dịch thêm một câu nữa “Tuy rằng không có, có rồi hoàn không.” Không là có tất cả, là tại vì Không, đây là Không Khí. Mà trong không khí là có muôn loài vạn vật. Tại cái trình độ căn cơ của mình tu không có đúng mức. Nếu mình tu đúng mức thì mình lấy những nguyên tử trong không gian này, mình tạo ra muôn loài sử dụng được. Thì trong tương lai, Tôi hy vọng Tôi sẽ hướng dẫn anh chị em lấy cái năng lượng Vũ trụ này để tạo ra cái vật thể mà chúng ta dùng. Thì trong tương lai gần đây tôi sẽ về Mỹ tôi nghiên cứu. nếu kết quả được thì chắc chắn nhân loại sẽ sung sướng lắm, chứ không phải riêng ngành Nhân Điện chúng ta.
Đó, Tôi giải thích cho anh chị em nghe vậy. Do đó, những hình ảnh mà người ta nói ra, đó là tưởng tượng. muốn sao thì nói. Đó là những người không biết, còn biết thì không chấp nhận cái này. Tại vì không có gì hết, làm sao có nhà lầu, đâu có cung nga tiên nữ! Hoàn toàn là Zero, không khí mà sao có được?
Nếu đi ra ngoài, nhìn lại dưới này thì được, mà ngoài không gian thì không có đâu.
Giả dụ đi ra đây, nhìn ngược lại thì thấy mình, thấy người xung quanh thì được. nhưng mà cảnh ở ngoài thì không có, cảnh hiện thực của quả địa cầu thì được mà ngoài quả địa cầu thì hoàn toàn không có. Tại vì họ hứng quá họ kể, không có gì hết.
199 Kính thưa Thầy, Bà này hỏi tại sao có nhiều linh hồn khi chết thì tách rời khỏi vùng họ ở. Còn có nhiều linh hồn thì cứ bám chặt, không chịu đi? Vì sao có chuyện đó? Và tại sao Thầy nói, khi mình đưa linh hồn đi tu thì mình giúp họ đầu thai liền, và họ không có cần phải sắp hàng đợi?
- Có một số linh hồn tiếc của không chịu đi, giữ hoài. Rồi nếu tái kiếp trở lại cũng vẫn lo vấn đề của cải, tiếp tục giữ của nữa, tại Họ tiếc Của họ làm ra, họ chết họ xài không được. Vì cái chỗ tiếc, họ bám víu hoài. Biết rằng xài không được, vẫn bám víu, tại linh hồn tiếc của vậy chứ, không có gì hết trơn. Khi tái kiếp, họ tình nguyện ,họ lại cái chỗ đó để thực hiện những cái gì họ muốn nữa. Rồi chết, hối tiếc nữa.
Khi anh chị em vừa đặt tay luânn xa số 5, số 7, linh hồn vừa xuất ra rồi, là chỗ nào sanh họ đi thẳng vô liền, khỏi chờ.
- Vậy thì không có công bằng?
-Sao không công bình?Cái đó người ta tu rồi, nhiều đời, nhiều kiếp, bởi vậy, không công bình sao được? Tám tỉ người, bây giờ mới có một trăm năm trục ngàn người, mà duyên nghiệp thì! Thí dụ, người ta bị ở tù lâu, phải thả tù người ta ra chứ. Là tại vì bị mấy ông Thầy bắt biết bao nhiêu triệu năm rồi, bắt nhốt đây rồi. nhập vô người này, thì mình trị người này coi như thả tù, hết cái nghiệp người ta ở tù thì phải đưa cho người ta tái kiếp liền.Trong khi người ta đáng lẽ tái kiếp là hàng trăm ngàn năm về trước rồi, mấy ông này tới một triệu năm lận, thì phải giúp người ta chứ.
200 Kính thưa Thầy, bây giờ Ông này hiểu là mình phải học hỏi qua những sự khó khăn và những kinh nghiệm khó khăn. Và những kinh nghiệm càng khó khăn thì mình càng học hỏi. Nhưng Ông vẫn tự hỏi, tại sao mình phải cần cái sự khó khăn để học hỏi vì mình vẫn có thể học hỏi trong sự thoải mái và sự dễ dàng hơn?
- Bây giờ, hồi đó anh chị em học Trung học,anh chị em thấy khó không? Anh chị em học Đại học thấy khó không? Rồi khi học Bác sĩ, thấy khó hay dễ? Nếu học dễ thì mấy người thành bác sĩ hết rồi.
Cái ngành của mình là cái ngành dễ nhất đó. Nhưng mà được bao nhiêu phần trăm thực hiện? Cái ngành này tổng cộng là có 10 ngày thôi. Dễ nhứt, khi mở luân xa 100%. Nhưng một trăm năm chục ngàn anh chị em thì bao nhiêu người thực hiện để giúp cho Nhân Loại?
Đâu có tới một trăm năm chục ngàn người. nếu tất cả một trăm năm chục ngàn người mà hy sinh để giúp Nhân loại hết thì mình sẽ tiến triển rất mạnh.
Thí dụ một quốc gia nào đó chấp nhận ngành Nhân Điện này để phát triển mạnh thì cục diện nó sẽ khác. Nhưng cho dạy học ,cho trị bệnh nhưng không chấp nhận. không có một quốc gia nào ký chấp nhận cái ngành này hết.Trong lãnh vực này thôi nhe. Lãnh vực dễ nhất và lãnh vực khó nhất.
Còn cái chuyện dễ thì anh chị em làm, còn cái khó anh chị em bỏ cho ai? Anh chị em học cái khó, anh chị em mới giúp được chứ. Học cái khó thì anh chị em làm được việc dễ. anh chị em học cái dễ thì cái chuyện dễ làm đâu có được? Chính anh chị em làm không được ,thì làm sao giúp người ta? Vì chỗ đó, các Đấng phải cho anh chị em học khó.
201 Trên quả địa cầu này, có rất nhiều nơi có rất nhiều sự khó khăn, đau khổ. Chẳng hạn như Phi Châu ,Á Châu còn rất nhiều khổ đau. Và có nhiều nước có rất nhiều chiến tranh, từ nhiều thế kỉ họ vẫn đánh giết nhau gây tàn phá haịi lẫn nhau. Nhưng vì sao những linh hồn đó cứ đầu thai trở lại để giết nhau hoài? Có phải họ trở lại để trả thù lẫn nhau không?, có ý nghĩa gì không? Khi có những chiến tranh, tàn phá giết hại lẫn nhau cứ tiếp tục xảy ra tại một nơi nào đó hoài?
- Bây giờ Tôi nhắc cho nghe,Cái linh hồn không muồn chiến tranh đâu,nhưng mà Thượng Đế muốn chiến tranh là muốn ý thức con người trở về con đường tu. Thượng Đế muốn anh chị em ý thức đường tu thì cho những gì anh chị em sợ nhứt, lo ngại nhứt thì người ta mới ý thức được. tất cả mọi người làm ác không? Đây Tôi không phải bênh. Thí dụ như trường hơp như ông Hitle. Nhờ ông Hitle, chiến tranh Đệ nhị thế chiến, hàng triệu người hy sinh. Trong khi hai mươi lăm triệu linh hồn hy sinh, thì khoảng chừng năm trăm triệu tới một tỷ người ý thức vấn đề tu. Từ năm 1945 trở về đây, nếu không có chiến tranh Đệ nhị thế chiến do ông Hitle gây ra, thì chắc chắn năm trăm triệu hoặc một tỷ người không biết tu. Họ trên đà phát triển, họ cứ làm ăn, làm ăn, không bao giờ nghĩ tu. Tại vì họ làm ăn giàu có quá, họ bị chiến tranh sụp đổ hết, không còn gì hết. thì những người giàu mà bị sụp đổ mới suy nghĩ lại, chỉ có đường hướng tu là tồn tại thôi còn vật chất không bao giờ tồn tại. làm ra biết bao nhiêu của cải vật chất, tính ăn năm đời, mười đời, có nghĩ là tính ăn năm chục năm, một trăm năm, hai trăm năm. Nhưng mà chỉ trong vòng một tiếng đồng hồ,không có đồng bạc. sự nghiệp thì làm 30 năm. Trong 1 tiếng đồng hồ, không còn đồng bạc nào hết. trở lại một người nghèo nhứt, kkhông có nơi ăn, chốn ở, phải ở đầu đường xó chợ, thì phải suy nghĩ tu liền.
Gần nhứt là Việt Nam của tôi. Trước năm 1975, ai cũng làm giàu hết. Tôi cũng đang ở chính quyền. Nếu tôi ăn hối lộ như người ta, Tôi cũng giàu. Nhưng được may mắn nhứt là,Tôi đi tu. Nếu tôi không tu, Tôi cũng ăn hối lộ à, Tôi nói thiệt. Tại người ta làm tiền nhiều lắm, tôi cũng giống như người ta, ăn hối lộ, có tiền nhiều dưới mọi hình thức. Nhưng mà tôi tu, tôi không ăn hối lộ. Chứ nếu không tu, cái trận chiến tranh mà cộng sản vô tái chiến Miền Nam là tôi giàu vô song. Tại tôi cầm bíêt bao nhiêu tiền, điều khiển biết bao nhiêu người, những người tôi điều khiển có biết bao nhiêu tiền, của cải vật chất. Nhưng mà một đồng tôi cũng không dám lấy. Tại vì tôi tu , tôi biết.nếu tôi không tu tôi cũng tham tiền lắm, mà tôi tham tiền là giờ này tôi chết, tôi đâu có làm Thầy. Vì chỗ đó, người Việt Nam từ 1975 trở về trước, tỉ phú, cuộc đời của họ tính ít nhứt ăn phải một trăm năm mới hết tiền. Cộng sản tái chiếm Miền Nam. Tiền thì không có, bị đuổi ra nhà cửa, phải ra bìa rừng ở. Cơm không có ăn, áo không có mặc ngủ dưới đất, ở bìa rừng ,muỗi cắn ráng chịu.Đó là những người tỷ phú đó ! Thì sau khi như vậy, họ ý thức lại. Họ nói, bây giờ làm của cải vật chất bao nhiêu, hết rồi. Thì còn có nước đi tu để bảo vệ sức khỏe của mình và bảo vệ linh hồn mình tái kiếp để hưởng kiếp tới.
Thành ra Tôi nói cho anh chị em nghe. Tất cả những gì mà xảy ra ở trần gian này, anh chị em đừng có nghĩ là nghiệp nặng. Không phải đâu. Ý thức một quốc gia, ý thức một dân tộc, ý thức một châu và ý thức nhân loại để hướng về đường tu. Dấy là Thượng Đế muốn giúp cho người ta chứ không phải muốn hủy diệt người ta.
Cũng như tôi nói với anh chị em,thà hy sinh số ít để giúp số nhiều. chứ anh chị em lấy số nhiều hy sinh số ít thì chắc chắn không được.Thí dụ như chiến tranh ở bên Kuwait. Trung Đông xảy ra thì người ta bắt đầu sợ. Chết không có hưởng cái gì hết trơn, thì tại sao phải gây chiến tranh ?Một chiến tranh nhỏ thì ảnh hưởng rất lớn cho người ta ý thức lại. Bây giờ cái cây nó mọc ra 300 năm,500 năm,1000năm rồi. Không lẽ cho nó thành cái cây hoài ?Anh chị em phải tái kiếp cho nó chứ. Cây cổ thụ trong rừng làm sao tái kiếp ? Thì chỉ có chiến tranh, cây mới ngả, đó là một hình thức giúp cây chuyển kiếp. Mình thì muốn chuyển kiếp để học hỏi, tại sao muôn loài vạn vật và động thực vật, không cho nó chuyển kiếp ? Vì cái chiến tranh là để ý thức hệ con người phát triển vấn đề tu và giúp biết bao nhiêu linh hồn chuyển kiếp khác.
Nhiều lắm nhưng tôi giải thích ngắn gọn, nhưng đầy đủ ý nghĩa cho anh chị em biết thôi. Chứ nếu giải thích vấn đề này, thì còn nhiều lắm, chưa hết đâu, lâu lắm
202 Ông này xin hỏi ý nghĩa tâm linh của những gì sắp xảy ra của sự nguyệt thực và sự thay đổi rất lớn lao cho quả địa cầu ? Ông xin hỏi Thầy, thật sự, chính cái gì sẽ tạo nên sự nguyệt thực này ?Có phải là vì hai dòng điện chạy ngược chiều nhau hay không ? Hay là có sự ảnh hưởng của Thầy vào trong đó ? Hay là côngviệc làm của các Đấng ? Hay là tất cả những yếu tố này hợp lại và tạo nên sự thay đổi ?
- Để tôi giải thích cho anh chị em nghe. Tất cả, Tôi phải nói theo chiều hướng của những nhà khoa học. Tại nhà khoa học nghiên cứu dòng điện chạy ngược chạy xuôi, nhà Khoa học nghiên cứu nhật thực hai tiếng đồng hồ. Những hình ảnh của xã hội loài người nghiênn cứu. trên cái phương diện của tôi, không phải như vậy. Trên cái phương diện của tôi là Thầy, thì không phải giống như những nhà khoa học. Nhưng mà tôi nương theo những nhà kkhoa học để tôi dẫn nhà Khoa học trong tương lai, để nghiên cứu đúng mức tâm linh để giúp đỡ cho Nhân loại. Mà cái việc làm đó của tôi, tôi kết hợp lại.
Do đó, sáu tỷ năm rồi, tất cả con người, ngay cả tôi, không bao giờ nghe Thượng Đế. Thì bây giờ, những người nào mà nghe Thượng Đế thì được giúp. Mà nếu không nghe Thượng Đế, Thượng Đế bắt phải nghe. Mà nghe đây là tất cả nhân loại phải nghe chứ không phải riêng cá nhân người nào. Vì chỗ đó, chỉ có bàn tay Thượng Đế mới xoay chiều đổi hướng cái Năng Lượng Vũ Trụ ở quả địa cầu. Nói tóm lại, là nghiệp lực của Nhân Loại ở qủa địa cầu này, đúng thời cơ mà Thượng Đế phải ra tay. Có nghĩa là : Hiện tại, Nhân Loại ý thức đường tu, thì các Đấng phải ra tay, suốt sáu tỷ năm rồi.
Dó, chung quy lại, một câu kết cuộc là bao nhiêu đó thôi. Anh chị em đừng học nhiều, Anh chị em học một câu cuối cùng tôi vừa trình bày thì anh chị em biết được đạo như thế nào, đời như thế nào thì anh chị em nên vui, vui mà chấp nhận những gì xảy đến. Thượng Đế cho chúng ta, cho chúng ta hưởng chứ không phải hủy diệt chúng ta. Hai cái khác nhau.
Cho chúng ta hưởng, mà suốt sáu tỷ năm chưa bao giờ nhân loại được hưởng, ở chu kỳ này, đó, chung quy chỉ một câu trả lời vắn tắt nhưng đầy đủ ý nghĩa. Tất cả những gì ngày hôm qua tôi giải thích bằng khoa học, bằng cái năng lượng vũ trụ tóm tắt lại một câu vậy đó.
203 Ông xin hỏi lại, thật ra là ý muốn và cái bàn tay Thượng Đế đưa vào. Thầy chỉ giúp cho mọi chuyện nó yên, nó bớt đi, nhưng mà ý muốn của mọi sự kiện xảy ra là do Thượng Đế ?
- Tôi nói một câu, hồi đó tới giờ anh chị em chưa thấy Thượng Đế phải không ? Nhưng tôi có nói một câu, hồi đó Ông Tổ thứ nhất có để lại cho tôi : ‘ Chỉ có con người mới giúp con người, ngoài con người không ai giúp được hết ’’. Ý là trong tương lai, chúng ta nắm tay lại giúp con người. Nhưng mà khi chúng ta nắm tay lại giúp con người thì phải có Thượng Đế trong chúng ta, chúng ta mới giúp được. Còn nếu Thượng Đế không ở trong chúng ta thì chắc chắn chúng ta không có làm được chuyện gì hết. Kề cả việc nhỏ chúng ta làm cũng không được chứ đừng nói tới những việc lớn lao.
204 Thưa Thầy, Ông này xin hỏi là sau trận nguyệt thực thì sẽ thay đổi, chỉ có một mùa. Nhưng Ông vẫn chưa hiểu, vì đường quay của quả đất vẫn như xưa nên làm ra bốn mùa, thì làm sao có đổi mùa được ?
Thì bởi sở dĩ đổi mùa là do ảnh hưởng của mặt trăng ,mặt trời kết hợp lại. Tất cả tảng băng không còn trên quả địa cầu chúng ta nữa. Thay đổi từ nước mặn tới nước ngọt. Thì ảnh hưởng những vật thể ngoài qủa địa cầu , cũng như trong quả địa cầu thì làm sao có bốn mùa được ?
Chưa nói tới, nếu tháng sáu Tôi nghiên cứu,trong cái năng lượng vũ trụ này, tôi tạo ra những vật thể thì chắc chắn nó còn thay đổi gấp trăm gấp ngàn lần quả địa cầu nữa. Bây giờ lấy thí dụ, ở đây có 40 người có 40 chai nước ngọt, thì phải ra supermarket nữa, đúng không ? Nếu anh chị em có khả năng thì anh chị em tạo ra. Trong cái Năng lượng vũ trụ có nhiều chất nguyên tử để làm thành ra chất nước ngọt. Nếu anh chị em giỏi thì lấy tạo ra, đưa mỗi người một ly. Tại vì nước ngọt này, cấu tạo bởi những chất :Kim, Mộc ,Thủy, Hỏa , Thổ ở quả địa cầu này. Thì nếu mình có khả năng , mình làm được dễ dàng. Tại vì mình chưa có khả năng . Chứ có khả năng thì dễ dàng, đâu có trở ngại gì. Bây giờ anh chị em mở máy lạnh thiệt nhiều. để ánh sáng đưa vô, lát nữa thì trên kiếng tự động có chất nước. Nó tích tụ nước liền ,đâu có gì. Trong lạnh, ngoài nóng thì lát nữa tích tụ nước trên kiếng. Mặc dù anh chị em không có tạt nước trên kiếng, nó biến thể liền.
205 ông này có hai câu hỏi. Câu thứ nhất là trong một tỷ năm nữa thì chúng ta mới đạt được trình độ để dời quả đất này qua quả đất khác. Thì từ giờ bây giờ đến lúc đó có phải là chúng ta phải đầu thai rất là nhiều lần, nhiều kiếp ? Thì mỗi lần chúng con đầu thai và tái kiếp như vậy thì chúng con có phải đi kiếp Thầy không ? Và mỗi lần như vậy, có phải học lớp 1, lớp 2, lớp 3 không ? Hay là những kiếp sau, vì đã có luân xa mở ở kiếp này rồi, thì không cần học lại từ lớp 1 ?
– Câu hỏi thứ nhì, Thầy nói Thầy sẽ lo hết mọi chuyện trong thế kỷ mới và khi cái nạn nguyệt thực xảy ra thì Thầy sẽ đưa lớp mây đi, để sáng trở lại. Và Thầy nói tháng 6 này Thầy sẽ nghiên cứu ở Mỹ, và Thầy nói để xem coi có thành công hay không ? Thì ông Nam thắc mắc, tại sao nếu Thầy chưa biết Thầy sẽ thành công hay không trong việc nghiên cứu biến chuyển từ một ly nhựa qua ly thủy tinh thì làm sao Thầy chắc chắn Thầy sẽ chuyển được đám mây và lo được hết mùa màng trong tương lai.
Để tôi trả lời từng phần. Anh chị em biết, tôi có hướng dẫn anh chị em rồi. Từ thế kỷ 20 trở về trước không đảm bảo khi anh chị em chết. Anh chị em sẽ quên lãng hết. Nhưng bắt đầu từ thế kỷ 21 trở về sau, tôi hướng dẫn cho anh chị em. Thì cái trình độ mở luân xa 100% rồi, thì trình độ lớp 5, lớp 5.1, lớp 5.2. Có thể là một số anh chị em sẽ học được lớp Sáu. Thì những sự hiểu biết mênh mông của anh chị em, thì anh chị em tái kiếp, biết anh chị em là Docicur Joop, tiếp tục không phải học lại.
Câu hỏi thứ hai, nếu tôi dạy anh chị em được như vậy thì thế nào tôi cũng làm được. Đây là tôi khiêm nhường với anh chị em nhe. Tại vì tôi khiêm nhường là tôi phải giải thích. Tôi làm ra bằng dimond cũng được chứ đừng nói bằng thủy tinh. Nhưng mà Thượng đế có cho tôi làm không ? Tôi học rồi. Ý tôi muốn khiêm nhường, là coi Thượng đế có đúng lúc để tôi làm không ? Chú ông dạy tôi rồi. Sao tôi làm không được ? Nếu ông không dạy tốt, làm sao tôi giải thích cho anh chị em nghe được rộng rãi trong lãnh vực khoa học, trong lãnh vực Tâm linh ? Mà tôi đào tạo anh chị em một thời gian ngắn nhất, mà anh chị em giỏi. Những cái việc này là việc quá dễ. Tôi đào tạo con người khó mà đào tạo muôn loài vạn vật, cây cỏ hoa lá, lương thực thực phẩm càng dễ hơn con người. Mà tôi lại khiêm nhường như hôm qua tôi nói với anh chị em. Tôi không muốn tôi lên cao, tôi phải nói được hay không. Nhưng tiếng được hay không là Thượng đế có chấp nhận, có đúng chu kỳ để tôi thực hiện không. Chứ không phải tôi lam không được đâu. Tại tôi học rồi, sao làm không được ? Thành ra anh chị em đừng lo ngại cái này. Nhưng mà luôn luôn tôi phải khiêm nhường. Chứ không bao giờ tôi giống như mấy ông Thầy khác. Tôi bắt đệ tử phải cung phụng tôi hết, phải đưa tôi lên. Không bao giờ. Nếu tôi như vậy, thì chắc chắn tôi không có ngồi họp với anh chị em mấy ngày hôm qua đâu. Và nếu tôi như vậy, thi không bao giờ tôi đi được cac nước trên thế giới. Tôi chịu khó thức khuya, dậy sớm, dạy lớp 3, lớp 4, lớp 5. Nếu tôi như vậy, thì tôi ở nơi xa bắt anh chị em phải lại học. Mà mỗi lần học, thay vì hai trăm tôi bắt đóng năm ngàn. Không học thì tôi không dạy. Làm gì tôi ? Còn anh chị em muốnn học nữa, học lớp cao thì tôi bắt đóng mười ngàn đôla. Chịu thì tôi dạy, không chịu thì tôi không dạy. Dễ quá. Nếu tôi có quyền năng khả năng, nếu tôi muốn tham vọng, tôi muốn bao nhiêu anh chị em phải đóng góp hết. Tại vì anh chị em thích cái này, anh chị em học, bắt buộc anh chi em phải bỏ ra. Giống như bên Reiki, học lớp 3 mười ngàn đô la. Người ta cũng học vậy. Cái phần kết quả Tôi không biết như thế nào, Tôi miễn bàn ,tại tôi không có dạy. Nhưng mà mười ngàn cũng thiếu gì người học. Ngoài vấn đề mười ngàn, mua sách vở không biết bao nhiêu nữa.
Nếu tôi tham vọng như vậy, thì mỗi người bắt buộc như vậy, anh chị em bỏ tiền đóng vô, còn không thì tôi không dạy. Mà tôi không dạy ở đây đâu,tôi không phải đi từng nơi đâu. Tôi ở nơi xa xôi, tôi bắt anh chị em phải tới. Thay vì anh chị em học ở đây, không mua vé máy bay. Tôi đi chỗ xa anh chị em phải mua 3 ngàn vé máy bay nữa. Mỗi lần muốn học phải tốn 20 ngàn đô la nữa, chứ không phải tốn 500$ dễ dàng như ở đây. Thí dụ như vậy.
Thành ra luôn luôn tôi khiêm nhường hết. Tại vì tôi muốn đóng góp giúp nhân loại.
Người ta mặc đồ, thí dụ, một tuần, hai tuần người ta bỏ. Tôi mặc hai tháng, ba tháng đâu thành vấn đề. Thí dụ, Vớ nếu anh chị em có tiền, mỗi ngày tôi xài năm đôi vớ cũng được. Nhưng mà tại sao đôi vớ tôi xài năm tháng ? Tôi xài, tôi bỏ. Mà tôi đâu có xài vậy, tôi xài một đôi vớ năm tháng. Tôi thiếu gì tiền chứ, không phải tôi không có tiền. Cái quan trọng của tôi, là làm thế nào đi năm châu bốn biển giúp cho người ta, điều đó là quan trọng. Thành ra anh chị em yên tâm đi.
Tất cả cái gì tôi làm cũng được. Nhưng là luôn luôn tôi khiêm nhường. Vì chỗ đó, anh chị em hỏi câu này, thì anh chị em nên học của tôi, chắc ăn nhứt. Ngoài ra người ta muốn nghĩ như thế nào thì nghĩ. Cái quan trọng là mình làm được không ? Nếu anh chị em làm được, anh chị em khỏi quảng cáo. Còn anh chị em quảng cáo nhiều là chắc chắn anh chị em làm không được mới quảng cáo. Mà làm được thì cần gì quảng cáo. Nếu có khả năng, có quyền năng thì anh chị em đi đâu người ta cũng tìm hết. Thì, anh chị em không có quyền năng , khả năng ,quảng cáo người ta cũng không tiếp. Dó là châm ngôn của tôi như vậy.
206 Thưa Thầy, mọi động vật điều tiến triển từ động vật nhỏ tới lớn. Và có một số động vật thì sẽ biến mất khỏi địa cầu. thì có phải chúng ta đã làm cho các động vât đó tiến triển một cách mau hơn bằng cách chuyển kiếp nhanh hơn ?
- Đúng rôì, hồi sáng tôi có trình bày cho anh chị em biết. Tất cả những cuộc chiến tranh là phát triển tâm linh của con người rồi. Ngoài ra, giúp một số rất lớn linh hồn để tái kiếp chứ đâu có lý do gì bắt nó thành động vật hoài. Nó phải biến thể khác chứ ? Thí dụ như bây giờ bên Ấn Độ, con bò thay vì sống 5,7,10 năm , nhưng để con bò sống 50 ,70 năm phải tội nghiệp con bò không ?Vì chỗ đó mà cái nền tâm linh của Ấn Độ không được phát triển. Dáng lẽ ra giúp bao nhiêu triệu con bò, thì biết bao nhiêu triệu linh hồn tái kiếp. Thì ngược lại, giữ linh hồn người ta không cho người ta tái kiếp. Dó là một lỗi lầm lớn trong lãnh vực tâm linh chứ không phải đơn giản đâu. Vì chỗ đó, bên Ấn Độ, tại sao các nước trên thế giới phát triển tâm linh lẹ làng, người ta đến nghiên cứu, mà Ấn Độ người ta không đến ? Sơ suất cái dó, mà xã hội loài người không bao giờ ý thức được. Ong Phật đâu có biểu như vậy. Ong Phật nói, giúp cho mình được thì phải giúp cho động vật chuyển kiếp. Muôn loài vạn vât, chứ không phải động vật không ? Nói tóm lại, phải giúp cho nhanh, mình đừng có giữ ngoài số tuổi thọ của nó. Thay vì thí dụ như con gà, trong vòng 2,3 năm nó chết. Anh chị em ráng, ráng chích thuốc làm có sống 5,10 năm. Con bò thì 5 hay 10 năm nó chết, anh chị em ráng để cho 50 năm. Mình lo cho mình thôi, không lo cho động, thực vật coi như đàn em đàn cháu vậy, vậy thì đâu có đúng nguyên tắc ? Bởi vậy, trong lãnh vực ăn chay, những người tu theo Phật Giáo ăn chay là một lỗi lầm rất lớn mà họ đâu biết. Họ quan niệm ăn chay là họ được trong sạch. Họ ăn chay mà họ không có làm được gì hết trơn. Trong khi những vị Thầy tu, người ta ăn mặn, Chư Tăng mà cao nhứt thế giới. Dâu phải tại ăn chay đâu ? Tại con người mình tu chứ đâu phải ăn chay, ăn mặn. Nếu mình lo ăn chay không thì ai giúp động vật tái kiếp ? Hồi đó, Ông Thầy nói cũng hay. Hồi xưa, Ông Thầy thứ nhứt truyền lại, Ông nói : nếu chúng ta ăn chay không thì làm sao giúp động vật nó tái kiếp được. Dó là một lỗi lầm lớn của nhân loại, vấn đề sát sanh. Mà sát sanh là Phật giáo đưa cái đề tài này ra ,nguy hiểm vô cùng. Ong Phật không có dạy cái này. Chính con người tạo ra , là chính con người để động vật, thực vật kkhông cho tái kiếp, đó là một lỗi lầm lớn nhứt của nhân loại.
207 Nói về vấn đề nguyệt thực và những gì sắp xảy ra thì tất cả đều sẽ xảy ra trước năm 2000. thì từ bây giờ đến trước năm 2000 còn 3 năm nữa, và cái nền kinh tế sẽ càng ngày càng suy sụp thì sẽ gây ra nhiều sự khó khăn trong xã hội và sẽ có nhiều tai biến, chẳng hạn, động đất, núi lửa hay là bão táp. Thì Ông xin Thầy có thể giải thích thêm những chuyện này có thể xảy ra trong vòng 3 năm trước khi nguyệt thực hay không ?
- Bây giờ tôi giải thích cho nghe. Vấn đề tệ nạn xã hội thì chắc chắn có rồi nhưng mỗi người một cái duyên nghiệp, chứ anh chị em đừng nghĩ rằng tại sao người dữ quá mà tại sao an toàn ? Có nghĩa là người ta dữ có 10 mà người ta làm phước đức 1000, anh chị em không biết cái này. Do đó người ta đươcj bảo vệ. Có nhiều người anh chị em thấy làm phước đức quá, có 100 mà làm chuyện ác tới 1000 thì chắc chắn không được bảo vệ đâu. Chứ đừng có tưởng tượng rằng anh chị em nói tôi làm phước đức, tôi giúp cho người này, người kia. Giúp thiệt, giúp cho 100 mà chuyện tội tới 1000. thành ra, không có được cứu vớt đâu..
Tệ nạn xã hôi sẽ một phần, rồi ảnh hưởng nhật thực, nguyệt thực một phần nữa. Thì lúc đó mới tươi sáng. Coi như nghiệp lực có vay có trả với nhau rồi. Người dữ thì gặp người dữ. Người hiền sẽ gặp người hiền. Không bao giờ người hiền mà gặp người dữ được hết. Thành ra những người dữ sẽ gặp người dữ rồi hai người dữ đó cùng chết hết để người hiền sống. Mà không bao giờ người hiền gặp người dữ để người dữ làm khó khăn, không có cái này. Anh chị em yên tâm cái này đi.nhưng mà chắc chắn mình sẽ giúp một số thôi chứ không giúp toàn thể được. Chắc chắn chuyện này sẽ xảy ra.
Khó khăn nhứt bây giờ tháng năm phải không ? Bây giờ anh chị em thấy bình an hết, không khó khăn gì hết. Nhưng đâu có biết ba bốn tháng tới sao đây, đâu có biết ?
Theo tôi thấy, bây giờ tớí cuối năm, ảnh hưởng vấn đề chính trị ,kinh tế lớn lắm. Vấn đề chính trị làm cho ảnh hưởng kinh tế. Nhưng mà người ta tạo cái giả chứ không có cái thiệt. Không có nhưng người ta lại tạo cái giả làm cho nó khủng hoảng.
Anh chị em sẽ nghe báo chí, truyền thanh nói về chính trị nhưng cái đó có cái giả không , không có cái thiệt. Anh chị em yên tâm cái này đi. Taị vì tôi có nói rồi, những gì đưa lên báo chí đó là giả 80%. Thành ra anh chị em yên tâm, đừng bị ảnh hưởng của truyền thanh, báo chí.
Theo tôi biết, vụ động đất, người ta phá, chứ không phải có động đất đâu, mà cũng không có núi lửa đâu. Nhưng tôi thí dụ cho anh chị em biết. Thí dụ họ đặt đầu đạn ở dưới lòng núi, bắn lên để làm núi lửa, thí dụ thôi, không biết có thiệt không. Nhưng nếu như vậy thì anh chị em nghĩ như thế nào ?Sau khi đó họ làm cơ cấu quốc phòng coi như an toàn nhứt dưới lòng núi, không ai phá được hết. Thì một trong những nước thực hiện như vây anh chị em nghĩ sao ?
Bây giờ động đất. Anh chị em biết, tất cả các nước đang nghiên cứu những phi đạn bắn không gây tiếng động. Thành ra ngủ một giấc, thức dậy thấy đất nó động rồi. Không có người nào biết trước động đất. Tại trong vòng một khoảnh khắc rất ngắn,, cái phi đạn nó đi trong lòng đất, không kiểm soát được, không nghe tiếng động, không kiểm soát được. Vì chỗ đó nó bắn ngay địa điểm nào, địa điểm đó bị đất sụt. Không pgải động đất đâu !Không có tiếng động đất nào hết. Chỉ có tiếng nguy hiểm nhứt là cái tiếng phi đạn bắn dưới lòng đất.
Sẵn cái dịp này, tôi trình bày, cái này là sự thật đó, mà tôi có đến rồi. Cái này là theo sự nghiên cứu của người ta và theo sự thật của địa phương nói. Nhưng tôi cũng có đến rồi.
Trường hợp ở bên Chilê. Hồi xưa là dãy núi. Rồi khi núi lửa nó phun lên rồi, chận con sông lại, thành ra trong này nước ngọt, ở ngoài nước mặn, cái thứ nhứt. Cái thứ hai, từ trên mặt nước mà đưa xuống mặt biển 300 thước. Và có một vùng ở gần núi, đưa từ trên mặt biển xuống, không có giới hạn, không biết bao nhiêu thước. Mà dân địa phương, thỉnh thoảng thấy những ánh sáng từ lòng nước đi thẳng lên không trung và từ không trung đi thẳng xuống lòng nước ngay vùng mà không có giới hạn sâu bao nhiêu thì anh chị em nghĩ như thế nào ?
Tôi chỉ nói, cái việc mà tôi vừa trình bày là tôi biết lâu rồi. Còn việc mới gần nhất đây là năm 1995 tôi đi Chilê, tôi có đi đến vùng núi lửa đó và tôi đi đến vùng biển mà người ta thấy đó. Anh chị em suy nghĩ đi. Còn nhiều bí mật của xã hội loài người lắm. Bí mật của Vũ trụ, anh chị em nghiên cứu chưa tới rồi. Còn bí mật của loài người, anh chị em sao biết được ? Bí mật của loài người anh chị em không hiểu được, thì anh chị em làm sao mà đủ khả năng mà hiểu bí mật của Vũ trụ. Nhưng mà nếu chúng ta tu đung mức thì cái gì chúng ta cũng biết hết.
Tôi hy vọng trong tương lai, tôi dạy anh chị em làm thế nào đúng mức , có nghĩa là , anh chị em tiếp xúc với Thượng Đế thì chắc chắn Ngài sẽ dạy anh chị em giỏi giống như tôi .
Dó là sự thật đó nha, và tới sự thật này nữa. Không biết vô tình hay cố ý mà chính phủ Chilê bán hàng trăm ngàn mẫu đất cho một người Mỹ ở tại vùng đó. Bây giờ dân chúng ở đó phản đối lắm. Nhưng mà bán rồi. Trên cái đường hướng của mấy ông làm như thế nào tôi không biết. Nhưng mà sự thật thì báo chí nó đưa ra như vậy. Nhưng mà nhận định của tôi thì nó khác. Tôi đưa cái đề tài nó ra cho anh chị em suy nghĩ.
Chỉ có một người Mỹ giàu nhứt mua mấy ngàn mẫu đất ở vùng phụ cận đó.
208 Thưa Thầy, vì những chuyện sắp sửa xảy ra thì con người có thể hiểu được và thay đổi sự ý thức trước khi những cuộc tai biến lớn bắt đầu không ?
- Nếu Nhân loại không thay đổi thì chắc chắn chu kì này Thượng Đế không có nhúng tay vô đâu. Tại vì Thượng Đế thấy được cái chu kì sau cùng của thế kỉ 20 này, nhân loại ý thức trong vấn đề tâm linh. Do đó thì có bàn tay Thượng Đế nhúng vào để giúp nhân loại. Vì chỗ đó, mà có nhiều việc xảy ra ngoài sức tưởng tượng của xã hội loài người. Cái chuyện gần nhứt mà chúng ta biết ngành Nhân Điện chúng ta. Cái chuyện kế tiếp, ra ngoài vũ trụ để thay đổi thời gian và không gian cũng như thời tiết. Hai cái lãnh vực gần nhứt, một cái lãnh vực xa nhất, thì trong tương lai, một vài năm tới đây, chuyện gần nhất là chúng ta đang thực hiện. Mà từ trước tới giờ trong xã hội loài người chưa bao giờ có trường hợp này xảy ra, suốt sáu tỷ năm nay.
209 Thưa Thầy, Bà này xin hỏi về vấn đề trị bệnh. Bà biết có một người bạn bị đau. Và sau khi bà bạn đi học ở giơnever lớp luân xa 6 thì hai tuần sau, người đó chết. Bà không biết là có phải vì học nhân điện mà cái gì cũng nhanh hơn, giúp cho sự tiến hóa nhanh hơn ? Bà đó bị bệnh và bị khủng hoảng tinh thần.
Câu thứ hai, là có một người bạn học lớp 5 rồi. Người này bị bệnh mà lúc nào cũng mệt. Bây giờ bà này sẽ dùng một phương pháp khác để trị bệnh, thì bà này khuyên bà kia nên tin tưởng trong Nhân Điện. Nhưng bà kia quyết định là sẽ dùng một phương pháp khác. Thì bà hỏi là như thế nào ?
Câu thứ 3, là bà để ý, từ 3 năm nay khi bà học Nhân Điện, thì mọi chuyện có thay đổi chẳng hạn như cách trị bệnh, cái gì cũng nhanh hơn. Dây có phải là dấu hiệu nền tâm linh càng cao hơn và mọi chuyện đều phát triển tốt ?
- Bây giờ hai cách. Bà hỏi câu hỏi, câu thứ nhất tôi trả lời. Ngay cả tôi, anh chị em là học trò, anh chị em học tới lớp nào cũng vậy. Anh chị em bị bệnh, anh chị em ăn uống bị bệnh thì anh chị em biết cơ thể mình nó không chịu cái nào rồi. Thì anh chị em phải cố gắng kiêng cỡ chứ. Chứ đừng có tưởng là học nhân điện rồi bảo vệ sức khỏe anh chị em.
Nhiều lần tôi trình bày với anh chị em. Ngay cả bản thân ông Thầy này vừa ở nước này qua nước khác, ảnh hưởng thời tiết, vừa xuống máy bay bị bệnh liền. Nhưng tôi được may mắn hơn anh chị em là khi tôi bị bệnh, tôi trị bệnh cho tôi , hết bệnh liền. Chứ anh chị em tưởng tôi không bị bệnh à ?Anh chị em ngồi, tôi đứng. Thì anh chị em chắc chắn khỏe hơn tôi , tôi đứng sẽ bị mệt. Cái chân tôi máu cũng dồn xuống vậy, tại vì vơ thể người ta có giới hạn. Nếu tôi không trị cái chân thì tôi cũng bị bệnh vậy. Do đó anh chị em đừng có nghĩ rằng, anh chị em bị bệnh, học rồi, hết bệnh. Anh chị em bị bệnh rồi, anh chị em học để phòng bệnh, để giúp cho mình từ từ nó có sức khỏe lại. Mà chắc chắn anh chị em sẽ bệnh. Tuy nhiên, có một số trường hợp, bệnh rất nặng có thể đi tới giai đoạn chết. Mà sau khi học ngành này rồi thì bệnh bớt rồi. Tôi khuyên phải nghỉ ít nhất hai tới ba năm. Nhưng mà sợ quá, mỗi tháng tốn vài chục ngàn chi phí. Di làm một tháng có mấy trăm ngàn đôla, chi phí thì hai, ba chục ngàn đôla, vì chỗ đó, ham đi làm. Làm tháng thứ nhất, tháng thứ hai, bệnh gấp hai lần, chết. Dó là trường hợp ham làm.
Còn một số trường hợp nữa, biết rằng cái ngành Nhân Điện này đáp ứng nhu cầu giúp cho mình từ từ bình phục lại nhưng vẫn cố uống thuốc mắc tiền, để rồi chết. Thì có nhiều trường hợp xảy ra lắm. Ngay cả trường hợp cô này nữa. Cái bà này không có tin tưởng. Biết rằng uống thuốc là mình bị bệnh, bị đau nhưng vẫn tiếp tục uống thuốc, để rồi lãnh cái hậu quả sau cùng là chết.
Anh chị em đừng bao giờ khuyên người ta uống thuốc nhiều hay ít. Mà để người ta tự quyết định. Cái đó cuộc đời của người ta, để cho họ tự quyết định. Có một số trường hợp, tôi dẫn giải ngày hôm kia rồi. Uống thuốc biết bao nhiêu mà không hết. Lại trị bệnh ngành Nhân điện thì hết bệnh. Nhưng cũng vẫn lo âu. Gặp thuốc mới chế tạo ra, rất mắc tiền, nhưng chưa biết hậu quả như thế nào, mua uống vô, chết. Nhiều trường hợp đó xảy ra. Tự bản thân mình, tự gia đình, bị ảnh hưởng gia đình mình, bị ảnh hưởng người khác. Thành ra cái đó mình đành chịu, không cách nào hơn. Mình biết rằng, nếu cuộc đời mình chết, mình được cứu sống bằng Nhân điện thì mình tiếp tục cong đường mình đi. Trước sau, sau trước, mình cũng chết rồi. Tại sao mình đổi công thức bằng uống thuốc, hình thức này, hình thức khác. Đó là tự mình giết mình.
Đi lại vấn đề, trình độ căn cơ mỗi ngày tôi dạy ngành Nhân điện càng nhiều, mỗi một thời gian nhân loại càng phát triển. Vì chỗ đó bước đầu tiên dạy anh chị cấp 3. mỗi lần trị bệnh luân xa 5 phút. Bắt đầu năm 1995, anh chị em trị mỗi luân xa có 2 phút mà thôi. Rồi bắt đầu cuối năm 1995, anh chị em trị mỗi luân xa 30 giây thôi. Đi tới mỗi giai đoạn trình độ căn cơ ngày càng cao. Mà trình độ căn cơ ngày càng cao thì điện năng Thượng đế cho mình càng nhiều thì mới đủ cái nhu cầu để giúp cho người ta hết bệnh hết đau. Chứ bây giờ cứ 2 phút, 5 phút….biết chừng nào mới hết. Cái thời gian tới đây, biết bao nhiêu người bệnh, biết chừng nào anh chị em mới trị hết người. Do đó tháng tám này, tôi sẽ cho phép anh chị em nếu có 10 người bệnh trở lên, anh chị em sẽ trị bệnh tập thể bằng luân xa 6.
210 Thưa Thầy, bà này hỏi là Thầy có nói trong tương lai, thì đàn bà 50, 60 tuổi có thể co đường kinh trở lại và có con được nữa. Thì bà tự hỏi là có cần thiết là những người lứa tuổi đó có con thêm hay không ? Vì có thể là quá nhiều người đã chết và bây giờ mình có con để cho những linh hồn đó đầu thai, để họ phát triển ? Và Thầy nói sau này sẽ có thiên đàng trên quả đất. Và mọi người sẽ có một nụ cười trên môi. Nếu như vậy những người đầu thai vào thế kỷ mới, thì họ sẽ học hỏi những gì ? Vì tất cả đều tốt rồi.
Thì tôi nói rồi. Thượng đế tạo ra anh chị em biểu quẹo tay mặt. Không bao giờ chịu quẹo tat mặt. Tại anh chị em thấy người ta quẹo trái, nên quẹo trái không. Thì những cái linh hồn này may mắn nhứt, tái kiếp ở chu kỳ mới, con người mới, luôn luôn hoàn toàn là trong sạch, vui tươi thì muốn quẹo trái, quẹo cũng không được. Đâu có chỗ nao đâu quẹo trái. Có một đường duy nhất à. Bên nay là ‘‘bloqué’’ rồi.
Trong tương lai anh chị em lớn tuổi không bắt buộc anh chị em phải sanh. Tuy nhiên, bây giờ anh chị em thấy sanh là vấn đề khổ cho anh chị em. Thì anh chị em không chịu sanh. Bởi phải lo đủ các cái hết trơn. Anh chị em có biết rằng, thế kỷ 21, nếu người nào sanh là sung sướng nhứt không ? Thí dụ, chắc chắn anh chị em sẽ thích sanh. Thứ nhứt là sanh dễ dàng quá. Cái thứ 2 không bị trở ngại gì hết. Cái thứ 3, đó là niềm hãnh diện của anh chị em, khi anh chị em có con. Một trong 3 yếu đó tôi nói thiệt mồ người cũng phải trăm năm hay trăm rưỡi. Nhiều khi anh chị em sống tời 8 ngàn tuổi thì 150 đứa con, ăn thua gì ?
Nếu trong tương lai không có gì trở ngại hết, mà cuộc đời chúng ta không có chết thì anh chị em biết sống bao nhiêu tuổi không ? Thì so với 150 đứa con ăn thua gì. Mỗi người phải 500 tới 1000. Tại vì bây giờ có 8 tỷ người. Trong tương lai có thể là 80 tỷngười. Tại vì anh chị sanh ra mà không có chết. Không có thiếu lương thực, thực phẩm ăn. Sung sướng vô cùng.
Bây giờ nếu 60 000 năm, mà anh chị em chết lúc 100 tuổi. Còn 59 900 năm, thì mỗi năm con cháu anh chị em hơn 3000 người. Bây giờ anh chị em 100 tuổi chết. Thì 59 900 năm về sau thì nội cháu nội, cháu ngoại, cháu cố, cháu tông, đủ thứ cháu hết trên 3000 người. Có một đoạn Kinh Thánh có nói : trong tương lai, 700 tuổi sanh đứa con đầu tiên. Tôi nhắc lại cho anh chị em nhớ, thì cái chuyện đó với chuyện này, nó dễ lắm.
Những người cũng được tiếp xúc với các Đấng, mà các Đấng cũng dạy cho họ. Nhưng mà không biết cách nào sống tới 700 tuổi. Thì bây giờ mình có công thức. Nếu bây giờ tôi hướng dẫn cho anh chị em phát triển luân xa 6 mạnh, thì tiếp nối 2 cái tuyến tùng và tuyến yên trên đầu chúng ta từ trên xuống dưới. Hai cái tuyến này kết hợp lại, thì làm sao anh chị em chết được ? Càng ngày anh chị em càng thay đổi, trong cơ thể thay đổi hoài. Càng ngày càng trẻ, chứ không phải càng ngày càng già. Số tuổi thì chồng chất mà con người thì không bao giờ già. Có nghĩa là khuôn mặt bây giờ như vậy, thì thời gian sau vẫn như vậy hoài. Trước kia thì già, càng ngày thì những khớp xương bị co thắt lại. Càng ngày thiếu chất nhờn trong cơ thể, vì chỗ đó, có số bị co thắt lại, có số bị cong lưng. Khớp xương co thắt lại, làm cho bị đau nhức. Bây giờ thi