13/ 5/ 96
Buổi họp bắt đầu
Thầy Lương Minh Đáng
Tất cả anh chị em, đây là dịp may hiếm có. Tôi ở đây 1 tuần lễ, tám, chín ngày. Nói tóm lại trong thời gian này, những cái nào anh chị em không hiểu, bất cứ trong lãnh vực gì, anh chị em hỏi tôi trả lời hết cho anh chị em học.
Những băng cassette. Với băng video ráng để dành làm tài liệu. Trong tương lai sẽ cần cái này lắm.
- 1. Kính thưa thầy, Ông Dick có câu hỏi quan trọng đối với ông. Vì lý do nào chúng con được học với Thầy ngay tại cái thời điểm này và ngay tại cái thời gian này?
Tôi nói cho nghe, có lẽ các Đấng sẽ giúp cho mình, biết chắc chắn là giúp chung cho ngành Nhân Điện, chứ không phải giúp riêng anh chị em đây với tôi. Tại vì trong tương lai mình sẽ hợp tác làm nhiều lắm. Mà hợp tác làm việc trên tầm mức quốc tế, chứ không phải bình thường, như tôi đến các nước Âu Châu hay các nước Á Châu… có thể là “international” hết. Vì chỗ đó, phiên họp này chắc có lẽ là trong suốt thời gian này, anh chị em sẽ học hỏi nhiều lắm, để những kinh nghiệm này, trong tương lai anh chị em thực hiện mới nổi.
- 2. Kính thưa Thầy, Ông này có hai câu hỏi
- Sự liên hệ giữa Narada và bà Thần Nút
- Khi trị bệnh thần kinh giả hai ngày, thì khi thổi ba hơi, ý nghĩa của sự thổi ra là thế nào? Lúc đó sự ý thức của mình là như thế nào?
Tôi giải thích cho anh chị em nghe nhe.
Tất cả các linh hồn của anh chị em cũng vậy, không phải lần thứ nhất anh chị em tái kiếp con người đâu. Nếu lần thứ nhứt tái kiếp con người là chắc chắn anh chị em học ngành Nhân Điện này không được, chưa đúng thời cơ cho anh chị em học. Do đó cái lịch trình kiếp của anh chị em nhiều đời nhiều kiếp, tái kiếp nhiều thời kỳ, nhiều dân tộc khác nhau. Do đó thì bây giờ anh chị em được cái này, coi như là các linh hồn anh chị em tu, thì tiếp tục lại. Tại vì cái ngành này trong tương lai nó quan trọng lắm chứ không phải bình thường như anh chị em nghĩ đâu.
Buổi họp này tôi nói cho anh chị em. Trong tương lai toàn thế giới sẽ lấy cái ngành này làm đầu do đó cái linh hồn của bà Nút hay là linh hồn của Ông Narada, là nhiều thời kỳ xuống đây nhiều lần, chứ không phải một lần đâu. Chuyển kiếp nhiều lần, nhiều lần… nhiều lần thực hiện. Thành ra nói tóm lại, nếu anh chị em mà tu đúng mức, các đấng cao cả chia ra nhiều thành phần, nhiều thể xác khác nhau để làm một việc. Nhưng mà làm một việc tùy cái thời kỳ của nhân loại ý thức như thế nào, thì các Đấng sẽ thực hiện theo cái đó. Thành bây giờ xuống đây thưc hiện đó.
Nhưng mình được may mắn nhứt là tất cả linh hồn của anh chị em xuống đây được may mắn nhứt là cuối thế kỷ 20 này, cuối thế kỷ 20 này để chuyển kiếp một chu kỳ mới nhứt, mà hồi đó tới giờ trong lịch sử chưa từng có. Lịch sử xã hội loài người chưa từng có. Thì chúng ta đang thực hiện cái này. Và khi thực hiện, nếu linh hồn bình thường thì chắc chắn làm không nổi cái này. Do đó linh hôn của anh chị em phải thiệt giỏi, thì anh chị em mới tiếp thu được làm được, chứ bình thường thì chắc chắn làm không được.
Cũng như tôi thường nói với anh chị em. Anh chị em là người bình thường, mà tôi đào tạo cho trong vòng hai tuần lễ, mà anh chị em giỏi như thế đó. Nếu anh chị em học liên tục như vậy trong vòng hai tháng, thì chắc chắn anh chị em sẽ giỏi vô cùng. Hai tuần bằng người ta học bảy chục năm chưa được. Mà hai tuần, anh chị em học được thì nếu anh chị em học hai tháng thì giỏi cỡ nào? Cái thứ hai, trả lời vấn đề thần kinh giả. Khi mà anh chị em đặt tay số 5, số 7, anh chị em thở ra, là linh hồn nó ở đâu đó, thành ra phải để năm phút. Sở dĩ tôi kêu anh chị em đặt năm phút, để cái linh hồn đó theo hơi thở anh chị em ra. Cái linh hồn là một các năng lượng. Mà cái năng lượng minh mạnh, thì mới đưa cái linh hồn đi ra ngoài, tái kiếp liền. Có một số cái linh hồn thì nó luyến tiếc. Do đó có một số trường hợp khi trị bệnh thần kinh giả đó, trước khi linh hồn đi, thì cảm động quá, làm cho thể xác khóc. Khóc là từ giã thể xác, để lên đường đi. Đi theo cái hơi thở của minh nhe. Cái hơi thở của mình thở ra là cái năng lượng, là cái năng lượng minh mạnh lắm. Thì nó bám víu cái năng lượng cảu mình đi. Đi thì các linh hồn tái kiếp liền. Đầu thai người khác.
3/ Thưa thầy.Ông Atphons xin hỏi là sự tiến triển và phát triển của loài người ở một trình độ cảu hiện nay bây giờ. thì lúc trước trong thời kỳ Ai cập, họ đã biết trước không?
Cái thứ nhứt, ở Châu Allantis, người ta cũng biết được cái thời gian người ta bị hủy diệt, do đó người ta di dân qua. Mà di dân sau cùng là cách nay 70.000 nghìn năm về trước. Khi mà di dân qua, người ta đào tạo một số người giỏi bên Ai cập. Ai cập là giòng giống của Châu Allantis tái kiếp lại qua bên Ai cập để thực hiện kim tự tháp mà kim tự tháp thì chắc chắn anh chị em nên nhớ câu này, anh chị em ghi chú cho kỹ:
“Chỉ có những người mà đã thực hiện rồi mới tái tục, tái kiếp lại để làm mới được.”
Còn nếu mà chưa có thực hiện được, chắc chắn làm không được. Thí du như trong số anh chị em ngồi trong này, anh chị em đâu biết được hồi xưa anh chị em ở Châu Allantis, hồi xưa anh chị em ở Egypt? Bây giờ anh chị em tái kiếp lại, thì tôi chỉ nhắc lại thôi, là anh chị em sẽ biết liền. Còn người khác thì sẽ không biết. Thì tất cả cái gì cũng vậy. Thí dụ trong ngành nghề của anh chị em hiện tại thì ngành nghề của anh chị em đưa ra, anh chị em biết liền. Còn nếu không phải ngành nghề của anh chị em thì đưa ra anh chị em đâu có biết. Thí dụ anh chị em là bác sĩ. Thì nói về thuốc men, thì anh chị em rành. Hoặc anh chị em là kỹ sư, thì nói đến vấn đề kỹ sư, anh chị em biết. Do đó chúng ta tái kiếp trở lại để làm một việc mà từ trước tới giờ chưa có làm được, tại chúng ta làm rồi mà chưa kết quả, thì bây giờ chúng ta phải tiếp nối lại làm một sự việc mà lúc đó chưa thành công.
Thì tôi cũng như anh chị em, hồi xưa linh hồn tôi với anh chị em hồi xưa. nhưng mà tôi là cái may mắn, tôi học nhiều hơn anh chị em môt chút. Vì chỗ đó mà bây giờ Thượng đế mới giao cái sứ mạng tôi xuống dưới này, tập chung lại tất cả toàn thế giới hết những người nào hồi đó thực hiện không được, thì bây giờ phải tái kiếp lại lắm tay thực hiện. Thực hiện đây là thực hiện cho nhân loại. Cho một kỷ nguyên mới mà từ trước tới giờ xã hội loài người chưa bao giờ thực hiện được. Mà chưa bao giờ có trong lịch sử của xã hội loài người. nhừng người mà từ trước trở về đây thực hiện nhưng mà bị cái màn che. tất cả anh chị em bị che hết. Bây giờ bắt đầu vén cái màn hết, thì sẽ biết. Còn thường thường đó, thì họ học không được. Mà người đã học rồi, thì nhắc lại họ biết liền.
Thầy nói có nhiều chu kỳ, đây là chu kỳ thứ ba?
Oui. Chu kỳ thứ ba, Châu Allantis có ba thời kỳ.
Thời kỳ thứ nhứt cách đây trên 200.000 nghìn năm, thời kỳ thứ nhì, cách đây ít nhứt 120.000 nghìn năm. Thời kỳ sau cùng cách 70.000 nghìn năm Xụp ba lần rồi mới biến hẳn hoàn toàn. Chứ không phải một lần thứ nhứt.
4/ Thưa Thầy Ông này hỏi lúc thời Allantis thì Thầy là ai?
Bây giờ giáng đi. Tất cả các anh chị em nếu muốn biết tôi là ai, tháng 8 tôi sẽ dạy cho cái này. Ngoài ra biết tôi rồi, anh chị em có thể cố gắng biết anh chị em là ai thì lúc đó anh chị em sẽ học Lớp Sáu dễ dàng. Tháng tám này tôi sẽ dạy cho anh chị em, thiền, biết tôi là ai. Rồi tôi chỉ cho anh chị em, anh chị em tự thiền, coi biết linh hồn của anh chị em là ai. Lúc đó thì chắc chắn anh chi em học Lớp Sáu, sẽ giỏi lắm. Đó là coi như tôi mở một cái màn để cho anh chị em bắt đầu nhớ lại quá khứ.
5/ Kính thưa Thầy. Ông Alophons hỏi là lúc nào người ta cũng có những tiên tri là có tai biến sắp sửa xảy ra. Và mỗi lần mà có tai biến thì có một số người được báo trước. Nhưng mà ông nghĩ rằng, dù giàng biết trước nhưng mà cũng không giúp được gì. Thì tại sao lại có những sự báo trước để làm gì?
Biết trước không có ích lợi gì hết, thứ nhứt, tôi nè nhe. Hồi xưa ông Thầy dạy tôi biết trước. Tôi mong mỏi biết trước nhưng mà suốt 20 trường tôi vừa học vừa thực hành dạy cho anh chị em thì các Đấng cho tôi biết trước nhưng mà biết trước nguy hiểm vô cùng. Biết trước ngày mai tôi sẽ làm cái gì, cách hai giờ tới tôi sẽ biết được cái việc gì. Nhưng mà nguy hiểm. Tại khi biết trước, mình không chặn đứng được, mình không giúp người ta được, thì cái nỗi lo âu của mình và cái sợ sệt của mình ngày càng tăng thì không có giúp gì cho ai được hết. Do đó các Đấng không bao giờ cho họ biết trước đâu. Những người họ tưởng tượng ra. Nếu các Đấng giỏi, không bao giờ cho người trần gian biết trước. Họ tưởng ra rồi suy đoán ra chứ các Đấng cao cả, Thượng đế là không bao giờ cho một người nào biết trước. Tại vì tôi học rồi, tôi biết. Nguy hiểm cho anh chị em. Tại vì anh chị em biết trước, anh chị em không giúp người ta được mà không giúp người ta được anh chị em sẽ đau khổ gấp trăm ngàn lần. Vì chỗ đó các Đấng không cho biết trước mà cho anh chị em thực hành. Dẫn cái đường choanh chị em đi thực hành. Khi nào bị trở ngại thì các Đấng sẽ giúp cho mình, đi tiến thẳng trên đường, chứ không có dừng. Mình muốn dừng cũng không được. Nếu anh chị em bắt tay vào việc làm cho Thượng đế thì cứ đi thẳng chứ không bao giờ quẹo trái, quẹo phải được. Dù cho trở ngại các Đấng cũng giúp cho anh chị em vượt qua khỏi để đi tiếp.
6/ Thưa Thầy Ông Dick xin hỏi về luân hồi. Tại sao mình cần tái nhiều kiếp, cần học nhiều như vậy? Tại vì mình quá dở hay là tại vì có mục đích khác?
Bây giờ anh chị em không có tái kiếp luân hồi, anh chị em học có một lãnh vực, anh chị em đâu có biết. Anh chị em phải học hết cái giỏi, anh chị em phải học hết cái dở, anh chị em mới giúp người giỏi được, mới giúp người dở được. Chứ giúp người giỏi không, người dở để cho ai? Nếu anh chị em học hết cái dở thì anh chị em dở quá, làm sao giúp cái giỏi được? Thành ra anh chị em phải học cái thiệt giỏi và học cái thiệt dở. Thì cái giỏi, cái dở anh chị em mới thông suốt hết. Thông suốt mới giúp tất cả mọi người chứ.
Trong lãnh vực khoa học, nếu anh chị em nghiên cứu Khoa học không, anh chị em không có biết tâm linh gì hết. Thì người ta hỏi anh chị em tâm linh, anh chị em đâu có biết. Cũng như anh chị em nghiên cứu trong vấn đề Tâm linh không, giống như mấy ông hòa thượng hỏi Khoa học họ không biết gì hết thì đâu có giúp được.
Vì chỗ đó tôi đào tạo cho anh chị em từ cấp 3, cấp 4 trở lên, là luôn luôn tôi dạy cho anh chị em hai mặt. Đời, thì trong lãnh vực Khoa học kỹ thuật. Đạo là phát triển Tâm linh thì tất cả những người bình thường cũng học được cái này, chứ đừng nói chi anh chị em là những nhà Khoa học. Hay là những nhà nghiên cứu Tâm linh.Anh chị em những nhà Khoa học thì sẽ còn giỏi hơn những người kia nữa. Nếu anh chị em nghiên cứu Tâm linh, anh chị em sẽ còn giỏi hơn những người Tâm linh nữa. Tại vì anh chị em học hai đường. Hồi xưa trong lịch sử xã hội loài người, từ khi có quả địa cầu tới giờ, 6 tỷ năm, người ta chỉ có dạy một lãnh vực Khoa học thôi. Người ta chỉ dạy một lãnh vực Tâm linh thôi.Không bao giờ có một người thầy nào mà dạy một thời gian ngắn nhứt, được hai cái. Vừa Khoa học, vừa Tâm linh. Một thời gian ngắn nhứt, anh chị em đạt được cái này. Chưa bao giờ có, tôi nhắc đi nhắc lại cho anh chị em biết. Chưa bao giờ có trong lịch sử xã hội loài người. lần đầu tiên của lịch sử xã hội loài người. Do đó cái chu kỳ của thế kỷ 21 hoàn toàn đổi con người mới hết.Xóa hết những công thức 6 tỷ năm trở về trước, và tới bây giờ, xóa hết
7/Bà này hỏi là hiện tại chúng ta sanh ra,không có nhớ những thời trước,kiếp trước của chúng ta,nhưng mà trong tương lai thì có gì thay đổi không, có khác không?
Khác chứ. Tại vì trong tương lai, thầy lấy những cái mật mã thầy dạy cho học trò.Khi chết, thí dụ như anh chị em chết, anh chị em tái kiếp lại, biết liền. Hồi xưa, tất cả các Đấng xuống đây, dưới trần gian này, cho quên lãng hết. Tại vì cái trình độ nhân loại còn thấp quá. Do đó các Đâng luôn luôn che. Ngay cả ông Thầy tái kiếp cũng bị che luôn. Nhưng mà chu kỳ mới của thế kỷ mới.khi mà anh chị em học cái này rồi, thì anh chị em nhớ hết việc anh chị em làm. Nếu anh chị em có chết đó nhe thì anh chị em tái kiếp lại bất cứ người nào,nhỏ hay lớn gì, anh chị em sẽ nhớ cuộc đời hết. Thì chính đó là 2 cái linh hồn nhe. Thí dụ đây cái linh hồn của anh chị em, lớn. Đây linh hồn nhỏ: anh chị em mượn cái thể xác của người này nhưng mà giúp cái linh hồn này phát triển và luôn luôn ở cái thể xác này. Cái thể xác này là của người A. Nhưng mà thật sự của anh chị em là của người B. Nhớ nhe, tại vì anh chị em giỏi,vì chỗ anh chị em giỏi, mới giúp cái linh hồn này càng ngày càng phát triển. Nhưng mà anh chị em nhờ cái thể xác này, giúp cho anh chị em. Thì tất cả mọi sự việc cái thể xác này hoàn toàn biết hết. là tại vì anh chị em điều khiển: anh chị em biết hết. Vì chỗ đó thì anh chị em mới tiếp nối lại. Thì cái chu kỳ mới là cái chu kỳ thay đổi cái này.
-Ông hỏi rồi cái linh hồn nhỏ này thì sao?
Bây giờ linh hồn của Lương Minh Đáng nè. Còn đây là linh hồn của các Đấng nè. Bây giờ lúc Thầy dạy học, lúc Thầy đang nói chuyện, đây nè,không phải Lương Minh Đáng Đâu nhe. lúc mà anh chị em hỏi, mà Thầy dạy đó, là linh hồn này nè,vô nè. Cái linh hồn của Thầy đứng ra. Thì tất cả anh chị em, lúc mà Thầy dạy học, lúc trị bệnh, lúc anh chị em hỏi, trả lời, thì các Đấng vô đây nhe. Thành ra cũng cười nói, anh chị em đâu có biết. Hồi nãy tới giờ anh chị em cứ tưởng ông Thầy Lương Minh Đáng không. Nhưng mà cái linh hồn của Lương Minh Đáng đây nè, còn cái linh hồn lớn vô đây từ nãy giờ. Cũng vui, cũng giỡn, cũng nói chuyện chơi vây. Nhưng mà không ai biết hết. Thì giống như Lương Minh Đáng. Nhưng mà thật sự không phải nhe. Đó, chứ nếu mà cái linh hồn của Lương Min Đáng đây nhe, trả lời không được. Dở lắm, còn yếu lắm. Thành ra cái linh hồn này vô. Hiểu không?
-Who is the high Being? (Đấng với linh hồn cao cả đó là ai?)
-Vì cái chỗ muốn biết ai đó thì cái này, tháng 8, thầy sẽ dạy.
8/ Thưa Thầy ông này hỏi vì đang nói về linh hồn: Thầy nghĩ gì về những cái linh hồn đôi: như một cặp linh hồn có liên hệ chặt chẽ với nhau:
- Cái đó không có đâu. Tại vì tất cả mọi linh hồn có thấp có cao, ít có bằng nhau lắm: Bằng thì bằng một khía cạnh thôi, chứ không phải giống nhau 100%. Có khía cạnh nhỏ thôi. Không có khi nào mà hai linh hồn cùng một thể xác. Có, thí dụ có, thì một người ở châu Á. Một người ở Châu Phi. Hai người không biết nhau, thì được. Hai cái linh hồn cùng một cái nivcau, nhưng mà hai cái thể xác khác nhau. Thành ra hai người đó không bao giờ gặp nhau hết.
- Mỹ, Nga: Theo Tôi nghĩ, cái câu hỏi là mấy linh hồn đó thế nào về sau cũng đi kiếm nhau:
- Oui. Không có kiếm. Nhưng có câu trả lời sau cùng, để tôi dạy cho anh chị em nghe: Bây giờ hiện tại tôi đây nè: Còn cái linh hồn lớn nè. Tất cả những người nào mà có trách nhiệm đó, dù ở nằm non biển nào, bất cứ ở nơi nào, cũng phải gặp tôi. Bất cứ ở nơi nào cũng phải gặp tôi hết. Nếu muốn làm việc. Cái linh hồn mà tình nguyện xuống đây làm việc, thì tất cả các người phải gặp tôi. Do đó những vị tu, những vị cao tăng, bất cứ những vị cao nào, cũng phải gặp tôi hết, hoặc cho học trò đại diện cho ông Thầy đó, gặp tôi. Đặng cùng với tôi nắm tay, mới làm được. Còn nếu mà không có, thì chắc chắn không bao giờ làm được đâu. Tại vì cái trách nhiệm sau cùng là của tôi. Tôi giúp thì mới chắc chắn làm được.
Đó bữa nay là tôi nói cho nghe biết hết. Tài liệu này cũng hay lắm. Cái này là tôi không có dạy trong lớp. Nhưng mà tôi nói trong này: là anh chị em có duyên lành lắm.
9/ Thưa Thầy, bà này nói là Thầy có dạy là thế kỷ 21, mình sống rất lâu, không chết vì không đau. Nhưng mà nếu có chết, thì Thầy nói cũng vì rủi ro tai nạn thôi. Nhưng vì sao lại có tai nạn đó, nếu chúng ta cần làm việc để mà giúp nhân loại? Thì tại sao có tai nạn đó? Và nếu chúng ta lúc nào cũng sống đúng và hành động tốt, thì chúng ta có thể nào tránh những tai nạn đó được không?
- Thì đó, những trường hợp đặc biệt, ít có cái này lắm. Nếu anh chị em nên nhớ rằng, khi anh chị em có trách nhiệm với Thượng đế, thì anh chị em trốn không được. Cũng bắt anh chị em dưới mọi hình thức là làm cho anh chị em phải trở lại để làm việc. Tại vì anh chị em tình nguyện anh chị em trở về thể kỷ 20 làm việc, thành ra trốn không được. Thí dụ có một số người nói, tôi không thích cái này. Một số người trốn tránh nè. Nhưng mà trốn không được đâu. Gây khó khăn cho gia đình anh chị em, để giúp cho anh chị em trở lại thực hiện. Tại đây anh chị em tình nguyện. Chữ không ai bắt buộc anh chị em, Mà tình nguyện thì anh chị em đâu có trốn được. Giống cũng như bây giờ, anh chị em học cái ngành này rồi, thì anh chị em dạy học. Bắt buộc anh chị em phải dạy học, đâu có trốn được. Hoặc anh chị em biết cái ngành này trị bệnh được, thì khi mà anh chị em học cái này, mà trốn, thì các đấng cho trong gia đình của anh chị em bị bệnh. Thì anh chị em không có trị cũng phải trị bệnh. Thí dụ như vậy cho dễ hiểu. Vì chỗ đó, thì tôi nói những trường hợp đặc biệt, khi mình chết thì linh hồn tái tục vô một thể xác khác, bắt đầu làm việc lien, đó là trường hợp bất khả kháng.
10/ Kính thưng Thầy, Natan nói Thầy dạy chúng con mở luân xa. Mỗi khi chúng con mở luân xa là Thầy đến và mở luân xa. Và Thầy dạy chúng con là khi nào cần thì gọi Thầy, Thầy giúp. Và Thầy cũng nói là những lúc mà Thầy dạy đó, là các Đấng. Thì mỗi lần Thầy đến trong tư tưởng đó. Là Thầy hay là các Đấng đến? Trong trường hợp linh hồn của Lương Minh Đáng tới, làm cách nào để giúp?
Khi mà anh chị em ở đàng xa mà kêu tôi: là các Đấng biết: Tại các Đấng control hết. Mà anh chị em kêu tôi thì cái năng lực của tôi sẽ tới liền. Năng lực không phải của linh hồn Lương Minh Đáng đâu nhe. Tại vì luôn luôn anh chị em ở đây nè, anh chị em kêu gọi, các đấng thấu hết. Nhưng mà các đấng luôn luôn bên cạnh tôi, 24h. Thành ra anh chị em kêu gọi tôi là các năng lực này sẽ thu hút, báo cho biết, thì trực tiếp sẽ tới anh chị em liền. Cũng như nếu mà tôi, các đấng không giúp tôi, thì chắc chắn tôi không có làm được chuyện gì hết. Tôi đâu có soạn bài. Ngày hôm nay anh chị em 48 người tới đây học, họp- Tôi đâu có biết anh chị em hỏi gì đâu, mà soạn bài để trả lời? Tôi tin chắc chắn nếu người bình thường không bao giờ trả lời được các câu hỏi của anh chị em hỏi. Có số hỏi về Khoa học, có một số hỏi về Tâm linh. Mà tôi thì có soạn bài. Anh chị em hỏi cái nào, tôi trả lời liền. Riêng tôi thì không có một cái soạn bài hết. Nhưng mà anh chị em hỏi cái nào tôi cũng trả lời được. Thì anh chị em biết cái này là ai không? Tại vì anh chị em không chịu suy nghĩ, chứ anh chị em suy nghĩ, anh chị em khỏi hỏi tôi là ai.
11/ Thưa Thầy, Thầy hay dung danh từ các đấng (higher beings) Vậy thì tất nhiên là nhiều đấng, chứ không phải một đấng?
- Tại vì đó, anh chị em nên nhớ rằng, cái xã hội loài người ngày suốt bao nhiêu triệu năm, cứ mỗi một thời kỳ thì đưa các đấng này giả tỷ đây là Thượng đế, rồi Chúa Giêsu. Rồi Đức mẹ Maria… Thật sự tại cái trình độ căn cơ của nhân loại chưa ý thức được, có một Đấng duy nhứt. Chứ không có nhiều Đấng đâu. Tại người ta phân giai cấp. Thành ra Thầy phải nương theo nhân loại, để Thầy dạy cho nhân loại từ từ xóa dần… Chứ còn bây giờ nhân loại đang như vậy, nếu mà Thầy nói có một Đấng, thì chắc chắn người ta không chịu. Tại vì tám tỷ người, quan niệm của tám tỷ người luôn luôn là có nhiều đấng chứ không phải một Đấng. Mà nhân loại thì chưa ý thức được cái này. Thầy đưa ra thì chắc chắn người ta sẽ phản đối. Mà phản đối thì không thể giúp cho người ta được. Vì chỗ đó lần lần, Thầy dạy lần lần, ý thức được hết. Chừng nào ý thức được, thì chỉ có một Đấng duy nhứt thôi, chứ không có nhiều Đấng.
Cái đó là tại vì nhân loại chưa ý thức được, thành ra chia nhiều cấp, để cho người ta học. Chứ thí dụ, bây giờ thầy vô dạy chương trình này liền, tự nhiên có cái này, mấy ông “scientist” đâu có chịu học. Thành ra vì chỗ đó Thầy phải dạy bằng khoa học đàng hoàng. Rồi mấy ông mới học. Khi mấy ông vô học rồi, ý thức được vấn đề Tâm linh, Thầy sẽ chuyển vấn đề Tâm linh thì mấy ông sẽ giỏi vô cùng. Nếu Thầy vô Thầy nói Tâm linh liền thì người ta tưởng ông Thầy này không biết gì hết. Người ta không hiểu thì không chịu học. Do đó Thầy phải chứng minh khoa học, phải dạy khoa học từ cấp nhỏ; từ từ cấp lớn. Mà khi cấp lớn mà các nhà Khoa học nghiên cứu đúng mức rồi. Thích nghiên cứu Tâm linh rồi. Thì chắc chắn nhân loại sẽ sướng. Mà cái điều này Thầy chắc chắn sẽ thành công.
- Ông này nói là Thầy trả lời câu hỏi hồi nãy của ông Joop, hỏi Thầy là ai. Là chỉ có một Đấng thôi
12/ Ông Alphons xin hỏi Thầy tại sao linh hồn thấp, phá phách và làm những điều tai biến, và để cho các đấng cao phải xuống giúp và cứu họ. Tại sao có như vậy?
- Bây giờ anh chị em nên nhớ rằng, cái nhân loại này đâu phải là anh chị em tái kiếp một lần đâu. Mình thì may mắn, mình tái kiếp nhiều lần rồi. Nhưng mà có một số động vật mới lên, đâu có biết gì. Thí dụ như con khỉ mới lên, đâu có biết gì. Chuyên môn nó phá người ta. Cái bản chất của con khỉ là phá. Mà khi sanh con người là phá không chứ đâu có biết làm cái gì. Rồi lần lần học hỏi những cái hay, đổi dần đổi dần đi. Chứ còn mới lên đâu có biết gì. Thành ra anh chị em cũng thông cảm cái này. Vì chỗ đó mình phải dẫn dắt. Dẫn dắt từ cái người thấp nhứt, tới người cao nhứt. Để người thấp nhứt ý thức được thì sẽ đổi hết. Nhưng cái chu kỳ tới thì mình sẽ dạy nhanh lắm. Tại vì tất cả anh chị em sẽ giỏi hết. Mà giỏi hết thì dạy những người thấp, thì giống như tôi đang dạy anhh chị em, hai tuần lễ, anh chị em giỏi.
Thì trong tương lai anh chị em cũng dạy học trò hai tuần lễ, thì những người đó sẽ giỏi, sẽ thay đổi lại. Bây giờ tất cả anh chị em có 150.000 người thôi. Trong khi đó tám tỷ người, thì 150.000 người ít quá thì đó, những năm tới cho cuối thể kỷ 20, thì dần dần anh chị em sẽ giỏi. Mà giỏi thì đào tạo những học trò giỏi. Thì những linh hồn mà mới tái kiếp con người. Thì học những cái giỏi này, người ta sẽ không có phá phách, như thời kỳ bây giờ hoặc trước kia.
13/ Thưa Thầy, bà Marie Luise xin hỏi là Thầy có nghĩ là sự phát triển của Nhân điện cũng còn là quá chậm. Tại vì cũng còn ít người học quá. Dù họ có học rồi, nhiều khi họ cũng không hiểu lắm. Và chính bà, bà thấy là cũng tiến triển nhưng vẫn còn chậm lắm, mặc dù Thầy có giúp. Thì Thầy có nghĩ rằng chúng con phải cố gắng để tiến triển nhanh hơn không?
- Biết rồi, chắc chắn là vậy. Vì chỗ đó thì Thầy cố gắng làm thế nào cuối năm nay Thầy dạy lớp Sáu. Thì cái chương trình năm 97 nó sẽ thay đổi lớn lắm. Thầy biết được cái này rồi, nhưng mà bây giờ chưa phát triển mạnh được, nhưng mà phải chờ năm 97, là chắc chắn sẽ phát triển toàn cầu, bắt đầu.
14/ Theo như sự trả lời của Thầy về những linh hồn cao, và linh hồn thấp, linh hồn phá phách và linh hồn giúp, thì thật ra sự khác biệt giữa hai trình độ linh hồn đó, chỉ là một sự tiến hóa mà thôi. Chứ về bản chất thì không có gì khác nhau giữa hai linh hốn?
- Đúng rồi. Nhưng mà vấn đề tiến hóa trong lãnh vực linh hồn thôi. Nhưng cái thể xác ở xã hội loài người này bắt buộc phải học. Bắt buộc phải học từ dưới tới trên. Tại trình độ thấp thì học thấp. Trong tương lai mà nhân loại trình độ cao thì những người thấp sẽ học rất nhanh. Những linh hồn thấp mà tái kiếp thì sẽ học nhanh lắm. Thay vì hồi đó mình phải đi mười kiếp. Thì những linh hồn thấp trong tương lai họ đi trễ, nhưng học được cái này, mình giỏi thì mình đào tạo cho người ta đi một kiếp.
15/ Thưa Thầy, khi Thầy nói trong tương lai khi chúng ta tái kiếp, thì chúng ta nhớ lại liền kiếp trước. Thì ông này xin hỏi Thầy, mình nhớ lại tất cả các kiếp trước của mình để biết mình là ai, hay là mình chỉ nhớ lại cái kiếp vừa rồi của mình thôi?
- Oui, bây giờ nè, trong tương lai, Thầy sẽ dạy mình chết mình tái kiếp, thí dụ trong cuộc đời của mình bây giờ 200 tuổi, kiếp này. Thì chỉ nhớ kiếp này thôi. Tại vì kiếp này mới tiếp nối những kiếp sau cùng. Những kiếp trước đâu có tiếp nối được. Kiếp trước học dỡ quá. Khi anh chị em chết, thì bắt đầu kiếp này sẽ nhớ và trở về sau, còn kiếp trước bị che hết rồi, đâu có mở được. Từ đây trở về sau là chắc chắn anh chị em sẽ nhớ hết, anh chị em tiếp nối. Như vậy thì con người ta, nhân loại mới giỏi. Mà giỏi thì mới giúp cho những người mà mới tái kiếp.
16/ Thưa Thầy, ông Joop xin hỏi là khi chúng con cầu nguyện, lien lạc với Thượng đế, thì lúc đó cái linh hồn chúng con được đưa lên cao. Và sau cái thời gian cầu nguyện thì chúng con lại trở về với thực tế, thì coi như cái linh hồn lại được đưa về trình độ bình thường. Thì ông xin hỏi: Cũng như khi Thầy dạy học, thì có các Đấng, và các Đấng đó là Thượng đế dạy. Thì làm sao có thể biết được lúc nào là ông Lương Minh Đáng, và lúc nào là Thầy Lương Minh Đáng?
Ông hỏi thêm là cái linh hồn khi được đưa lên để hợp nhất với Thượng đế, sau khi mình cầu nguyện, mình trở lại xuống, thì lúc đó cái linh hồn được ở trên trình độ đó luôn, hay là bị đem xuống lại trình độ bình thường?
Ông hỏi thêm là hồi này Thầy có giải nghĩa linh hồn nhỏ và linh hồn lớn. Thì khi cái linh hồn lớn lúc nào cũng bao bọc cái linh hồn nhỏ và mượn cái thể xác của linh hồn nhỏ, thì cái linh hồn nhỏ đó nghĩ gì và cảm giác gì, cái linh hồn nhỏ đó có vui không? Vì có một Đấng cao luôn luôn đi bên canhjm, hay cái tình trạng đó làm khó khăn đối với cái linh hồn nhỏ đó. Và khi chúng ta chết, tái kiếp vào trong một cái linh hồn người trẻ đó, và dùng cái thể xác của một người trẻ nào đó, trong tương lai mà Thầy dạy chúng con, thì cái trách nhiệm của chúng ta là thế nào với cái linh hồn nhỏ đó?
-Bây giờ tôi trả lời từng giai đoạn một. Khi nào tôi ăn tôi uống, giống như các anh chị em là tôi. Tại sao, thí dụ tôi đứng dạy học, tôi không uống nước? Tại đâu phải tôi đâu. Chứ nếu tôi ngồi ở ngoài tôi giỡn chơi là tôi khát nước, tôi uống nước rồi. Nhưng mà không phải tôi là tôi không khát nước. Tôi đứng tôi không có mệt. Tôi đứng tôi nói nhiều c hừng nào thì tốt chừng đó, khỏe chừng đó, mà không bao giờ khát nước. Trong khi đó những người thuyết trình viên, hễ nói đề tài nào là phải uống nước lien tục. Tại đó là người bình thường. Còn đâu phải là tôi đâu, thành ra tôi đâu có khát nước. Tôi muốn uống cũng uống không được. Không uống được, chứ không phải không muốn uống. Thành lúc nào mà tôi ăn, tôi giỡn, là tôi. Tuy nhiên lúc tôi ăn tiệc với anh chị em, tôi nói chuyện với anh chị em, là không phải ông Lương Minh Đáng nhe, mà là Thầy Lương Minh Đáng. Còn lúc tôi ăn như vầy đó, thì là ông Lương Minh Đáng, tôi cần cái ly này tôi uống là ông Lương Minh Đáng. Mà tôi không uống là không phải. Hai cái đó khác nhau.
Tại vì anh chị em không hiểu, và không chịu hiểu, chứ trong tương lai thì dễ lắm. Lúc mà giả tỷ các đấng vô tôi, anh chị em phải cảm nhận tôi liền. Mà lúc các đấng nhảy ra, là anh chị em sẽ biết liền. Mà các đấng nhảy vô anh chị em sẽ biết liền. Tại anh chị em không chịu suy nghĩ cái này. Luôn luôn giọng điệu của anh chị em, sẽ cảm nhận được cái này. Tại vì anh chị em không chịu chú ý. Chứ nếu chịu chú ý là lúc các đấng vô tôi, anh chị em biết liền. Mà các đấng ra anh chị em cũng biết liền. Vì chỗ đó, anh chị em không chịu hiểu thì rằng tới tháng 8 đi, tôi sẽ dạy cho anh chị em bằng mọi giá, anh chị em sẽ hiểu cái này.
Đó là trong lãnh vực của tôi. Còn giữa anh chị em nói chuyện với nhau, trong tương lai tới cũng dạy cho. Khi mà hai người nói chuyện với nhau, coi các đấng có về bên này, hay bên kia không. Thị tại hai cái linh hồn của anh chị em học hỏi, nhưng mà một trong hai người sẽ có các đấng về để dạy cho hai người biết, chứ không phải dạy một người. Cũng như thí dụ, các đấng về tôi, là ông Lương Minh Đáng. Khi dạy học anh chị em, anh chị em biết có 6 à. Nhưng mà cái linh hồn của ông Lương Minh Đáng biết tới 10. Thành ra linh hồn của ông Lương Minh Đáng sướng lắm. Anh chị em học có 60% à. Trong khi linh hồn của ông Lương Minh Đáng học được 100%. Hơn anh chị em cái này. Thành ra vui lắm, sướng lắm. Tại vì cái linh hồn của Lương Minh Đáng dở lắm, đâu có giỏi. Nhưng mà các đấng về dạy cho mọi người cũng như bửa nay các đấng về dạy cho tất cả anh chị em, thì anh chị em nhớ có 60%, thí dụ. Nhưng mà riêng cái linh hồn tôi nhớ 100%. Thành ra vui lắm, càng ngày tôi càng giỏi, giỏi hoài. Tiếp tục càng ngày càng giỏi hoài. Giỏi đặng mai mốt, cái ông này ông mới giao cho Lương Minh Đáng nhe. Ông nói thôi bao nhiêu đây dạy đủ rồi. Tất cả cái người ta học 60%. Ông Lương Minh Đáng học 100% rồi. Ông nói, thôi ông đi, ông giao,. Thì tôi hy vọng là năm tới đó. Nói vậy là cũng như vén màn bí mật rồi. Nhưng tôi hy vọng là năm tới. Tôi quản trị.
Thì trong tương lai anh chị em cũng vậy. Anh chị em sẽ biết cái này.
Giống như tôi thấy anh chị em có đủ khả năng dạy lớp 3, tôi giao cho anh chị em dạy, tôi đâu có dạy làm chi. Còn lúc trước anh chị chưa có đủ kinh nghiệm thì làm sao dạy lớp 3 được? Khi tôi thấy anh chị có khả năng dạy thì tôi giao. Cũng như các đấng thấy tôi có khả năng thì giao cho tôi, chứ các đấng đi theo tôi nữa làm gì.
Tôi nói ở lớp 4, lớp 5 có thể nếu không có gì trở ngại là tôi dạy lớp Sáu xong, thì đầu tháng Giêng 97, tất cả mọi người sẽ biết tôi cái chỗ này nè. Chắc chắn là trước khi mọi người ở ngoài biết thì anh chị em biết trước rồi.
Thành ra 120 anh chị em tôi đào tạo là chắc chắn phải giỏi lắm. ít nhứt cũng 100 người giỏi. Nếu không giỏi thì đâu có giúp cho người ta được.
17/Ông này xin hỏi về cái Kim tự tháp lớn ở Gisah. Đây có phải là một cái máy đẻ giữ quân bình cho tất cả quả đất hay không,được xảy ra để giữ quân bình cho quả đất?
Cái Kim tự tháp này có được xây ra để phát ra năng lực cho quả đất hay không?và nếu như vậy, thì hiện tại có còn phát rra năng lực hay không?hay đã ngưng rồi,hay lầ kim tự tháp này là một cái đền để tu, cho những nhà tu vào đó học tu?
Kim tự tháp nằm ở mọi vị trí nhỏ của Egypt thì đâu có thể nào nó phát ra năng lượng được. Nếu nó phát năng lượng được thì cái Egypt đâu có khổ,nhân loại đâu có khổ. Thành ra tất cả nhà khoa học toàn thế giới đều lầm cái này và những nhà nghiên cứu Tâm linh đều lầm hết.Kim tự tháp giống như một cái nhà. Nhưng sở dĩ người ta đặt kim tự tháp này để làm cái gì?Để trong tương lai, bao nhiêu người tập trung vào đó,nghĩ rằng Kim tự tháp có cái năng lực nhiều nhứt,để học nhiều nhứt,để đáp ứng nhu cầu giúp nhân loại. Nhưng họ quên rằng, dù học tới đâu đi nữa,nếu không có đem cái linh hồn của thơngj đế mà nhập vô trong mình, thì không có làm được bất cứ việc gì. Việc nhỏ làm không được chứ đừng nói việc lớn. Thành ra tất cả nhân loại đều lầm hết.Sở dĩ từ trước những người châu Atlantis cs nghĩ là giỏi nhứt,để giúp tất cả nhân loại mà không nghĩ tới Thượng đế,để thượng đế qua một bên nghĩ là con người học tới đây là giỏ rồi,vì mộng của những người châu Atlantis-ngay cả tôi và anh chị em cũn vậy cứ nghĩ rằng những người Châu Atlantis tái tục qua bên Ai Cập. Cái mộng của những người Châu Atlantis là muốn nắm toàn thể hoàn cầu hết, trong số đó có tôi và anh chị em, tôi nói cho anh chị em biết. Nhưng sau khi tôi cái linh hồn tôi ý thức được rồi, thì tôi mới đi học. Tôi đi học trở lại nhe. Thì đi học trở lại. Thượng đế mới dạy cho tôi. Dạy cho tôi đẻ tôi chứng minh cho các nhà khoa học, chứng minh cho những nhà nghiên cứu Tâm linh,để trong tương lai không còn ý tưởng rằng là Kim tự tháp là số một,hoặc những cái đền đài,những cái tu cổ kính của các nước trên thế giới có,nghĩ rằng có năng lực. Hoàn toàn không bao giờ có năng lực. Nếu, cái điện năng của Thượng đế không có vô minh thì không có một cái năng lực nào mạnh bằng cái năng lực của Thượng đế hết. Tại nó còn tùy thuộc cái năng lực của Thượng đế thì làm sao phát ra được. Nó có sức phát ra bao nhiêu đấy thôi,nhưng mà Thượng đế thì nguyên cái vòng tròn thì làm sao mà đáp ứng nhu cầu giúp?Vì chỗ đó ai cũng lầm hết. Tất cả những người đều lầm hết. Nhưng mà nhiệm vụ của tôi, tôi sẽ chứng minh cái này. Tại vì tôi học hết rồi, tôi sẽ chứng minh cái này. Để trong tương lai người ta không lầm nữa.Không có lầm nữa người ta mới học cái mới thì phát triển gấp trăm gấp ngàn lần cái năng lực của Kim tự tháp.Giống như tôi hướng dẫn cho anh chị em nhiều lần, tôi nhắc lại: anh chị em là người bình thường, tôi hướng dẫn cho anh chị em có 2 tuần lễ mà anh chị em giỏi tới mức độ đó. Thì trong tương lai,nếu anh chị em thực hiện cái ngành này thì anh chị em giỏi tới mức độ nào?Tôi lấy cái đề tài trong hai tuần lễ.ít có người nào để ý lắm. Họ tưởng tôi là tôi nói bên nay,họ nghe bên nay, 2 tuần lễ học có cái năng lực như vầy là chấm dứt.Không phải như vậy đâu . Trong tương lai tôi sẽ chứng minh còn nhiều nữa. Còn nhiều cái đề tài còn hay hơn những cái mật mã trong kim tự tháp nữa.Ý tôi muốn dạy để anh chị em còn giỏi hơn những người Kim tự tháp. Tại những người Kim tự tháp, châu Atlantis,họ giỏi rồi,họ nghĩ là họ giỏi. Nhưng mà tôi lấy cái bài học này, là bài học của Thượng đế, dạy cho anh chị em. Để chứng minh rằng cái năng lực của Egypt, của châu Atlantis không có bằng cái năng lực của Thượng đế vô mỗi cái thể xác của anh chị em, mỗi linh hồn của anh chị em. Có như vậy thì anh chị em mới giỏi được. Chứ bây giờ anh chị em học hết sách vở của Kim tự tháp, anh chị em học hết sách vở của Châu Atlantis, cũng giống như hồi xưa. Cũng như bây giờ anh chị em có bằng Tiến sĩ, thì bao nhiêu ngườ có bằng Tiến sĩ hêt, thì bằng nhau, thì đâu có người nào giỏi hơn người nào. Thành ra anh chị em phải học ngoài cái bằng Tiến sĩ, thì anh chị em mới dạy mấy người Tiến sĩ được. Thành ra luôn luôn bị bế tắc.Anh tiến sĩ, tôi Tiến sĩ thì ba người Tiến sĩ, giống nhau hết, thì hoàn toàn bế tắc. Phải có người nào giỏi hơn Tiến sĩ thì mới dạy Tiến sĩ được. Tôi nói như vậy mà anh chị em cũng chưa biết. Nếu không chịu biết thì thôi. Tròi ơi nói là hết rồi đó. Bữa nay là tôi nói nhiều lắm đó. Chỉ có một tiếng rưỡi đồng hồ mà tôi nói rất nhiều đó. Nếu vè anh chị em chịu đọc,suy nghĩ nghiên cứu thì cái này hay lắm. Cái này là bằng anh chị em tu ba ngàn năm chứ không phải tu sáu chục năm đâu. Nếu anh chị em nghe cái bài nói chuyện của tôi ngày hôm nay, mà anh chị em ý thức được bằng anh chị em tu ba ngàn năm.
18/Thưa Thầy, bà này hỏi nếu mình so sánh thời kì thứ nhất của Châu Atlantis và cái chu kỳ sắp tới sau này, thì có sự khác biệt nào không?có một trình dộ cao hơn hay khác không?Hay là giống nhau?
Để Thầy trả lời. Như anh chị em thấy, ba thời kì mà thời kì tất cả mọi người nghiên cứu về Châu Atlantis, cách nay trên 200 000 năm hết. Nhưng mà bây giờ nó đi trở lại chu kỳ tôi vừa trả lời cho anh chị em, tôi vừa dẫn giải cho anh chị em. Tôi và tất cả anh chị em giống như chung một nhà hết rồi. Nhưng mà hồi đó mình quan niệm rằng mình con người giỏi nhất qua Thượng đế. Vì chỗ đó mình thất bại hoàn toàn suốt mấy trăm ngàn năm nay rồi. Tôi thì tôi may mắn, tôi thấy cái chuyện sai trái, tôi đi học, thượng đế dạy cho tôi. Vì chỗ Thượng đế dạy cho tôi, chu kỳ này Thượng đé mới đưa tôi xuống đây để tái tục lại một chu kỳ của Châu Atlantis, mà sẽ giỏi hơn Châu Atlantis. Chứ nó giống như châu Atlantis thì bị xụp xuống đất nữa. Vì chỗ đó phải thay đổi con người. Thay đổi quả địa cầu này, bằng những người cũ nhưng mà phải làm việc mới. Mà việc mới này do sự hướng dẫn, do sự chỉ dạy của Thượng đế. Thì chắc chắn chúng ta sẽ thành công. Đó bao nhiêu đó là dày đủ lắm rồi. Hay lắm đó. Cái này là số một!
19/ Thưa Thầy. Bà này hỏi là các Đấng mà giúp mình thì mình có cần biết các Đấng đó là ai không?
- Câu hỏi thứ hai là sau khi học lớp sáu thì mình có cần bắt mạch để biết đó là bệnh thần kinh giả hay không? Là tại vì theo kinh nghiệm của bà và ông chồng thì chỉ nghe trong telephone mà 2 người đều cảm nhận, và đoán giống nhau, là người đó bệnh thần kinh giả.
- Theo nguyên tắc các Đấng cao chừng nào, không bao giờ xưng tên. Để tự anh chị em tìm hiểu các Đấng đó là ai, chứ không bao giờ nói tôi là người này, hay người kia. Còn những người nhỏ thì toàn là xưng người lớn không.Giống cũng như ngoài đời vậy. Nhưng người lớn người ta bình tĩnh, không có nói người ta là ai. Nhưng mà người nhỏ thì nói tôi làm ông này ông kia. Các Đấng lớn quá rồi.Xưng để làm cái gì.giỏi quá rồi, đâu có cần xưng danh tánh là gì, đâu ích lợi gì. Những người dở mới xưng.
- Cái thứ hai, trong tương lai đáng lý ra, anh chị em học cấp 4 có một số giỏi là học cấp 3 bệnh nhân vừa tới, là anh chị em sẽ cảm nhận được người ta bệnh gì, khỏi cần bách mạch. Nhưng mà tại tôi dạy ngắn quá, anh chị em tiếp thu gấp quá, anh chị em học không có nghiên cứu đúng mức. Chứ thật sự khi mà mở Luân xa 100% thì cái giòng điện của anh chị em hấp thụ ở ngoài mạnh lắm. Bệnh nhân tới, chưa có khai bệnh, anh chị em biêt bệnh gì rồi. Thì trong tương lai dù cho telephone dù cho bệnh nhân tới, anh chị em cũng cảm nhận được liền, chứ khỏi bắt mạch. Đáng lẽ là anh chị em giỏi cái này. Tôi cũng hy vọng tháng 8 này, tôi sẽ dạy cho anh chị em càng ngày càng giỏi hơn nữa. Đặng bệnh nhân tới, bắt mạch đâu có thời gian. lại người ta khai đau tim, nhưng mà thật sự ngoài đau tim ra người ta còn đau phổi, đau bao tử nữa.Anh chị em trị cùng một lúc 3 luân xa. Chứ người ta khai đau tim anh chị em đặt tay luân xa 4 hoài, rồi lúc đó không cảm nhận được đau phổi, đau bao tử, thì vừa hết đau tim họ còn đau phổi, bao tử tiếp. Trong tương lai anh chị em khỏi cần bắt mạch.Sở dĩ telephone, học ở Luân xa 6 ở Geneve vừa rồi, thì bắt mạch ở gần hay xa cũng được. Cảm nhận giộng nhau thì nói là tại cái năng lực cảu mình mạnh. Vì cùng một lúc mà 2 vợ chồng cùng cảm nhận được là cái đó đùng chứ không phải sai. Thì tôi hy vọng trong tương lai ngành Nhân điện của chúng ta phải đi tới mức độ đó. Thì mới giỏi, giúp cho người ta được. Chứ còn nếu cứ bắt mạch vậy hoài thì đâu có thời giờ.
- Bây giờ tôi dạy cho anh chị em từ giai đoạn một. Càng ngày anh chị em càng giỏi, thì anh chị em chỉ cần trị bệnh tập thể thôi.Anh chị em dùng luân xa 6 của mình ngồi, tất cả bệnh trạng này, chỉ nhìn luân xa 6 của anh chị em trị bệnh tập thể, trong vòng 2,3 phút tối đa. Chứ không phải 4 hay 5 phút đầu. Trong tương lai mức độ giỏi, anh chị em anh chị em chỉ cần một phút, hai phút, anh chị em chỉ nghĩ qua bên trái, bên phải, mấy cái luân xa tổng cộng nhiều lắm 1 phút, hai phút. Trị bệnh bệnh tập thể không biết bao người. Trong tương lai sẽ xử dụng cái này. Cái năng của anh chị em vừa mạnh, anh chị em truyền một cái là tất cả đêu nhận hết trong cơ thể. Chưa nói tới, anh chị em có sức mạnh, anh chị em chỉ cần truyền năng lực cho người ta luân xa 6 7 thôi. Trong tương lai sẽ giỏi tới mức độ đó. Bây giờ anh chị em thấp, tôi phải đưa càng ngày càng cao lên, để hai cái tuyến yên, tuyến tùng của anh chị em, kích thích cho hai cái tuyến này thôi, thì nó tiết ra những chất hóa học, giúp cho cơ thể anh chị em quân bình liền. Cho người bệnh cũng vậy. làm sao trị bệnh được? Sẽ đi tới giai đoạn đó. Thì anh chị em làm được cái này, thì làm sao bệnh chết được? Anh chị em giúp cho người bệnh ta hết bệnh.Anh chị em kích thích được hai cái tuyến đó tiếp nối lại với nhau, anh chị em không bệnh, thì làm sao chết?
Tôi cho anh chị em biết, nội tôi trị bệnh với luân xa 6 không, mấy bà lớn tuổi, mà tôi trị bệnh có đường kinh và trẻ lại. là tôi trị bệnh dùng luân xa 6 của tôi đó nhe. Trong tương lai anh chị em cũng vậy. Người ta không có đường kinh, người ta có bệnh khác. Mà trị người ta mạnh khỏe, người ta có đường kinh trở lại. Thì anh chị em biết mức độ như thế nào. Trong tương lai càng ngày Nhân điện chúng ta càng giỏi, như vậy thì mới giúp nhân loại được. Như vậy thì nhân loại mới chịu học. Chứ nếu chúng ta mà dở thì nhân loại đâu có chịu học.Anh chị em ngồi nhà thôi. Nguyên cái tỉnh, thí dụ tỉnh A đang bị bệnh dịch.Anh chị em chỉ cần ngồi đây dùng luân xa 6 trực tiếp ngay cái điểm, city A đó, hết bệnh liền. Phải tới cái giai đoạn đó mới được. Đặng càng ngày con người ta mới càng giỏi. Chứ anh chị em bệnh hoạn đau yếu hoài, anh chị em làm sao giỏi được? Chứ không phải như vậy đâu. Cái này là những cái chuyện thường. Hồi trước kia tôi nói anh chị em mới học có một phần ngàn thôi. Mới một phần ngàn mà giỏi như thế này, thì học một phần trăm thì giỏi tới mức độ nào?
20/ Thưa Thầy bà này hỏi về cái vấn đề bên Anh có con bò bị bệnh vì bị chích chất to nhiều quá. Mình ăn thịt đó, thì bị điên, bệnh lên tới óc.Rất nguy hiểm và chết nhanh. Họ nghĩ rằng trong tương lai sẽ có 10 triệu dân sẽ ăn thịt bò đó và sẽ nhiễm. Mình làm thế nào để ngăn chặn?
- Không có ăn thau gì đâu. Theo Thầy biết cái đó không ảnh hưởng nhiều đâu. Nhưng mà vấn đề chính trị, politic đó chứ không phải vấn đề đó đâu.
- Bây giờ thí dụ nhe.Anh chị em bị bệnh nặng, rồi anh chị em nhổ nước miếng, vi trùng nhổ xuống song, con cá lại ăn liền cái nước miếng đó.Rồi đánh cá bắt lên, bán cho anh chị em ăn. Thành ra nhân loại bao nhiêu đó cũng đủ chết rồi. Tôi nói một cái thôi. Nếu tôi chứng minh nhiều cái thì anh chị em không dám ăn gì hết. Nhưng mà mình được cái may mắn, mình có năng lực. Nếu tôi chứng minh nhiều cái anh chị em anh chay cũng bệnh, ăn mặn cũng bệnh. Nói tóm lại anh chị em ăn cái gì vô miệng là bệnh. Nhưng mà mình có sức đề kháng của mình. Chịu đựng được. Trong tương lai người ta chịu đựng không được, sẽ bệnh, chết, bệnh, chết ….
Tôi thí dụ một cái đơn giản. Có nhiều nhiều trường hợp khác nhau nữa
Nói với mấy ông này, mai mốt bệnh, trị không có được đâu. Nói cho mấy ông bác sĩ cho mấy ông nghe. Mai mốt nếu bị bệnh uống thuốc vô thay vì bệnh ít, uống thuốc vô, bệnh nhiều. Bệnh nhiều là chết. Tất cả các loại thuốc đều không ảnh hưởng đến căn bệnh được. Mà thuốc giúp cho những vi trùng làm cho người ta chết, tăng trưởng vi trùng thêm làm cho người ta mau chết. Chứ không phải hết đâu, thành ra trong tương lai những nhà Khoa học sẽ điên đầu vì cái này nè. Thay vì hồi trước cho người ta uống thuốc, thì bớt. Bây giờ, thuốc lại giúp con vi trùng tăng trưởng mạnh, làm cho người ta bị chết. Hai cái đó khác nhau nhé. Thành ra nhà Khoa học sẽ điên đầu vì cái này. Tại bây giờ những chất hóa học tạo con vi trùng trong cơ thể, khác hồi xưa. Mà khoa học hiện tại nghiên cứu không được.Không đủ khả năng để nghiên cứu. Vì chỗ đó đem thuốc này bất buộc uống vô để bớt. Nhưng mà không bớt, bị bệnh nặng chết.
Cái này là chuẩn bị đi.
Thầy thấy trước cái này. Thành ra tất cả trong tương lai anh chị em bác sĩ học ngành Nhân điện này người ta sẽ kiếm cái ngành này, sẽ kiếm anh chị em. Vừa nghiên cứu, vừa áp dụng luôn chứ không cách nào mà không áp dụng cái ngành này. Nếu không áp dụng thì chắc chắn nhân loại sẽ chết nhiều lắm. Do đó người ta se tìm mình.
21/ Thưa Thầy, Thầy nói trong Kim tự tháp có những linh hồn bị nhốt trong đó, hoặc nằm trong đó nhưng bà không thể hiện được tại sao có những linh hồn trong Kim tự tháp?
- Tại vì mấy ông thầy giỏi lắm.Ông tự giữ cái kinh hồn của ông, để đúng lúc ông ra tái kiếp. Vì chỗ đó ông bị rằng buộc hoài, không có đi khỏi cái Kim tự tháp.Ông nghĩ là ông giỏi. Trong tương lai ông ra sẽ thực hiện những gì mà ông làm chưa được. Nhưng mà cũng không được. Tại vì cái chu kỳ này thay đổi cách đây năm mấy chục ngàn năm về trước, nó thay đổi toàn bộ.Ông có giỏi cái mức độ nào thì cũng phải lệ thuộc Thượng đế chứ đâu có hơn được? Vì chỗ đó ông phải theo cái hệ thống. Cũng như tôi trình bày với anh chị em tôi đi qua bên Ai cập năm 1991. Tôi đi có 2 nhóm. Ca nhân tôi đi thì vô. Nhưng mà các linh hồn có 2 nhóm. Một nhóm thì tình nguyện đi theo tôi liền, một nhóm chống tôi. Chống tôi cũng đành chịu chứ sao bây giờ?. Tôi đi, anh chị em có tưởng tượn tôi lên trên cái museum, nhưng linh hồn đẩy tôi, thì những linh hồn tốt thông báo cho tôi phải rời khỏi đấy liền. Nếu mà tôi không có những linh hồn tốt theo tôi, thông báo cho tôi thì có thể là tôi đã bị tai nạn ở Ai cập. Vì chỗ đó, người ta dữ, thì mình làm thế nào giúp cho người ta, mình để cho người ta biết mình là ai, mình giúp cho người ta, thì từ từ mình cảm hóa người ta, đi theo mình tốt hơn. Còn hơn là mình bắt người ta, mình làm khó người ta thì sẽ gây trở ngại.Gây trở ngại cho người ta, và mình. Do đó mình phải dung hòa bằng cách, mình phải nhượng bộ, để kéo những người xấu trở lại người tốt. Chứ không phải mình nhượng bộ là mình thua. Hai cái nó khác nhau. Vì chỗ đó một số linh hồn hồi trước không theo tôi, bây giờ theo tôi nhiều lắm. Biết được cái việc tôi giúp nhân loại, thì chắc chắn họ tin tưởng, thì càng ngày đi theo, đóng góp để giúp nhân loại
22/ Ông này xin hỏi. Thầy có nói chu kỳ thứ nhất thời Atlantis thì chúng ta đã làm những lỗi lầm, đó là muốn lắm quyền hết mọi nơi. Thì yw nghĩa của sự lầm lỗi đó là cái gì? Để làm cái gì?
- Mấy ông nghĩ rằng mấy ông nghiên cứu đúng mức, mấy ông sẽ giỏi. Nhưng ông quên rằng cái Năng lượng Vũ trụ, tôi giải thích là không khí. Mà không khí là dùng danh từ Khoa học. Nhưng mà dùng danh từ Tâm linh đó là cái Năng lượng tối cao nhứt của Thượng đế. Một số nhà khoa học hỏi tôi: Họ có thể chế tạo ra không khí nhân tạo để xử dụng được. Tôi mới trả lời với họ: Trước khi anh chế tạo không khí nhân tạo thì anh chị em sống bằng cái gì?
- Những nhà Khoa học bắt đầu suy nghĩ lại. Trước kia thì những nhà khoa học nghĩ rằng luôn luôn họ chế được cái không khí nhân tạo để sống. Nhưng trước kia họ sống, thì sống bằng cái gì? Đó là bằng không khí mà tôi chứng minh dùng danh từ khoa học. Dùng danh từ Tâm linh, đó là Điện năng của Thượng đế nuôi tất cả muôn loài vạn vật. Trong quả địa cầu, và ngoài
Thì một sự lỗi lầm lớn nhứt cảu những người Châu Atlantis là tưởng rằng mình giỏi hơn Thượng đế. Do đó bị Thượng đế hủy diệt.Rồi mới lập lại trật tự, học lại từ đầu học lại từ dưới lên tới bây giờ. Thì tới giờ phút này, thì nhân loại mới ý thức được thế nào là con người, thế nào là Thượng đế. Thì lúc đó bắt đầu chung ta thực hiện. Chúng ta là tôi và anh chị em và tất cả trong tương lai, nhân loại, sẽ thực hiện cái chương trình của Thượng đế đưa ra. Thì chắc chắn sẽ thành công. Tại vì mình biết rằng mình có giới hạn. Còn Thượng đế vô giới hạn. Mình phải lấy cái điểm chánh là Thượng đế là vô giới hạn. Mình lấy những cái vô giới hạn này, mình mới dạy cái giới hạn được. Chứ còn trong giới hạn trong quả địa cầu này, anh chị em như thế nào, tôi như thế đó, thì anh chị em đâu có dạy tôi được? Tôi đâu có dạy anh chị em được? Anh chị em đâu có nghe tôi, mà tôi đâu có nghe anh chị em? VÌ chỗ đó phải lấy ngoài cái Vũ trụ. Tôi lấy bài học dạy, ngoài cái Vũ trụ. Có nghĩa là Thượng đế sẽ dạy tôi, rồi tôi dạy anh chị em. Thì chắc chắn chúng ta sẽ thành công.
23/ Bà này hỏi là những phương pháp trị bệnh bình thường thì chỉ trị bệnh trên thân thể và mang lại kết quả trên thân thể thôi. Và những phương pháp trị bệnh như là Châm cứu hoặc vì lượng đồng căn thì trị bệnh được bệnh trên than thể và có thể giúp được tất cả. Từ thể xác, cho tới phần hồn. Nói chung là tất cả các bệnh của con người. là tại vì tất cả thân thể chúng ta, vì linh hồn là từ Thượng đế ra, và do đó khi chúng ta trị bằng Nhân điện thì chúng ta có những kết quả tốt đẹp đó, sẽ đưa cái băng tần lên đến cái độ mà vượt khoit không gian và thời gian. Có phải vì chúng ta thiếu cái giòng Nhân điện đó mà gây ra bao nhiêu là bệnh hoạn hay không? Tại vì điện của Thượng đế có đủ các băng tầng thành ra mới có thể chữa tất cả những thể của con người.
- Bây giờ anh chị em thấy, đáng lẽ ra, tôi dạy cái này nhanh lắm. Mà nếu anh chị em nghiên cứu đúng mức, thì anh chị em sẽ giỏi lắm. Nhưng mà thứ nhứt là tại học thời gain ngắn. Thứ hai anh chị em không nghiên cứu đúng mức. Do đó lần tôi dạy lớp 4, lớp 5, lớp luân xa 6 nhưng lớp Đặc biệt để càng ngày thời gian anh chị em nghe tôi giảng bài thì những bài tôi giảng để anh chị em tiếp tục học hỏi kinh nghiệm. Chứ đúng ra nguyên tắc học cấp 3 là anh chị em giỏi. Nhưng mà anh chị em không chịu nghiên cứu vì chỗ đó anh chị em phải học thêm lớp 4, lớp 5, những lớp khác để anh chị em càng ngày càng giỏi càng ngày nghe tôi giảng bài, càng giỏi thêm.Kết hợp với đang thực hiện. Mà thực hiện thì ít. Học thì nhiều mà thực hiện thì ít quá.Không đủ kinh nghiệm, vì chỗ đó tôi cho anh chị em học nhiều lớp để anh chị em học kinh nghiệm.
- Tất cả chúng ta sống bằng điện năng của Vũ trụ là bằng điện năng của Thượng đế. Thì chỉ có điện năng của Thượng đế mới đáp ứng nhu cầu giúp anh chị em hết bệnh được. Ngoài ra không có một cái loại nào ở dưới trần gian này để giúp cho người ta hết bệnh được.
- Do đó thì một số nhà Khoa học hiện tại muốn dùng thuốc để kích thích lại cái tuyến tùng và tuyến yên trên đầu để kết hợp làm thế nào tiết ra những chất trong cái não để quân bình cơ thể chúng ta. Nhưng mà tôi cho anh chị em biết rằng chỉ có điện năng của Thượng đế mới làm được việc này thôi. Thuốc làm sao được? Thuốc là nhân tạo. Mà nếu đáp ứng nhu cầu vô giúp trong cơ thể chúng ta mà cơ thể chúng ta là nhờ cái điện năng bằng không khí, thì đâu có hòa hợp được. Vì cái chỗ không hòa hợp được làm cho bị bế tắc. Mà bế tắc thì con người sẽ bị bệnh càng nhiều, và chúng ta sẽ chết.
Đó tôi giả thích hai mặt. Tôi giải thích về Khoa học tôi giải thích về Tâm linh cho anh chị em. Tôi phải giải thích hi điều.Khi mà tôi giải thích những nhà Khoa học thấy được như vậy, họ theo tôi hết. Chắc chắn là khi mà tôi giải thích cái này những nhà Khoa học mà nghe là tất cả theo ngành Nhân điện. Tại tôi giải lý đúng. Đúng theo phương tắc Khoa học. Đúng theo nguyên tắc Tâm linh. Thì làm thế nào mấy ông không theo tôi được? Vì đó tôi cho anh chị em biết là tất cả những nhà Khoa học đi theo chúng ta hết. Chỉ một câu hỏi này thôi tôi trả lời anh chị em về suy nghĩ thì sẽ giỏi vô cùng. Tôi trả lời ngắn ngọn nhưng mà đầy đủ ý nghĩa, để cho anh chị em học hỏi anh chị em sẽ tất giỏi, bằng một cầu nay thôi. Chứ đừng nói nhiều câu khác.
Bây giờ thí dụ trong tương lai khi châm cứu điện của anh chị em mạnh.Khi học luân xa 6 rồi điện mạnh lắm.Anh chị em sẽ ‘’control’’ cây kim được. Thay vì châm kim luân xa 7, lấy tay ra, tôi kêu anh chị em 5 phút lấy ra, thì anh chị em cảm nhận giòng điện nó sẽ trực tiếp vô cơ thể của anh chị em, làm cho luân xa 7 của anh chị em bị nóng, hoặc làm cho cơ thể bị nóng một trong hai trường hợp đó, nếu có xảy ra. (Nhưng mà tôi biết có xảy ra rồi), thì nếu có xảy ra anh chị em phải lấy kim ra liền. Chứ không cần thiết 5 phút. Anh chị em học luân xa 6 xong rồi, anh chị em châm cứu 5 phút, thì hay vì 5 phút, mà anh chị em cảm nhận cái luân xa của mình nóng, thì anh chị em rút cây kim ra liền. Dù cho 1 phút, dù cho 2 phút, dù cho nửa phút, phải lấy kim ra liền. Chứ nếu để 5 phút, người ra bị nóng, mà anh chị em cũng bị nóng nữa. Mà nhiều khi anh chị em vừa châm, là trong này người ta xuất hạn mồ hôi, bị nóng rồi. Thì anh chị em cũng sẽ bị nóng, vì nó vô “direet” liền. Gặp những trường hợp đó thì rút cây kim ra chứ đừng để 5 phút. Người ta chịu không được, anh chị em cũng chịu không được luôn.
Tại vì hồi xưa anh chị em học lớp 4, lớp 5, anh chị em hít vô thở ra, 2 phút, lấy ra. Thì tôi cho anh chị em thực hiện 5 phút. Bây giờ anh chị em dùng “sixieme sens”, luân xa 6, trong 30 giây. Vì cái chỗ 30 giây, cái năng lực của anh chị em mạnh quá, tập trung vào một điểm dùng luân xa 6, châm cứu vô. Thì đây đã có bị rồi. Nếu anh chị em hành nghề châm cứu, gặp những trường hợp này xảy ra, thì anh chị em phải rút cây kim ra liền, khi cảm nhận sức nóng, thu hút từ bên kia, hoặc sức nóng của người bệnh nhân truyền qua. Cái này là kinh nghiệm cho mấy ông châm cứu.
24/ Thưa Thầy, bà này xin hỏi ý nghĩa của mọi sự chiến tranh, và giết nhaum, và tàn phá lẫn nhau. Và khi thời Đệ nhị Thế chiến thì ý nghĩa Tâm linh của nó là gì? Đó là để thanh lọc quả đất hay sao? Vì những người bị giết, chẳng hạn như hồi đó, cả một giống dân Do Thái bị giết, hủy diệt, thì tại sao bị như vậy? Và lúc đó cả mấy triệu người chết, thì bây giờ sau mấy chục năm, thì họ đầu thai lại, thì có ý nghĩa về Tâm linh là như thế nào, và vẫn chưa hiểu.
- Bây giờ theo nguyên tắc, chưa chắc gì mấy người đó đã đầu thai hết. Tại vì anh chị em nên nhớ rằng, muôn loài vạn vật đang chờ đợi để đầu thai. Mà những người nằm ở trong chiến tranh đó, chưa chắc đã đầu thai được hết. Đừng nghĩ rằng chết, rồi đầu thai. Không có dễ dàng như vậy đâu. Chết 60 năm, trong khi người ta năm ngàn năm, ba ngàn năm, bảy ngàn năm, chưa đầu thai, thì sáu mươi năm, làm sao đầu thai được? Nhưng mà gây cái chiến tranh đó, để nhân loại ý thức đường tu. Chứ không có chiến tranh thì người ta không ý thức, không chịu hiểu. Tại vì có hai mặt. Vừa những người bình thường thì họ ý thức được, nếu họ làm ác, thì sẽ gây chiến tranh, họ chết. Và những nhà Khoa học nghiên cức. Họ nghiên cứu để giúp nhân loại, nhưng mà vô tình họ không có giúp nhân loại được, mà giúp họ chết. Thì cái đó là người ta sẽ thay đổi lại. Một trong hai thành phần sẽ thay đổi. Thành phần cao nhứt, Khoa học, khi mà làm cho người ta chết nhiều, thì thay đổi cái tư tưởng. Còn những người bình dân ở dưới thấp, ý thức được, nếu mình làm ác thì chắc chắn hậu quả chiến tranh sẽ bị hủy diệt. Vì chỗ đó hai nhóm. Nhóm cao thì cũng ý thức, để họ làm thiện. Mà nhóm thấp cũng ý thức để làm thiện. Vì cái tình trạng chiến tranh xảy ra mà ý thức được, không biết bao nhiêu trăm triệu người thay đổi tư tưởng. Bằng hình thức làm lành, để phát triển vấn đề Tâm linh. Chứ nếu mà không có chiến tranh của Đệ Nhị Thế Chieensm, thì chắc chắn người ta cũng chưa ý thức được đâu. Do đó, thì có một số thiên tai, địa ách, bằng hình thức động đất, lửa, nước, làm cho người ta ý thức lại trở về đường thiện. Mà trở về đường thiện thì mời nghiên cứu vấn đề Tâm linh được. Và cho một số người giàu trở lại người nghèo. Thì lúc nghèo họ mới suy nghĩ. Làm bao nhiêu của cải vật chất, rốt cuộc cũng không được hưởng. Thì nghĩ như vậy người ta mời nghiên cứu Tâm linh. Thì những cái đó, Thượng đế tạo ra để làm chi? Con người tạo ra, rồi Thượng đế để cho thấy những hình ảnh đó thì con người sẽ đổi lại.
Thì trong tương lai, cái này hiện tại cảu chúng ta, bây giờ tất cả các nhà Khoa học đang bó tay hết. Thuốc men không có đủ đáp ứng nhu cầu hết bệnh hết đau. Mà mình chỉ có hai bàn tay này thôi. Mình lấy năng lượng vũ trụ vô mình mình đặt tay vô trị bệnh người ta hoặc dùng luân xa 6 của mình mình trị bệnh người ta, thì chắc chắn anh chị em không mời người ta, người ta cũng kiếm anh chị em.
Trong tương lai năm 97 anh chị em sẽ có nhiều việc làm lắm chứ không phải năm 97 nghỉ đâu. Càng ngày nếu hoạt động trong nghành Nhân điện càng ngày anh chị em sẽ làm nhiều việc hơn nữa.
Nhưng mà trong tương lai anh chị em làm nhiều không có mệt đâu. Chứ không phải làm nhiều rồi mệt đâu.Everyday 18 houts, Ok?
25/ Thưa Thầy ông Dick có hai câu hỏi
Câu hỏi thứ nhất. Thầy nói là bây giờ mình làm cách nào để có thể cho hai cái tuyến tiếp nối với nhau. Mình làm cách nào để nó được nahnh hơn không? Chẳng hạn mình có thể mình ngồi thiền tĩnh tâm hay gì? để cho cái việc đó phát triển nhanh hơn không?
Câu hỏi thứ nhì. Thầy có nói là sau khi học lớp sáu xong. Thầy sẽ cho mỗi người đã học lớp Sáu một công thức để làm việc. Thì ông vẫn chưa hiểu cái công thức đó là như thế nào.ông không thể tưởng tượng được.
Bây giờ anh chị em thấy không. Tôi nói bây giờ hiện tại anh chị em lo công ăn việc làm của cá nhân anh chị em nhiều quá. Cái chuyện đó là chuện bắt buộc anh chị em làm không thể nào cản được. Chứ nếu anh chị em bỏ công ăn việc làm, nghiên cứu cía này hai cái tuyến này nhập lại lẹ lắm.Không có gì trở ngại hết. Trở ngại cho anh chị em là anh chị em lo công ăn việc làm của mình 70%, làm nghề Nhân điện 30%. Chứ nếu anh chị em bỏ 70% cái nghề riêng của anh chị em tập trung về một điểm thì hai cái tuyến này phát triển. Vì chỗ đó tôi biết là anh chị em lo công ăn việc làm của anh chị em tôi mới đào tạo cho anh chị em thêm một lớp ở Bangkok, để anh chị em bỏ bớt cái thời giờ làm việc cá nhân của mình khi anh chị em ý thức được. Và cái lớp Luân xa 6 tôi hy vọng anh chị em bỏ tới 80% công việc của anh chị em làm. Thì anh chị em giỏi. Và những công thức đó tôi sẽ tạo mỗi một người một cái. Chính là tôi cho chính là mỗi người tôi sẽ tặng một cái để anh chị em về thực hiện. Và mỗi một người tôi sẽ cho một công thức giống nhau hết.Rồi tôi chỉ cho anh chị em về thực hiện công thức giúp nhân loại. Thì lúc đó anh chị em không muốn 2 cái tuyến nhập lại lúc đó nó cũng nhập lại. Chứ nếu mà tôi chờ đợi hoài thì đâu có thời gian để giúp cho nhân loại. Mà cuối thế kỷ 20 chỉ còn vỏn vẹn có 4 năm nữa thôi. Mà nếu tới thế kỷ 21 mà không đáp ứng nhu cầu gấp rút như vậy thì đâu có thời gian giúp nhân loại.8 tỷ người đang chờ đợi. Tám tỷ người nhe. Chứ không phải một tỷ người. Thành ra chắc chắn anh chị em đừng có chờ đợi. Dù muốn dù không anh chị em muốn làm việc cho anh chị em cũng không được đâu. Tại vì lúc đó là anh chị em hăng say trong lĩnh vực của nghành Nhân điện là anh chị em tiếp xúc với những nhà Khoa học không. Và những nhà Khoa học rất giỏi chứ không phải bình thường.Anh chị em hăng say việc này, anh chị em sẽ bỏ cuộc. Bỏ cuộc có nghĩa là anh chị em không còn hoạt động trong cái ngành nghề cá nhân của mình nữa. Mà anh chị em tập trung vào một điểm nghiên cứu Nhân điện thì anh chị em sẽ giỏi vô cùng. Chỉ còn vẻn vẹn 7 tháng nữa thôi. Mà tôi sẽ cố gắng đào tạo cho một số anh chị em, làm được cái việc này, thì anh chị em giúp cho mọi người.
Bây giờ sẵn cái này, tôi nói … Có một số thì tôi có nói rồi nhưng mà cũng chưa đủ lắm. Bây giờ tôi nói cho tất cả anh chị em nghe. Tháng 6 này tôi sẽ có một cái nghiên cứu đặc biệt mà tôi suôt mấy chục năm rồi, từ ngày tôi học, tôi ra trường tới bây giờ, lần này, tháng sáu trở về Mĩ, tôi sẽ nghiên cứu. Nếu mà việc nghiên cứu tôi thành công, thì chắc chắn Nhân điện của mình sẽ đứng hàng đầu thế giới. Và khi mà tôi nghiên cứu đúng mức rồi đó, thì những anh chị em học lớp sáu, chắc chắn sẽ nghiên cứu giống như tôi. Tôi sẽ cho những công thức. Bây giờ thì chưa chắc 100%. Nhưng suốt mấy chục năm trường rồi, tôi đợi. Đợi đúng thời cơ để tôi nghiên cứu. Thì lần này là lần nghiên cứu đầu tiên. Nếu sự nghiên cứu của tôi thành công, chắc chắn nghành Nhân điện của chúng ta sẽ đứng đầu thế giới. Và anh chị em sẽ thực hiện được cái này.
Công thức này đặc biệt lắm, mà từ trước tới giờ không có.
Bây giờ tôi ví dụ, cái này bằng lion chứ gì. Tôi dùng cái ‘’sixieme sens ‘’ của mình, tập trung về một điểm, lấy tất cả chất nguyên tử ngoài không khí, tôi tạo cái ly bằng nyon, đổi lại bằng thủy tinh. Tôi thí dụ nhe. Cái này thí dụ một phần thôi. Mà nếu được như vậy thì chắc chắn ngành Nhân điện sẽ thành công toàn thế giới. Tôi không dám hy vong 100% nhưng ít nhứt cùng đạt được 90%-95%. Nếu mà được như vậy thì tôi truyền cho anh chị em rồi, tới năm 97 sẽ khó gặp tôi lắm. Chừ trường tôi đến thăm anh chị em được chứ anh chị em thăm tôi không được.Không gặp tôi được.
Thí dụ thứ hai nữa thí dụ cái này bằng chất thép.Anh chị em phải đốt một sức nóng nó mới mềm cái chất thép này ra. Nhưng mà tôi dùng cái năng lực của tôi dùng Luân xa 6 truyền thì cái này sẽ mềm lại giống như cục bột. Mà không có sức nóng nhe.Không phải sức nóng nhiều, đốt cái này thành chất mềm. Mà dùng cái năng lực của mình, tạo cái muỗng này nó mềm lại. Trong hai cái điều kiện này, tôi sẽ thí nghiệm tôi thí dụ thôi nhe.
Một cái nữa là để coi ngày mai hay mốt, chị Mỹ Nga kiếm được tài liệu, có một số anh chị em biết rồi, có một số chưa biết. là những học trò của mình học lớp Luân xa 6 ở Geneve tháng 12 rồi.Anh chị em đó chỉ dùng tư tưởng, sixième sens của mình, thay đổi được từng những vi trùng ung thư trong tế bào, thì anh chị em biết như thế nào. Cả một vấn đề chưa bao giờ có trong lịch sử xã hội loài người. Mà trong vòng 5 giây.10 giây, 15 giây. Từ tế bào bệnh nặng, mà trở lại tế bào tốt. Những tài liệu này chị Mỹ Nga có thể là trong vòng một hai ngày nữa sẽ đưa cho anh chị em coi. Thì kết quả chưa có tưởng tượng được. Những người nghiên cứu cũng nằm trong lãnh vực Khoa học. Thì tôi hy vọng những kết quả đạt được thì chúng mình cho những nhà Khoa học thấy, thì thế giới sẽ chú ý tới mình rất nhiều. Bây giờ thí dụ đây là tế bào chết cancer cells. Nhưng mà cái năng lực vũ trụ của mình hay lắm. Bây giờ tôi giải thích, nếu uống thuốc vô, thì thuốc mạnh phải làm chết con vi trùng này. Mà chết vi trùng này thì ảnh hưởng tới cơ thể của anh chị em, có thể tạo những vi trùng khác xâm nhập, làm những bệnh ung thư khác. Nhưng mà riêng ngành Nhân điện, cai năng lượng của mình, khi đặt tay vô đây, thì mình sẽ giết con vi trùng này nhưng mà thải bớt cái tế bào chết ra ngoài, tạo tế bào sống. Thì chỗ này lần lần tế bào xấu chết dần, và tế bào mới tăng trưởng. Thải bớt tế bào chết ra ngoài hết. Còn anh chị em uống thuốc hết thiệt nhưng mà hết cancer chỗ này, nhưng mà ảnh hưởng những bộ phận khác, sẽ bị bệnh gấp hai lần.
Đó là anh chị em trị bằng tay. Trong tương lai anh chị em trị bằng sixieme sens, thì tế bào không phải chết mà sẽ thay đổi tế bào mới. Nó đặc biệt hơn người ta. Tại vì anh chị em lấy cái Năng lượng Vũ trụ vô, Anh chị em thay đổi tế bào mới, giúp cho sự tăng trưởng, tế bào cũ, chết sẽ thải ra ngoài. Thành ra những nhà Khoa học, học cái này sẽ nghiên cứu. Mình làm được cái việc này. Mà hiện tại nhà Khoa học đang nghiên cứu. Mình đã thực hiện và kết quả rồi.Kết quả bằng tay nhe. Chứ đừng nói kết quả bằng sixieme sens. Người ta nói nghiên cứu mà đã thành công rồi.
Nói với mấy anh chị em bác sĩ nghe. Bây giờ tôi thí dụ, đây là canecer ung thư. Thí dụ con vi trùng là ở 40 độ. Nếu mình trị 45 độ, thì chắc chắn vi trùng ung thư nó sẽ chết. Nhưng mà vi trùng ung thư chết thì mình sẽ bị điên. Tại vì khi kích thích mạnh quá, thì hệ thống điện năng vô làm cho người ta bị điên, 45 độ, 50 độ, bị điên. Do đó cái năng lượng Vũ trụ này hay lắm, mình tạo 35 độ, hoặc 32 độ, dưới độ, thì cái độ lạnh làm vi trùng sẽ chết. Thay vì làm sức nóng giết con vi trùng, thì mình làm nó tê liệt bằng sức lạnh. Vi trùng sẽ chết thì tạo lại tế bào, quân bình cơ thể khi mình lấy tay ra.Quân bình cơ thể 37.5 độ liền thì con vi trùng chết, thì quân bình 37 độ, thì tế bào mới sẽ thay thế trở lại.
26/Trước nhất,ộng Joop hỏi Thầy, là có nhiều ung thư là do vi trùng tạo nên. Nhưng cũng có nhiều ung thư không do vi trùng tạo nên. Thì bây giờ những ung thư mà không do vi trùng tạo nên trị bằng nhân điện thì cũng có kết quả như trên hay không?
Ông bác sĩ kia nói thêm là ông có làm những thí nghiệm bằng cách tăng cái sức nóng để đưa vào trong cái vùng đau tới 38 độ, và chiếu điện thêm vào trong cái vùng bị ung thư, thì không có kết quả. Nhưng mà ngược lại vậy khi ông hạ cái độ xuống 28 độ, thì ông thấy có kết quả. Theo như Thầy dạy lúc nãy là xuống năng lực 32 độ, thì ông nói ông đã làm thí nghiệm riêng của ông thì giống như vậy.Ông muốn trình lên Thầy là như vậy và hỏi Thầy có gì để giải nghĩa thêm cho ông không.
Còn câu thứ nhì của ông ta là về tất cả những sự nhiễm trùng thì khi ông trị công thêm những cái phương pháp trị bệnh khác song song thì bệnh không thấy bớt. Nhưng mà ngược lại sức đề kháng của người bệnh lại được tăng lên. Vi trùng vẫn còn.
Bây giờ tôi giải thích cho anh chị em nghe. Bây giờ, dù cho vi trùng hay không vi trùng tạo ung thư, mình vẫn trị được như thường. Tại vì luôn mình lấy cái năng lượng Vũ trụ mình quân bình cơ thể, bằng 37 độ. Thì những loại vi trùng xâm nhập vô cơ thể mình, độ cao hoặc thấp.Sở dĩ là tôi trình bày đơn sơ cho anh chị em biết là cái sức nóng trị không hết. Đưa cái độ lạnh vô thì thành công. Độ cao thì vi trùng nó chết, mà trước khi vi trùng chết thì con người ta chết rồi. Mà khi cái độ lạnh thì con người ta không chết.Không chết, mà vi trùng chết.Khi mình lấy cái tay ra thì cơ thể mình trở lại quân bình liền. Thì lúc đó con vi trùng nó chết rồi. Mình quân bình 37.5 độ
Câu hỏi thứ nhì, thì khi có bệnh Sida, cơ thể không có đủ chất đề kháng Khi trị bệnh Nhân điện con vi trùng miễn nhiễm vẫn còn, nhưng mà cơ thể người ta hoạt động trở lại.Khi mà cơ thể người ta hoạt động trở lại thì lần lần con vi trùng miễn nhiễm hợp lại với cái năng lượng Vũ trụ hợp lại với cơ thể của mình, thì nó tạo cho mình một sức mạnh, chứ không phải nó phá hại cơ thể mình. Mình hay cái chỗ này. Bởi vậy do đó thì tất cả những người bị bệnh Sida ngành Nhân điện chúng ta trị bệnh được. Đem lại laboratoire khám vẫn còn vi trùng. Nhưng mà họ đâu biết mỗi ngày chúng ta tăng trưởng cái điện năng này, con vi trùng mà chống miễn nhiễm sẽ hợp với cơ thể mình bằng cái Năng lượng Vũ trụ kết hợp với con vi trùng Sida, hợp với cơ thể mình tạo cho mình có một sức mạnh. Trong tương lai mình trị những người bệnh sida thay vì bệnh, chết, thì tạo năng lượng mới, tọa con vi trùng mới hợp với cơ thể. Cái người đó còn mạnh hơn nữa. Mình sẽ thành công cái này. Mình thành công 2 mặt là tạo con vi trùng, từ con vi trùng độc, trở thành con vi trùng bảo vệ sức khẻo cho mình. Thì những vi trùng đó sẽ bảo vệ sức khỏe cho mình, thì luôn luôn tất cả vi trùng khác vô xâm nhập không được. Mà xâm nhập không được thì người đó không bao giờ bị bệnh. Mình sẽ thành công cái điểm thứ nhì này.
Trong tương lai 97 mình sẽ thành công cái điểm thứ nhì này. Đây là cái tài liệu quý giá.Anh chị em mai mốt học cái này, thực hiện.
Những cái băng video, cassette anh chị em giữ Trong tương lai anh chị em sẽ nói chuyện với người ta bằng cái đề tài này.
27/ Thưa Thầy bà này xin hỏi Thầy là các bà có nghe nói ông Thầy Tâm linh của bà đã đầu thai rồi, và Thầy đã gặp Thì cái người đó có làm việc trong Nhân điện hay không?
Bây giờ cái người đó, tôi nói cho anh chị em nghe. Người đó giàu lắm. Học nghành Nhân điện tới lớp Luân xa 6 rồi. Nhưng mà người đó giàu thật là giàu. Thì tôi hy vọng người đó sẽ lấy cái tài sản, nghiên cứu cái này để giúp cho Nhân loại. Tại vì bây giờ họ giàu lắm: Học lớp Luân xa 6 ở Geneve kỳ rồi:
28/ Thưa Thầy tại sao mà Bà Nut lại nhừng ngôi cho ông thầy đó? Vì sao?
Tại vì Bà Nút muốn nghiên cứu Tâm linh chứ đâu có thích làm vua. Nếu bà thích vua thì bà đâu có nguyện ông Thầy lại dạy Tâm linh. Tại bà cũng không thích vật chất nữa. Bà nói vật chất này không có giá trị gì. Thành ra bà bỏ tất cả ngai vàng, sự nghiệp, giống như ông Phật Thích ca vậy đó. Nhưng bà này thì khác. Bà muốn đất nước bà cũng như nhân loại phải đi tu hết. Vì chỗ đó bà mới cầu ông Thầy. Mà ông Thầy ham quá, thì cứ coi như là ý nguyện của bà không thành. Bà mới nhường cho ông Thầy. Bà cũng tình nguyện … Bây giờ bà cũng xuống đây rồi. Nhiều khi bà gặp anh chị em rồi mà không biết.
Đợi 7 tháng nữa
29/ Thưa Thầy Ivan muốn hỏi Thầy: nhiều người trong chúng ta khi đi đến con đường Tâm linh, có người đi nhanh hơn những người khác. Nhưng nếu con biết đúng thì mục đích cuối cùng là để trở về với Thượng đế, để được hợp nhất với Thượng đế trở lại, bằng cách con người sẽ không còn trong sự nhị nguyên, mà chỉ là nhất nguyên. Theo con hiểu thì linh hồn trước kai chỉ có nhất nguyên. Câu hỏi con muốn biết là vì sự kiện gì mà lại bị tách thành nhị nguyên? Vì nếu ta không có sự hiện hữu từ trước thì chúng ta đâu có tách rời khỏi Thượng đế được? Con muốn hiểu cái nguyên do chánh mà đã tạo nên sự tách rời từ nhất nguyên thành nhị nguyên?
Và đó có phải là một bánh xe luân chuyển từng chu kỳ, từ sự hợp nhất tách ra thành nhị nguyên và cứ thế tái đi tái lại?
Không phải đâu bậy giwof tôi nói cho nghe. Tất cả mọi người đều làm hết.Ai cũng nghĩ như vậy nhưng không phải.Anh chị em biết tất cả mình xuống đây là mình tình nguyện.Ở trên đó mình xuống đây tình nguyện, làm xong nhiệm vụ mình trở về. Chứ không phải mình từ thấp lên cao.Không phải. Mình từ trên cao mình xuống đây, giúp nhân loại, xong rồi mình trở về trên đó. Tại vì biết bao nhiêu linh hồn tái kiếp. Mình quá trình tái kiếp, mình đi về rồi. Bây giờ mình tình nguyện xuống đây để giúp cho tất cả linh hồn, là muôn loài vạn vật chứ không phải con người không. Để giúp muôn loài vạn vật tái kiếp bởi con người đi thẳng về Thượng đế. Thay vì họ phải đi nhiều lịch trình kiếp, thì chỉ có một kiếp. Chứ không phải xuống đây bị … Có một số anh chị em lầm tưởng xuống đây đang học hỏi để trở về.Không phải vậy.Xuống đây để tình nguyện giúp nhân loại. Mà nhân loại ý thức được giống như mình thì cùng với chúng ta nắm tay trở về. Hai cái nó khác nhau. Vì chỗ đó, tôi nói cho anh chị em nghe tám tỷ người. Tại sao được có 150.000 anh chị em được khai mở Luân xa, còn 7 tỷ mấy, 8 tỷ người chưa được mở Luân xa? Vì chỗ đó mình phải giúp hết. làm sao mình phỉa cố gắng giúp hết. Đó là giúp những thế hệ sau cùng.Không ý thức được vấn đề đường tu, chậm đường tu, thì kéo những linh hồn đó trở về khơi sáng. Tất cả anh chị em ngồi đây và một số anh chị em trong ngành Nhân điện chúng ta tình nguyện xuống đây. Thành ra khi anh chị em tình nguyện thì không có trốn trách nhiệm vụ được. Bây giờ anh chị em lo gia đình anh chị em đi.Rồi hết lo gia đình thì anh chị em làm nhiệm vụ mà anh chị em tình nguyện với Thượng đế xuống đây giúp Nhân loại. Câu cuối cùng là vậy.
30/ Kính Thưa Thầy trước khi con dịch câu hỏi của ông này thì con nghĩ ông này có một sự hiểu lầm.Khi mà Thầy nói chúng ta xuống đây là tình nguyện hết, thì theo con hiểu thì Thầy nói là chúng ta là người mà đã đi học với Thầy. Nhưng mà ông hiểu đó là tất cả mọi người trên trái đất này, đều là tình nguyện. Do đó câu hỏi của ông là như thế này: Thầy nói là tất cả những người trên quả đất này đều là tình nguyện. Thì chúng ta tình nguyện để giúp người ta. Nhưng những lình hồn mà chúng ta giúp, cần chúng ta giúp, họ có tình nguyện không? Tại vì chính họ, họ cần chúng ta giúp mà?
Câu thứ hai ông xin hỏi nghiệp lực là gì?
Tôi nói cho anh chị em nghe.Anh chị em không trị người ta cũng phải nhờ anh chị em. Tại có công thức đặc biệt là ai cũng ham sống, sợ chết. Mà vì cái sự ham sống đó nếu bị bệnh, bị bệnh nhờ tới anh chị em, anh chị em mà truyền điện, cái năng lực điện của anh chị em truyền cho người ta, người ta sẽ thay đổi. Một lần thôi, chứ không cần nhiều lần.Khi một lần anh chị em chỉ cần đặt tay vô cơ thể người ta, thì vừa vô cơ thể người ta, linh hồn người ta sẽ thay đổi. Một lần một, Mà không phải nguyên trái đất này tình nguyện nhe. Cũng như anh chị em thấy không. Tại sao cái giờ phút này, tôi dạy 7 rồi, mà mới có 150.000 người. Đáng lẽ là tới 5 triệu, 10 triệu, chứ tại sao mới có 150.000 người. Thì anh chị em thấy đâu phải hết tất cả nhân loại đều xuống đây là tình nguyện đâu. Tại vì có một số nhân loại chết, chờ tái kiếp, học tiếp. Có một số muôn loài vạn vật tái kiếp thành con người thì biết bao con người đang chờ đợi chúng ta giúp. Do đó thì những linh hồn mà kém may mắn, không chịu tu, khi chết chờ đợi lâu lắm, mới tái kiếp lại, chứ không phải một thời gian ngắn đâu. Vì chỗ đó thì anh chị em nên nhớ rằng, không phải 8 tỷ người hết đâu. Trong tương lai những thế hệ tới, sanh ra biết bao người nữa. Chứ không phải 8 tỷ người là dứt đâu. Thì mình là thế nào mình giúp hết cho quân bình. Trong tương lai giúp hết rồi mình có thể giúp muôn loài vạn vật lại. Thay vì như hồi xưa, bên Ai cập dạy động vật tái kiếp thành con người, thì động vật phải thành nhiều động vật khác mới trở thành con người. Thì từ một động vật, đi direct thẳng con người liền. Thì thay vì phải tốn mười kiếp, hai chục kiếp mới trở lại con người, thì như ông Thầy giỏi đào tạo động vật chỉ một kiếp, thành con người liền.Giỏi tới mức độ đó. Mà khi thành con người rồi học càng ngày càng giỏi thì giúp lại những người khác trở về khối sáng rất nhanh. Mà nhiệm vụ chúng ta đang làm. Đó là chúng ta tình nguyện chứ không pahir toàn thể nhân loại tình nguyện. Dịch cái này kỹ cho ông nghe.
Tôi nói anh chị em nghe nhe. Bây giờ nghiệp lực là gì? Nghiệp lực là anh chị em muốn làm một sự việc một chương chình nghiên cứu rồi giữa chừng bị đứt đoạn.Anh chị em bỏ thì bây giờ anh chị em tiếp tục lại.Giống như hồi xưa, nếu tất cả anh chị em Châu Atlantis, anh chị em muốn xây dựng một cái sự việc giúp nhân loại mà bế tắc.Anh chị em phải tái kiếp trở lại, anh chị em làm. Thì cũng như bây giờ cũng vậy. Hiện tại anh chị em đang hành nghề bác sĩ.Anh chị em không thích hành nghề bác sĩ nữa, mà làm nghề buôn bán. Mà hồi xưa xuống đây là nghề bác sĩ là phải 40 năm.Anh chị em thấy làm nghề bác sĩ nghèo quá,20 anh chị em bỏ cuộc.Rồi tiếp tới nah chị em phải làm bác sĩ 20 năm nữa, đặng trả nợ cái nghiệp bác sĩ của anh chị em. Tại vì anh chị em thấy bác sĩ không có tiền nhiều anh chị em ra ngoài buôn bán làm ăn.Anh chị em tưởng là được rồi, trốn tránh. Nhưng khi chết tái kiếp trở lại, phải học nghề bác sĩ lại phục vụ 20 năm nữa. Tất cả nghiệp lực là như vậy.Anh chị em phải đi trọn một đường, anh chị em đi giữa đường, thì phải tái kiếp lại thực hiện cái đường của anh chị em đi. Thí dụ một hai trường hợp
Nó có nhiều vấn đề lắm. Nhưng mà không thể giải thích chi tiết được. Tôi chỉ ngắn gọn thí dụ cho anh chị em biết. Đó là cái nghiệp lực của mình. Thí dụ như bây giờ, anh chị em có tiền là chủ ngân hàng.Anh chị em co người ta vay. Thì bắt buộc những người đó có tiền là phải trả anh chị em, trừ trường hợp bị khánh tận. Mà khi người ta khánh tận, thì anh chị em tịch thu nhà của người ta hết.Anh chị em cho người ta vay phải lấy lại. Ngược lại anh chị em cho mượn tiền người ta cũng vậy. Bây giờ anh chị em tưởng mượn tiền người ta cũng vậy. Bây giờ anh chị em tưởng mượn tiền người ta được rồi anh chị em chết, khỏi trả.Không có đâu.Kiếp tới anh chị em lên, phải trả lại cho người ta. Thành ra do đó, tại sao có một số người ngồi ở không, ăn không.Không có làm gì hết. Tiền thì người này đưa, người kia đưa, người nọ đưa. là tại vì hồi đó người ta cho vay nhiều quá. Bây giờ những người đó trả nợ lại mình, mình phải lấy mình xài. Thí dụ một trong hai trường hợp thôi. Nhiều cái trường hợp khác nữa, nhưng mà thí dụ một trong hai trường hợp, cho anh chị em ý thức nghiệp lực là gì.
Thí dụ cho mấy ông này dễ dễ một chút.
31/ Thưa Thầy Natan xin hỏi là ở đây, tất cả chúng con là cùng học với Thầy. Thì Thầy có dạy trong tương lai, chúng con có thể giúp những linh hồn khác đi về với Thượng đế. Nhưng theo ông, thì tất cả những gì chúng ta biết được, hiểu được là mình phải trải qua với chính kinh nghiệm của mình. Chính mình phải học qua cái kinh nghiệm đó. Thì làm sao mình phải học cái kinh nghiệm đó trước, để có thể giúp mọi linh hồn khác trở về với Thượng dế. Thì cái kinh nghiệm đó mình phải học như thế nào?, Bằng cách nào để có thể được tới gần Thượng đế cho chính mình trước, rồi mới giúp người ta?
Bây giờ ở dưới xã hội loài người này đâu có kinh nghiệm nào được.Anh chị em phải học kinh nghiệm của Thượng đế, bằng cách anh chị em đem Thượng đế vô trong mình. Thì anh chị em mới học tất cả các cái, mới giúp nhân loại được. Chứ còn ở ngoài đời này, biết bao nhiêu lịch trình kiếp, sáu tỷ năm rồi, học được kinh nghiệm bao nhiêu? Chưa được.Anh chị em thấy không, sáu tỷ năm rồi.Anh chị em học kinh nghiệm thời kỳ này, thời kỳ kia. Biết bao nhiêu thời kỳ rồi, kinh nghiệm anh chị em học được bao nhiêu?
Thượng đế thì bao la.Anh chị em học kinh nghiệm có bao nhiêu đây. Thành ra làm sao giúp được? Thì anh chị em phải lấy những bao la này, mới giúp được cái này, chứ anh chi em một cái mục nhỏ, làm sao giúp bao la được.
Do đó thì bây giờ, biết bao nhiêu lịch trình kiếp anh chị em học rồi, anhc hị em học cái bao la này, thì anh chị em giúp mới nổi được có nghĩa là, anh chị em phải giúp cái chung, cái chung là nhân loại. Thì trong nhân loại có quốc gia của anh chị em ở. Trong quốc gia của anh chị em có đại gia đình anh chi em. Thì anh chị em mới giúp được. Chứ giúp trong phạm vi gia đình anh chị em, thì anh chị em đâu có đi ra ngoài được. Trong phạm vi nhỏ hẹp của gia đình của anh chị em năm người, anh chị em nghĩ năm người. Thì chắc chắn khi anh chị em lâm nạn, không ai giúp cho anh chị em. Nhưng mà khi anh chị em giúp nhân loại, anh chị em lâm nạn, thì nguyên một nước, một châu sẽ giúp anh chị em. Hai cái nó khác nhau.
Do đó bây giờ mình phải học cái lớn. Hồi đó anh chị em tưởng học cái nhỏ, đáp ứng nhu cầu được. Nhưng mà cái nhỏ thì không giúp cho anh chị em được gì hết. Thì bây giờ anh chị em phải học cái lớn, thì có cái lớn, mới giúp cái nhỏ được. Hồi xưa anh chị em nghĩ học cái nhỏ để giúp cái lớn. Thì nhân loại lầm cái này. Ngay cả châu Atlantis cũng vậy họ tưởng rằng họ giỏi nhất thế giới. Họ sẽ ‘’control’’ thế giới. Nhưng mà họ quên rằng, họ giỏi nhứt thế giới, nhưng mà ngoài thế giới này còn Đấng Thượng đế, mà họ quên. Thành ra họ thất bại. Thì tôi mong rằng anh chị em đừng có học những bài thất bại của châu Atlantis, suốt mấy trăm ngàn năm về trước. Mà chúng ta bây giờ phải học cái lớn. Cái lớn có nghĩa là làm thế nào, anh chị em bỏ tất cả. Chỉ một cái duy nhứt là đem Thượng đế vô trong anh chị em, thì anh chị em sẽ có tất cả. Mà có tất cả mới giúp người ta được.
Đó, một kết cuộc là bao nhiêu đó.
31/ Thưa Thầy, Natan xin hỏi là ở đây, tất cả chúng con là cùng học với Thầy thì Thầy có dạy trong tương lai chúng con có thể giúp những linh hồn khác đi về với Thượng Đế. Nhưng theo ông thì tất cả những gì chúng ta biết được, hiểu được là mình phải trải qua với chính kinh nghiệm của mình, chính mình phải học qua cái kinh nghiệm đó thì làm sao mình phải học cái kinh nghiệm đó trước để có thể giúp được mọi linh hồn khác về với Thượng Đế thì cái kinh nghiệm đó mình phải học như thế nào, bằng cách nào để có thể được tới gần với Thượng Đế cho chính mình trước rồi mới giúp người ta
- Bây giờ, ở dưới xã hội loài người này đâu có kinh nghiệm nào được. Anh chị em phải học kinh nghiệm của Thượng Đế bằng cách anh chị em đưa Thượng Đế vô trong mình thì anh chị em mới học tất cả các cái, mới giúp nhân loại được, chứ còn ở ngoài đời này, biết bao nhiêu lịch trình kiếp, 6 tỉ năm rồi, học được kinh nghiêm bao nhiêu? Chưa được, anh chị em thấy không, 6 tỉ năm rồi, anh chị em học kinh nghiệm thời kì này, thời kì kia, biết bao nhiêu thời kì rồi, kinh nghiêm anh chị em học được bao nhiêu?
Thượng Đế thì bao la, anh chị em học kinh nghiệm có bao nhiêu đây, thành ra làm sao giúp được, thì anh chị em phải lấy những bao la này mới giúp được cái này chứ anh chị em một cái mục nhỏ làm sao giúp cái bao la được?
Do đó, thì bây giờ, biết bao nhiêu lịch trình kiếp anh chị em học rồi. Anh chị em học tất cả bao la này thì anh chị em giúp mới nổi được. Có nghĩa là, anh chị em phải giúp chung. Cái chung là Nhân loại. Thì trong nhân loại có quốc gia của anh chị em ở, trong quốc gia của anh chị em có đại gia đình của anh chị em thì anh chị em mới giúp được, chứ giúp trong phạm vi đại gia đình của anh chị em thì anh đâu có đi ra ngoài được. Trong phạm vi nhỏ hẹp của gia đình anh chị em 5 người. Anh chị em nghĩ 5 người thì chắc chắn khi anh chị em lâm nạn không ai giúp cho anh chị em. Nhưng mà khi anh chị em giúp nhân loại, anh chị em lâm nạn thì nguyên một nước, một châu sẽ giúp anh chị em. Hai cái nó khác nhau.
Do đó, bây giờ mình phải học cái lớn, hồi đó anh chị em tưởng học cái nhỏ, đáp ứng nhu cầu được. những cái nhỏ thì không giúp cho anh chị em được gì hết thì bây giờ anh chị em phải học cái lớn, thì cái lớn mới giúp cái nhỏ được. Hồi xưa, anh chị em nghĩ, học cái nhỏ để giúp cái lớn thì nhân loại nhầm cái này. Ngay cả châu Atlantic cũng vậy. Họ tưởng rằng họ giỏi nhất thế giới, họ sẽ ‘‘control’’ thế giới nhưng họ quên rằng, họ giỏi nhất thế giới, nhưng ngoài thế giới này còn Đấng Thượng Đế mà họ quên, thành ra họ thất bại, thì tôi mong rằng anh chị em đừng có học những bài thất bại của châu Atlantic của mấy trăm ngàn năm về trước mà bây giờ phải học cái lớn, cái lớn có nghĩa là làm thế nào anh chị em bỏ tất cả, chỉ một cái duy nhứt là đem Thượng Đế vô trong anh chị em, thì anh chị em sẽ có tất cả, mà có tất cả mới giúp người ta được.
Đó, một kết cuộc là bao nhiêu đó.
32/ Ông nói về nước Hòa Lan. Tại sao tất cả những người nhân điện đều hội về Miền Nam còn Miền bắc không có ai học? Tại sao có vùng thì người ta học nhiều, còn có vùng thì không có ai. Có phải Miền Bắc sẽ bị đưa ra biển? Bây giờ, nếu nhìn trong Châu Âu thì nhiều vùng có đông người học Nhân Điện lắm, mà nhiều vùng không có ai học hết. Vì sao có sự phân chia này?
- Thí dụ,đất nước Hòa Lan đó, thì có một số linh hồn giỏi lắm, tập trung về một điểm thì nó tiếp nối ra. Thí dụ anh chị em đi trước, rồi bè bạn, những linh hồn giỏi, thì anh chị em phải giới thiệu. Cũng như vùng nào có năng lượng thì giới thiệu họ tới làm ăn. Thì đây là không phải làm ăn, mà đây là vấn đề linh hồn, những linh hồn nào giỏi đầu thai vào một điểm, kêu gọi những linh hồn cùng một mục đích mà tập trung lại một điểm.
Dù cho dưới Miền Nam, hoặc nguyên cả Hòa Lan, hoặc vùng phụ cận Hòa Lan, là ở bên Germany, Belgique hay là Pháp, tôi nói thídụ nhe. Những vùng nào bị thì anh chị em có thể giúp người ta được, chứ không phải giúp ở miền bắc không.
Dịch cái này khéo léo, để người ta tưởng là mất chỗ này, mất chỗ kia. Mình có khả năng, mình có thể giúp những vùng biên giới phụ cận của Hòa Lan.
33/ Thưa Thầy, Bà này hỏi lại vì có sự tập trung của những người Nhân điện tại cái vùng này, thì những điện năng tập trung nhiều nhứt, thì có phải những người đó họ giúp đỡ nhau nhiều hơn không?
- Thì đó, nói là Bà giúp ở ngoài còn được huống chi trong này, dễ quá, đâu có gì? Khi mà tập trung về một điểm, mình đừng có nói giúp Miền Bắc không, giúp ở ngòai mọi nơi cũng được, không có gì trở ngại.
Nhưng mà nói với anh chị em ở Hòa Lan yên tâm đi. Năm 1996 tôi dạy ở Hòa lan, nguyên một năm, cái chương trình tôi ở Hòa lan, anh chị em đừng có sợ nước ngập. Trong tương lai không có nước ngập đâu, đừng có lo.
Trong tương lai, có thể là nước không có nhiều đâu, tôi nói cho anh chị em biết. không phải là ở Hòa lan không. Trong tương lai, nước biển sẽ ngày càng rút xuống hết, thành ra không có nước đâu. Toàn thế giới hết. Nhưng mà nước biển thay đổi, nó không có mặn, ít vùng nước biển mặn lắm, có thể chừng 20% nước mặn còn lại, còn bao nhiêu là nước ngọt.
Đây là cái đề tài mới nhứt mà hồi đó tới giờ, trong suốt 24 năm trường, Thầy học 24 năm trường, đây là đề tài mới nhứt. Nói cho mấy ông nghe cho mấy ông vui.
34/ Thưa Thầy, Ông này không hiểu làm cách nào mà nước biển có thể rút được. Vì nếu mà băng đá tan ra thì nước phải tăng lên chứ làm sao có thể rút được?
- Ok, I’ll tell you. Mặt trời, mặt trăng. Bây giờ trái đất nó quay là mặt trăng, mặt trời ảnh hưởng. Nhưng mà anh chị em biết mặt trăng, mặt trời nó cũng di chuyển, mà khi hai cái nó đối thẳng với nhau thì nhật thực, nguyệt thực. Thì anh chị em biết ở trái đất này nó thay đổi sao không? Nó chỉ có một tích tắc thôi, nó di chuyển từ từ trong vòng 15, 10 giây. Tôi thí dụ, nếu nó đứng một chỗ, hai cái nó ráp nối chừng một tiếng đồng hồ thôi, thì anh chị em biết quả địa cầu mình như thế nào không? Không ai tính được bằng con số. Dòng điện nó sẽ đi ngược hết. Thì làm sao Nhân loại chịu nổi? Nếu mình không có năng lượng chịu đựng được và mình không giúp trái đất, thì chắc chắn sẽ bị bể. Nước tất cả ở quả địa cầu này thu hút hết lên mặt trăng thì anh chị em chết liền. Ai cũng chết hết. Mà cái dòng điện thay vì chạy xuôi, nó chạy ngược, anh chị em làm sao mà chịu nổi. Mà trên cái đà này, hiện tại bây giờ dòng điện ngoài vũ trụ đang bắt đầu chạy ngược, mấy nhà khoa học đang lo ngại dòng điện đang chạy ngược chứ không chạy xuôi.
Cái trục trái đất của quả địa cầu thay đổi. Ai làm được cái việc này? Nếu mà Thượng Đế không chỉ công thức, làm sao giúp được việc này?
Đó là Thầy chỉ thí dụ thôi. 2 cái nó ráp lại trong vòng một tiếng đồng hồ, chứ chưa biết thời gian là bao nhiêu. Nhưng mà Thầy thí dụ trong một tiếng đồng hồ thôi thì vũ trụ nó thay đổi. Những người sống sót lại thì sẽ thấy nước không có mặn mà ngọt. không khí nó thay đổi hết.
35/ Người ta nói, những sách tiên tri viết là nhật thực, nguyệt thực mà Thầy nói sẽ xảy ra trong 1999, tháng 8. Trong vòng 2 giờ đồng hồ, và sẽ xảy ra ngay tại Pari.
- Bây giờ nè, cái nhiệm vụ của tôi, tôi có thể sẽ điều khiển được. Cái này tôi chuyển được chứ không phải không được. Dưới này tôi chuyển được thì ở ngoài tôi cũng chuyển được. Thì nhiệm vụ đó là của mình làm. Lúc đó, tùy theo cái thời gian 2 cái ráp lại, những công thức này, Thầy học hết rồi. nhưng mà chờ đúng thời điểm thực hiện.
36/ Thưa Thầy, Ông này xin hỏi Thầy 3 câu hỏi:
Ông đọc được những lời ghi chép của ông Dick vào ngày 12 tháng 3 năm 1996, Thầy nói 3 năm sau, 1997 thì cơ thể con người sẽ thay đổi rất nhiều, thì ông có ba câu hỏi:
- Cơ thể con người thay đổi, vì sao? Vì khí hậu ở ngoài thay đổi, và như vậy thì sẽ có Thiên đàng trên quả đất?
- Cơ thể của chính ta thay đổi có phải vì Tâm linh của con người đã hướng cao hơn? Là bắt đầu từ năm 1989, Thầy đã bắt đầu dạy cái môn Nhân điện này, thành ra, trình độ Tâm linh của con người đã được hướng về cao hơn. Do đó, ảnh hưởng đến cơ thể con người, và con người sẽ ý thức được cao hơn,k về bộ óc cũng sẽ thay đổi, vì có sự phát triển của bộ óc bên trái và bên phải. Có phải như vậy không? Và loài người lúc đó sẽ được hợp nhất với Thượng Đế hơn? Có đúng như vậy không?
- Sau này, cơ thể con người lúc nào cũng có một sự quân bình hơn không? Bây giờ, lúc nào cũng nghiêng về một bên thôi. Chẳng hạn, viết tay mặt, cái gì cũng có một bên, một phần quan trọng hơn phần bên kia. Thì sau này, nếu có sự thay đổi như vậy, khi bộ óc có thay đổi thì chúng ta có thể giỏi được hai bên bằng nhau, sẽ có sự quân bình giữa hai bên của bộ óc, khác với bây gìơ. Và lúc đó thì cơ thể con người mình sẽ khỏe mạnh hơn, để chứa đựng phần Tâm linh cao hơn, để phục vụ cho Thượng Đế, có phải vậy không?
- Nói tóm lại, để tôi trả lời cho anh chị em nghe.
Nói tóm lại, khi ở ngoài vũ trụ nó thay đổi thì con người mình sẽ thay đổi. Nhưng mà đặc biệt, làm thế nào thay đổi? Trước khi thay đổi thì có một cuộc thiên tai. Nhưng mà làm thế nào mình tránh được cuộc thiên tai đó? Trở lại quân bình của không khí, trở lại quân bình của trái đất? Điều đó chúng ta đang làm. Cái điều đó là điều khó nhứt. Tất cả những nhà khoa học, anh chị em đừng tưởng tượng là họ có tài. Hoàn toàn bất lực. Hoàn toàn bất lực 100%, chứ không phải 50-70%. Tại vì khả năng của họ có giới hạn, mà cái này là vô giới hạn rồi, không còn chỗ bám víu nữa. Như anh chị em thấy, cái phần nhỏ nhứt là phần chế thuốc uống mà cũng không hết vĩnh viễn thì anh chị em biết như thế nào. Cái chuyện nhỏ nhứt chưa làm được, thì làm sao làm chuyện lớn được? Mà hồi đó tới giờ, những nhà khoa học không thấy cái này. Nội thuốc Aspirin không, mà 100 năm nay, không có một công thức nào chế cho người ta uống, một lần mà đứt hết. uống là uống hoài. Thuốc cảm thôi nhe, đừng nói bệnh nặng.
Do đó thì có bàn tay của Thượng Đế vô những cơ thể của anh chị em để làm một sự việc cho Thượng Đế, mà chỉ có Thượng Đế mới làm được cái chuyện này. Tại Thượng Đế tạo ra cái trái đất này, thì chỉ có người của Thượng Đế xuống đây mới làm được cái chuyện này thôi. Ngoài con người của Thượng Đế, không ai làm được. Đó là người của Thượng Đế. Đó là một đoàn người của Thượng Đế đưa xuống là anh chị em. Anh chị em có biết không? Bây giờ thì anh chị em buôn gánh bán bưng, business, một số làm bác sĩ, kỹ sư đâu. Tất cả sẽ tìm một cái điểm chánh. Một điểm chánh này để giúp Nhân loại.
Do đó thì những người nào mà người của Thượng Đế đưa xuống để phục vụ Nhân loại thì chắc chắn sẽ tồn tại, và chắc chắn Thượng Đế sẽ giữ lại. Còn những người nào mà về quyền lợi riêng tư, cá nhân, muốn bảo vệ cho mình thì chắc chắn sẽ không tồn tại, cũng như câu trả lời tôi vừa trả lời nãy. Trong cái chung thì mới có cái riêng được, mà cái riêng thì chắc chắn không bao gìơ phục vụ cái chung được, nhớ cái này!
Do đó, mình phục vụ đại đồng thì chắc chắn đại đồng sẽ lo cho mình. Còn mình phục vụ cho cá nhân, thì đại đồng không bao giờ lo cho mình. Đó là công thức chung cho tất cả mọi người hết. Và tôi hy vọng rằng, trong ngành Nhân điện chúng ta, cuối năm nay sẽ học rất giỏi, phát triển rất nhanh trong hai lãnh vực: Khoa học và Tâm linh.
Điều này thì tôi khẳng định với anh chị em là tôi không có khả năng dạy cho anh chị em đâu. Nhưng mà ngoài tôi ra, thì chắc chắn mà Thượng Đế mà nhập vô cơ thể tôi rồi thì cái khả năng vô biên. Mà khả năng này để truyền đạt cho anh chị em học, để anh chị em sẽ giỏi giúp Nhân loại. Chứ không phải để làm của riêng tư của tôi. Thành ra, tất cả những người nào tôi dạy học thì chắc chắn người đó sẽ giỏi. Tại vì anh chị em giỏi mới phục vụ Nhân loại được. Mà đường hướng Thượng Đế, bắt buộc phải là những người giỏi.
Thì tôi hy vọng anh chị em và tôi nắm tay nhau. Cá nhân mình tôi, tôi không làm được, mà 120 anh chị em làm cũng không được đâu. Mà có thể là tất cả những người trong ngành Nhân điện chúng ta, tùy theo cấp mà phục vụ Nhân loại, thì có như vậy chúng ta mới thành công, có như vậy chúng ta mới ấm no hạnh phúc thật sự được, có như vậy thì quả địa cầu mới thay đổi được.
Cái nội dung là vậy, ba câu hỏi nhưng tôi dồn lại một câu, tôi trả lời tổng quát, thì anh chị em sẽ biết cái này như thế nào, và nhiệm vụ của chúng ta như thế nào? Thành ra, anh chị em khỏi trốn, câu cuối cùng là anh chị em đừng trốn, trốn không được đâu. Tại vì anh chị em tình nguyện xuống đây làm, trốn không được. Dù cho anh chị em có trách nhiệm mà trốn chỗ nào, thì Thượng Đế lấy ra cũng được. Mà anh chị em không có trách nhiệm, anh chị em tình nguyện làm, làm cũng không được, nếu anh chị em không có trách nhiệm, hai cái nó khác nhau. Câu cuối cùng là vậy.
37/ Thưa Thầy, Ông này xin hỏi thêm một câu nữa. Câu hỏi này của ông cũng như một lời đề nghị để giúp gia đình Nhân điện. Ông nói, ông học chơi tennis từ lâu rồi, và ông rất thích học sự minh triết của ông Krishnamurti, ông rất thích sách của ông Krishnamurti. Ông Krisnamurti thường nói và nêu ra rằng: Để đạt đến một sự hoàn hảo thì lúc nào mình cũng phải có một sự quân bình. Muốn đạt sự hoàn hảo thì sự quân bình rất cần thiết. Thì khi ông chơi tennis, ông nghĩ sự quân bình cũng là quan trọng nữa.
Ông biết một sinh viên 29 tuổi học tennis và cũng dạy đánh tennis, người này rất là giỏi. Người này đã học lớp luân xa 6 và đang xin học lớp ở Thái Lan. Người này nghĩ rằng: nếu mà đạt được những giải thưởng khi đấu tennis thì ông sẽ hiến số tiền thưởng đó cho gia đình Nhân điện. Ông xin trình bày với Thầy như vậy thôi, và ông cũng giải nghĩa thêm dài dòng, là khi mình học lớp luân xa 6 mà mình phát triển được thì rất là quan trọng, thì chắc chắn ông nghĩ rằng, ông kia sẽ thành công trong các cuộc thi đua tennis đó, thì sẽ giúp cho ông có kết quả về thể xác và về tinh thần nữa. Thì theo như ông Krishnamurti nói, thì muốn có sự hoàn hảo thì phải có sự quân bình. Thì mặc dù họ chơi tennis, nhưng họ cũng có một ảnh hưởng trong cái sự hoàn hảo và quân bình để đạt được một kết quả?
- Trong tương lai, tôi dạy anh chị em sixième sens để anh chị em trị bệnh, nhưng trong tương lai thì không phải như vậy đâu, trị bệnh thì cái này dễ lắm. Trong tương lai, anh chị em đâu có bệnh đâu mà trị? Tới bắt đầu năm 97, 98 tất cả Nhân loại không bệnh nữa, anh chị em trị cái gì? Nhưng mà cũng phải học Nhân điện, cũng phải học từ cấp 1, cấp 2, cấp 3, cấp 4, cấp 5 vậy, và anh chị em cũng sixième sens vậy, nhưng sử dụng cách khác, chứ không phải vấn đề trị bệnh. đâu có bệnh đâu mà trị? Vì chỗ đó, tôi đào tạo cho anh chị em năm nay và những năm kế tiếp, bằng sixième sens của anh chị em ngày càng mạnh, để anh chị em phục vụ cho nhân loại nhe. Tôi dạy cho anh chị em, tôi nói là năm 97 hết bệnh. Hết bệnh là hết dạy Nhân điên, đâu phải vậy. Nhưng mà lúc đó tôi sẽ dạy cho anh chị em càng ngày càng mạnh. Mở luân xa cho anh chị em bằng sixième sens cho anh chị em mạnh, thì anh chị em làm việc khác, không phải vấn đề trị bệnh đâu, mà việc này chỉ có chắc cuối năm tôi mới trả lời cho anh chị em được, ở lớp 6. Bây giờ tôi chưa dạy, tôi chưa trả lời.
38/ Thưa Thầy, bà này hỏi, làm cách nào thay đổi những người khó tánh?
- Bây giờ đó, hồi đó tới giờ anh chị em dễ quá, thành ra anh chị em gặp những người khó, đặng anh chị em học cái khó. Mai mốt anh chị em gặp những người khó, anh chị em mới dạy cho người ta thành người dễ được. Chứ hồi đó tới giờ anh chị em học cái dễ không, easy, easy, no problem.
Now, every body go home and sleep well, and tomorrow, we begin 9.00 am, ok?
14/5/1997
39/ Kính thưa Thầy, bà này xin hỏi, có thể nào Thầy giúp chúng con phát triển về vấn đề Tâm linh, cho linh hồn chúng con phát triển khi chúng con ngủ. Mà khi chúng con thức dậy thì chúng con nhớ được những gì đã học hỏi? Và bà xin lỗi Thầy vì bà biết là Thầy rất bận nhưng vẫn xin Thầy giúp để phát triển vấn đề Tâm linh?
- Ok, rồi. Tại vì mấy anh chị em nói với mấy ông – đâu phải, mấy ông lầm hết. Tất cả anh chị em học lớp lớn, mỗi đêm tôi về hết, vì chỗ đó, cái tư tưởng anh chị em thay đổi hoài, anh chị em không biết. Tư tưởng của anh chị em mà minh mẫn hoài anh chị em cũng không biết luôn, chứ anh chị em làm sao minh mẫn được? Hồi trước kia, trong cái nghề của anh chị em, anh chị em chỉ biết có 6 phần thôi. Nhưng bây giờ, cái nghề của anh chị em biết 7 phần, 8 phần, 9 phần, những cái biết đó, anh chị em tưởng là anh chị em biết, chứ anh chị em đâu có biết.. nếu mà mỗi đêm tôi không có dạy, chắc chắn anh chị em không có phát triển cái này được đâu. Tất cả các anh chị em học từ cấp 4, ít nhứt cấp 3 trở lên, là đều tôi phải đây hết. Tại vì khi anh chị em vô học cái ngành này rồi, thì cái tư tưởng của anh chị em luôn luôn, tôi khai mở luân xa cho anh chị em là cùng một dòng điện. Mà cùng một dòng điện thì dòng điện lớn sẽ bảo vệ dòng điện nhỏ, là một hình thức tôi hướng dẫn cho anh chị em liên tục, chứ không phải ban đêm không mà “ 24 hours”. Mà anh chị em không biết cái này. Anh chị em làm việc, tôi giúp cho anh chị em, anh chị em đâu có biết. Anh chị em ngủ tôi cũng giúp cho anh chị em, nhưng tôi không muốn nói ra, coi như là tôi tự giới thiệu, tôi không muốn nói cái này. Tại vì bà này nêu ra câu hỏi tôi mới trả lời. Thành ra anh chị em yên tâm cái này, chứ luôn luôn là tôi đi theo sát bên anh chị em, giống như các Đấng đi theo tôi “ 24 hours”. Thì tôi là trách nhiệm với anh chị em, luôn luôn tôi kế cận anh chị em “ 24 hours”. Trừ trường hợp anh chị em không chịu, đó là chuyện của anh chị em. Nhiệm vụ của tôi là tôi phải bảo vệ anh chị em đê tôi giúp anh chị em cũng như nhiệm vụ của các Đấng bảo vệ cho tôi, giúp cho tôi, giống hệt vậy.
40/ Ngày hôm qua Thầy nói là chỉ có một Đấng thôi, thì Đấng đó có những người phụ tá hay không?
- Bây giờ nè, để tôi trình bày với anh chị em. Tại vì cái quan niệm của Nhân loại từ trước tới giờ chia ra nhiều cấp, chứ thật sự một cấp là điều khiển hết. Nhưng mà một cấp điều khiển, thì tôi cũng giải thích cho anh chị em biết rằng. Mỗi người, hồi xưa người ta nghĩ rằng cấp nào, thì cấp đó chứ thật sự, anh chị em tốt nghiệp đại học rồi, thì anh chị em dạy tiểu học, trung học, dễ dàng đâu có gì. Nếu anh chị em học tiểu học, anh chị em dạy trung học, đại học không được. Mà đại học thì cái vấn đề tiểu học, trung học dạy rất dễ dàng. Thì có một Đấng duy nhứt thôi. Tại người xưa, trình độ, căn cơ cứ nghĩ rằng ngành này có người này, ngành kia có người kia, nhưng mà cái này general, tổng quát hết rồi, coi như là tất cả cái năng lực mạnh ở trên này đưa xuống, chứ dưới đâu có đưa lên được?
Do đó thì những người giỏi nhứt, giống như trong tương lai, anh chị em giỏi nhứt, thì anh chị em dạy những người giỏi nhứt thì dễ dàng. Chứ bây giờ anh chị em người dở, thì sao anh chị em dạy người giỏi được?
Đó, tôi thí dụ đơn giản cho anh chị em thấy. Do đó, anh chị em đừng có quan niệm, từ từ. Chứ bây giờ mà, đùng một cái tôi bỏ tất cả các cái thì không được, nhưng mà dần dần, dần dần nhân loại sẽ ý thức được, thì nhân loại sẽ biết có một Đấng cao cả duy nhất.
Cái thứ hai, trong tương lai, những lời nói nói ra mà người ta nghe, chấp nhận, đó là thành công của mình. Thì trong tương lai của thế kỷ 21, thì tôi biết rằng, hiện tại bây giờ tôi chưa biết ai, có một người đó thương tất cả mọi người, và nói tất cả mọi người nghe, và tất cả mọi người thương người đó, thì coi như là đại diện của Thượng Đế, chứ không phải Thượng Đế. Thì anh chị em nên nhớ rằng: Đại diện của Thượng Đế, thì người đó sẽ được mọi người thương và người đó thương tất cả mọi người. Đó, lúc đó là cái chu kì mới. Tôi hy vọng thế kỉ 21 này sẽ có người đó. Không được 100% nhưng theo nguyên tắc của xã hội loài người, 70% là thành công rồi nghe. Tất cả nhân loại hiện tại ở quả địa cầu này, những người nào được phiếu điểm 70% là thành công. Nhưng mà người này có thể được 85-90% hoặc 95%, không được 100%. Nhưng mà ít ra, tối thiểu là 90%. Là tôi hy vọng cái điều đó thì chắc chắn nhân loại sẽ sung sướng. Do đó chỉ còn 4 năm nữa, anh chị em sẽ biết.
41/ Kính thưa Thầy, bà này xin hỏi là, lúc nào cũng phải có sự liên hệ giữa thân thể chúng ta và cái tinh thần. Thì khi mà chúng ta trị bệnh bằng nhân điện, thì trên nguyên tắc, chúng ta phải trị luôn về tinh thần lẫn thể xác. Và khi chúng ta chữa được tinh thần và thể xác, thì trên nguyên tắc là tinh thần và thể xác đều phải đạt đến một trình độ cao hơn? Nhưng có thể là khi trị bệnh, chúng con có làm những lỗi lầm, vì có nhiều khi trị bằng Nhân Điện mà chúng con không đạt được kết quả như ý mong muốn. Như Thầy đã dạy, khi chúng con trị bệnh, chúng con giúp được cho tinh thần người đó khá hơn, nhưng thân thể vẫn còn đau ốm. thì đây có phải là do lỗi của chúng con không? Chúng con bắt mạnh sai, trị không đúng những bệnh trạng, hay khi trị bệnh thiếu tình thương cho người bệnh nhân, hoặc là thiếu sự tập trung tư tưởng?
- Bây giờ có một số anh chị em nên nhớ rằng: tôi trị bệnh kinh nghiệm. Khi mình đặt tay vô trị bệnh, dù cho anh chị em có bị chi phối ngoại cảnh, bối cảnh 50% đi nữa thì người ta cũng hết bệnh. Sở dĩ người ta không hết bệnh, tại vì người bệnh chứ không phải tại mình. Mình là vô tư lắm, mình vô tư mình mới giúp cho người ta hết bệnh. Nhưng mà người bệnh thì không bao giờ nghe lời mình là cái thứ nhứt. Cái thứ nhì, là bị ảnh hưởng bởi những người xung quanh. Thành ra, bệnh nhân nhiều khi đáng lẽ hết bệnh rồi rồi trở lại bệnh nặng nữa và chết. Đó là những kinh nghiệm tôi đi các nơi tôi trị. Thứ nhứt là ảnh hưởng gia đình, thứ nhì là những người tin tưởng 100% vào y khoa, thứ ba là những người giàu. Hầu hết những người giàu tin tưởng vấn đề y khoa. Chắc chắn hết 90% thì bệnh nặng thì chết, đó là những người tôi trị bệnh. Thành ra, không phải lỗi mình. Mình đâu có gì. Dù cho anh chị em thương nhiều hay thương ít, khi anh chị em đặt tay vô trị bệnh người ta, là anh chị em thương người ta anh chị em mới giúp người ta hết bệnh. Chứ nếu anh chị em không có thương người ta, anh chị em thấy người ta là anh chị em thấy ghét rồi, anh chị em đâu có trị bệnh người ta. Dù thương nhiều hay thương ít, khi đặt tay vô luân xa người ta là anh chị em thương người ta rồi. Phần kết quả là tất cả những người bị bệnh và gia đình của họ, với những người xung quanh ảnh hưởng họ làm cho họ bị bệnh nặng thêm và chết. Mình không có lỗi gì hết.
42/ Thưa Thầy, bà này xin hỏi một câu hỏi liên hệ đến câu trước. Về vấn đề khi chúng ta trị bệnh trẻ em. Khi chúng ta trị các trẻ em thì cũng hết sức cố gắng như trị người lớn. Như Thầy vừa nói, một phần là do người bệnh nhân, kết quả là do bệnh nhân. Nhưng mà mấy đứa trẻ em thì sao? Nghiệp lực, nghiệp quả như thế nào, vì những đứa bé nó nhỏ, nó không có lãnh cái phần của nó được? Và Thầy vừa nói, một phần là do chính bệnh nhân?
- Giống hệt nhau. Trẻ em thì cha mẹ control, trị bệnh rồi bắt uống thuốc. Vì sợ mà uống thuốc, mua loại thuốc mắc, mua những loại thuốc mới. Họ quên rằng, uống thuốc, cơ thể họ không có giải quyết được hết bệnh. Khi mà đặt tay vô đứa trẻ giúp cho nó hết bệnh thì gia đình lại thiếu niềm tin, bắt buộc uống thuốc tiếp vô tình đứa bé bị bệnh nặng, chết luôn. Tất cả những người bị chết là tôi có trị qua tất cả, các kinh nghiệm mà tôi vừa trình bày. Không phải một trường hợp mà nhiều trường hợp, hầu hết những người nhà giàu chết. Mấy người nghèo không có tiền, ít chết lắm. mấy người nghèo thì không có mua thuốc thì đỡ tốn tiền. Mà hễ trị bệnh hết, thì họ tiếp tục đi, thì những người nghèo thường thường ít bị chết, mà toàn chết những người giàu không. Mà tôi nói là những người giàu thiệt là giàu đó.
43/ Kính thưa Thầy, trẻ em từ 14 tuổi thì có thể học được Nhân Điện và được mở luân xa. Thì như vậy coi như là những trẻ em đó được các Đấng bảo vệ. Còn những trẻ em dưới 14 tuổi thì như thế nào, có sự bảo vệ nào khác không?
- Bây giờ tôi nhắc cho anh chị em. Trẻ em 12 tuổi trở lên, theo nguyên tắc, đáng lẽ 12 tuổi tôi cho học rồi. Nhưng mà ngành Nhân Điện mình học cái thời gian ngắn quá, mà kết quả không có tưởng tượng được. Do đó trẻ em không có ý thức được, nó bỏ học văn hóa. Vì chỗ đó, tôi khuyên tất cả anh chị em nên giới hạn dạy trẻ em dưới 14 tuổi, để khi 14 tuổi nó ý thức được nhiều một chút. Thì nó ý thức được thế nào là văn hóa, thế nào là ngành Nhân Điện chúng ta. Tuy nhiên, cũng như khóa vừa rồi, tôi hướng dẫn cho một số anh chị em, nếu trẻ em mà 12 tuổi bị bệnh, anh chị em cũng có thể dạy lớp 1,2,3 cho nó. Đặng tôi mở luân xa cho trẻ em đó thì giúp trẻ em đó mau hết bệnh và mau lành bệnh, nếu bị bệnh, còn không bị bệnh thì anh chị em cố gắng giữ 14 tuổi đi. Tại vì nó không ý thức được, hay quá nó sẽ bỏ học. Tại khi 12,13 tuổi, nó hay quá, nó vô nó trị bệnh cho bè bạn của nó trong lớp học, bè bạn nó bệnh nó trị hết, những cái bệnh hết đó làm cho nó sung sướng, kích thích nó bỏ học.
44/ Kính thưa Thầy, ông này và bà vợ hỏi, họ có đứa con, ông trị nhưng cũng chưa hết bệnh lắm. Thì có phải là tại vì họ không có đủ niềm tin không? Hay là bây giờ ông phải chú tâm đến sự liên hệ giữa người cha mẹ và đứa con để giúp cho đứa bé khỏi? Vì theo như Thầy dặn thì đứa bé bị ảnh hưởng bởi cha mẹ rất nhiều?
- Con ông, cái thứ nhứt, tôi giải thích. Có một số anh chị em trị bệnh cho người ta hay lắm, nhưng mà cá nhân của mình thì trị bệnh không hết. Thứ nhứt, mình tưởng mình là Thầy, mình trị cho mình thì khác người thường. Vì cái chỗ anh chị em nghĩ như vậy, anh chị em cho điện vô, lấy ra lại mà không hay. Ví dụ, sáng anh chị em đau quá, anh chị em trị luân xa số 3. Cái chiều anh chị em nhức, anh chị em đặt tay vô, bất cứ chỗ đau nhức nào, đặt tay vô trị hoài. Tôi biết có một số người một ngày trị ba bốn lần, bệnh còn hoài. Tại vì đưa vô 100, lấy ra 60, 70 rồi. Bữa nào cũng vậy hết. điện thì đưa vô 100%, nhưng mà lấy ra 60%-70% rồi, thành ra đâu có đủ điện để hết bệnh. Ngay cả bản thân anh chị em bệnh, anh chị em trị. Nóng, trị; đau, trị; bệnh, trị. Thay vì trị một lần. Nếu trẻ em dưới 12 tuổi, anh chị em chỉ cần 3 hơi thở thôi, hít vô, thở ra 3 hơi, lấy tay ra. Còn khi mà nó nóng nhiều, hoặc nó bệnh thêm nhiều, anh chị em nóng ruột trị tiếp. những lần trị tiếp đó, thay vì cho điện, anh chị em rút điện ra, không hết bệnh. Thành ra anh chị em phải tin tưởng rằng, anh chị em trị bệnh cho người ta như thế nào thì trị bệnh cho cá nhân mình giống như thế đó mới được. Tôi biết, tất cả các anh chị em đều vậy hết. Đó là cái tâm lý của anh chị em. Nghĩ rằng điện của mình, mình muốn xuất bao nhiêu thì xuất, muốn nhập bao nhiêu thì nhập. Nhưng mà anh chị em quên rằng, xuất nhập là điên ở ngoài. Chứ cơ thể của anh chị em xuất nhập, không có giá trị để trị bệnh. Nhớ cái điểm này! Mà nếu anh chị em nhớ cái điểm này, chắc chắn anh chị em sẽ trị bệnh hết nếu anh chị em trị đúng bệnh, đúng luân xa.
45/ Thưa Thầy, bà này nghe nói là những thanh niên còn nhỏ tuổi quá, còn trẻ mà đã học được đến lớp 5 rồi thì không có được theo học lớp luân xa 6 tại vì trẻ tuổi. Bà xin hỏi lý do tại sao?
- Thứ nhứt, các trẻ em, 18 tuổi tôi cho học, nhưng mà đôi khi 17 tuổi nhưng ý thức được, nó học cái này nó giúp cho người ta, thì nó tốt. Còn nó học cái này rồi, nó lo vấn đề học văn hóa, thì đâu có lợi ích gì? Tuy nhiên, có một số những trẻ em thích giúp những trung tâm, giúp cha mẹ, giúp người khác trị bệnh, dạy học thì không có gì trở ngại hết. Còn nếu học lớp luân xa 6 thì đâu có sử dụng được. Mà không có sử dụng thì đâu có kinh nghiệm được. Anh chị em học thì anh chị em sử dụng không nhiều thì ít, còn trẻ em, sinh viên nó học rồi nó bỏ. Tuy nhiên, những đứa sinh viên học cái này, nó vô trong trường đại học dạy người khác, cái này là điều hoan nghênh, không có gì trở ngại hết.
46/ Kính thưa Thầy, câu hỏi của Mats liên quan đến câu hỏi của Iwan ngày hôm qua. Thầy có nói là mọi linh hồn là từ Thượng Đế ra, và mục đích chót của sự tiến triển của mọi linh hồn là đạt đến sự trở về với Thượng Đế. Vậy là như thế nào? Từ Thượng Đế ra xong rồi lại đi, rồi lại cố gắng phát triển, rồi lại trở về với Thượng Đế? Thì cũng như là mình tách ra rồi mình để cho đi ra rồi mình lại đưa về là như thế nào?
- Bây giờ tôi nói cho nghe. Có hai cái trường hợp nghe, nghe cho rõ
Trường hợp thứ nhứt: Anh chị em xuống đi học hỏi. nhưng anh chị em thấy dưới này, anh chị em vui quá, xin xuống học hoài. Thượng Đế cho xuống. Nhưng mà ông Thượng Đế dặn rõ ràng “ xuống, con nhớ nhe, con phải quẹo mặt thì về nhanh với Thượng Đế, con quẹo trái cũng về với Thượng Đế, mà hơi chậm’’. Cái này tôi có giải nghĩa rồi, thành ra tất cả mọi người xuống đây quẹo trái không, không bao giờ chịu quẹo mặt, ngay cả tôi, tôi cũng quẹo trái luôn. Tôi cũng quẹo trái giống như anh chị em vậy. Nhưng mà khi tôi ý thức được thì tôi quẹo mặt thì tôi về nhanh hơn anh chị em một chút. Vì cái chỗ tôi về nhanh hơn anh chị em một chút, mà bây giờ tôi dạy anh chị em, rồi trở về Thượng Đế. Rồi khi chúng ta học hết cái này rồi thì trở về với Thượng Đế. Đó là chúng ta trở về Thượng Đế hết rồi, thì mới nhìn lại dưới này, nhìn dưới trần gian này thấy thiếu sót nhiều quá. Người ta, trình độ, căn cơ còn dở nhiều quá. Những linh hồn từ động vật, thực vật tái kiếp con người còn dở nhiều quá. Vì chỗ đó chúng ta mới tình nguyện xuống đây. Cùng một lúc tình nguyện xuống đây dạy cho người ta biết ý thức thế nào là Thượng Đế? Thế nào là về gần nhứt với Thượng Đế? Thì khi người ta ý thức được, thì là con đường nhanh nhứt về với Thượng Đế, thay vì mười kiếp, tôi thí dụ chứ lịnh trình kiếp hàng trăm hàng triệu kiếp, chứ không phải mười kiếp đâu. Nhưng tôi thí dụ đơn giản cho anh chị em biết rằng: thay vì mười kiếp về với Thượng Đế thì chỉ có một kiếp, anh chị em về với Thượng Đế.
Cái này tôi trả lời rồi. nhưng có lớp thì anh chị em nghe, có lớp thì không. Nhưng mà bây giờ tôi bổ túc lại hết cho anh chị em biết cái này.
47/ Ý của Mats là mình từ Thượng Đế mà ra. Tại sao mình từ điểm A. đi ra rồi về lại điểm A? trong khi chúng ta đi ra học hỏi thì Thượng Đế có sự tiến hóa không?
- Bây giờ, Thượng Đế là cái này, thí dụ, cái ly lớn là Thượng Đế. Khi một tia sáng của Thượng Đế xuống dước trần gian này, không phải là mình. Anh chị em đừng co tưởng tượng là mình, không phải sanh ra cái là mình liền, không phải đâu. Tạo ra muôn loài vạn vật trước nhe. Mình trước khi thành người là muôn loài vạn vật hết, rồi biến thể mới thành con người được. Thì vì chỗ đó, muốn tạo dựng lại trật tự của quả địa cầu thì tất cả mọi người phải xuống đây. Cũng như anh chị em muốn xây dựng một cái nhà( tôi giải thích như vậy để dễ hiểu) Anh chị em muốn xây cất cái nhà thì phải nhờ người vẽ họa đồ rồi phải nhờ thợ. Thợ sắt riêng, thợ hồ riêng, thợ mộc riêng và thợ làm kiếng riêng, tất cả thợ ống nước. Nói tóm lại, một cái nhà không phải một người làm mà phải tốn ít nhứt là 10 người hoặc 20 người mới thực hiện cái nhà được, chứ không phải một người. thì giống như anh chị em, muốn thành lập một quả địa cầu, mình tình nguyện xuống để thành lập một quả địa cầu thì mình phải biết tất cả các cái dưới quả địa cầu này rồi. khi anh chị em biết hết rồi, anh chị em mới trở về với Thượng Đế. Mà khi anh chị em trở về với Thượng Đế rồi, thì những cái từng lớp sau này dở quá, trở về chậm quá, thì mình mới nhẩy xuống nè. Thời kì này là thời kỳ mình nhẩy xuống. Mình xuống lần thứ hai, mình thuộc bài hết rồi, mình trở về rồi. Mình xuống đây lần thứ hai để mình giúp những linh hồn chậm tiến, phát triển cho nó tiến nhanh, trở về gần nhứt với Thượng Đế. Mà khi tiến nhanh rồi thì anh chị em biết quả địa cầu này không còn nữa, trở về không khí, tại vì 6 tỉ năm rồi, chưa thực hiện được. thì bây giờ thời gian ngắn nữa, tôi không biết là bao nhiêu năm, không biết bao nhiêu thế kỉ nữa. Nhưng mà khi chúng ta bắt tay vào việc mà Thượng Đế giúp cho chúng ta, thì chắc chắn chúng ta sẽ thành công. Mà thời gian dài hay ngắn chưa biết. Nếu dài thì chúng ta làm việc nhiều, mà ngắn thì quả địa cầu này coi như hết. Mà hết rồi, chúng ta về trên đó ngồi chơi, hết thiệt rồi. Cũng như anh chị em xây dựng cái nhà này xong rồi, hồi đó miếng đất trống, biết bao nhiêu người thực hiện cái này, xây xong rồi thì anh chị em về chứ đâu có ở nhà. Anh chị em giao nhà cho người ta, chứ anh chị em đâu có ở đây. Tôi thí dụ hai cái cho anh chị em hiểu
Nhưng mà còn lâu lắm, cũng còn làm hoài đi, chưa được nghỉ đâu.
48/ Thưa Thầy, chị Mỹ Nga, ông Joop và bà Mats đều còn thắc mắc về cái mục đích. Tại sao Thượng Đế lại đưa cho những linh hồn và những sự tiến hóa của những linh hồn từ nhỏ tới lớn? Tại sao phải có chuyện đó? Và khi Thượng Đế đặt để ra như vậy, thì chính Thượng Đế có phát triển cùng song song với cái sự phát triển của các linh hồn hay không?
- Bây giờ, tôi thí dụ lần thứ nhì nữa, coi hiểu không?
Thí dụ lần thứ nhứt là cái nhà chưa hiểu, bây giờ tôi thí dụ cái chính phủ.
Chính phủ là cái quả địa cầu anh chị em đang ở. Anh chị em muốn thành lập chính phủ thì phải có Tổng Thống trở xuống mới điều khiển quốc gia được, chứ người dân làm sao điều khiển quốc gia được? Thì ý Thượng Đế muốn tạo ra vũ trụ này thì phải đưa con người ta xuống đây mới thành lập cái này, rồi thành lập cái này xong rồi mới trở về trên kia, chứ đâu có ở dưới này. Hiể cái này không?
Vì chỗ đó, muốn tạo ra trái đất này, để thành lập một con người để sống ở quả địa cầu này. Thượng Đế phải tạo ra muôn loài vạn vật, từ muôn loài vạn vật thành con người, rồi mới tạo cho vũ trụ này sự hiểu biết vũ trụ này rồi, thì những người này sẽ đi về trên kia, chứ đâu còn ở đây. Khi mà anh chị em dạy cho người ta học rồi, cho người ta biết hết rồi, thì cũng giống như bây giờ các Đấng dạy cho tôi vậy. Khi mà các Đấng dạy cho tôi rồi, tôi biết rồi thì các Đấng đâu có đứng bên tôi nhắc tuồng hoài, bài vở tôi học hết rồi. Thì có bao nhiêu bài thì ông biểu học hết đi rồi dạy lại cho người khác. Ông dạy hết rồi, ông đâu có đứng một bên dạy hoài, ông phải đi chứ. Thí dụ vậy. lần thứ nhì biết không? Biết, còn không biết thì đành chịu
Hỏi mấy người này hiều không, không hiểu hả?
49/ Câu hỏi là như thế này: Tất cả là từ Thượng Đế ra, tại sao ông phải đưa rời ra? Tại sao ông không giữ luôn cho ông đi, tại trên đó vui quá mà. Tại sao lại phải tách rời ra?
- Bây giờ, tôi vẽ hình. Đây là Thượng Đế nè nhe. Cái quả địa cầu chúng ta đang ở là “B”. bây giờ là “C”, “D”, “A” là những hành tinh khác đó. Nhưng mà hành tinh này Thượng Đế muốn tạo ra một cái vũ trụ này là bằng con người, còn những hành tinh khác không có con người.
Con người ở phần “B” này mà giỏi quá, nói tóm lại là những người mà biết tu hết, thì trở về với Thượng Đế, rồi đó, Thượng Đế mới thấy, bây giờ cái này hòan thành được rồi, ổng mới cho “C”. Hiện tại “C” này không có người đang ở, chỉ có đất thôi. Mà muốn thành lập cái này, thì phải cho nước, cho cây cỏ, rồi mới thành hình giống như quả địa cầu này. Chứ hiện tại bây giờ trên này không có nước, không có người ta ở thì làm sao sống được? Do đó, Thượng Đế phải tạo cái này trước, cái này thành công rồi mới tới mấy cái này.
50/ Ông hiểu là phải tiến triển, phải phát triển để đạt được một trình độ cao, thì mới lên một cái trình độ khác, cứ như vậy lên hoài. Nhưng vì sao phải cần cái sự phát triển đó? Tại sao phải tạo những cái con đường đi như vậy?
- Thì nếu Thượng Đế trên này, chúng ta trên này hết thì đâu có học hỏi gì nữa? khỏe quá rồi. thì đâu có sử dụng, đâu có cho con người mà nghiên cứu lên hành tinh này, hành tinh kia. Nếu nằm yên một chỗ thì tất cả mọi người trên kia hết rồi, thì mình khỏe, đâu có làm gì. Vì cái chỗ, Thượng Đế muốn tạo ra cái này, để lên trên này nghiên cứu những cái này. Từng hành tinh một, chứ nếu bây giờ tất cả cái này, không tạo quả địa cầu chúng ta ở, thì đâu có lên hành tinh này, hành tinh kia nghiên cứu? Thì mình đâu có giờ này ngồi đây nói chuyện?
51/ Nhưng mà ông chưa hiểu là vì lý do nào mà mình phải cần học hỏi qua những hành tinh. Vì ông Dick nói, là mình ở đây mình sướng quá, khỏe rồi, tại sao mình phải học nữa?
- Tại vì nhiều người đòi xuống dưới này quá. Bây giờ, ai cũng tưởng ở Việt Nam là cực rồi Việt Nam mới đi qua bên nay sung sướng. Nhưng qua đây còn cực hơn ở Việt Nam. Những người nhà giàu bên nay tưởng qua đây họ lấy tiền. nhưng họ quên rằng, qua đây phải đi làm việc, thành ra họ buồn, họ khổ, họ chết. Tại vì con người ta muốn, muốn thì ông cho thử, thử 6 tỉ năm rồi. Tại vì chính là những linh hồn của mình muốn. Tại vì con người muốn thì Thượng Đế sẽ cho thấy. Cũng như tôi thí dụ như, bây giờ anh chị em tưởng đây qua Châu Phi sướng, anh chị em thấy, qua Chân Phi hột soàn không à. Nhưng mà qua đó, hột sòan thì lấy được, nhưng mà lấy hột soàn cái, bị bệnh, anh chị em chết, hột soàn lấy, xài không được, thí dụ như vậy, họ hiều không?
Bây giờ, như anh chị em thấy, nếu anh chị em không có học ngành Nhân Điện này thì không có biết. Có một số anh chị em vô học thử, có một số vô học để chơi thôi, bỏ tiền vô học để ngồi nghe chơi thôi. Có một số không tin tưởng, muốn học để nghiên cứu, để chơi thôi chứ không phải thiệt. Nhưng khi vô học, thấy thực hành hay quá, cái anh chị em bỏ nghề của mình, anh chị em thực hành cái này.
Trong tương lai, anh chị em sẽ bỏ nghề. Tại cái nghề này hay quá, mà hay quá chưa có tưởng tượng được ở xã hội loài người này có như vậy. mà khi có như vậy, anh chị em sẽ bỏ nghề hết. Đó, tôi thí dụ trong cái ngành mình cho nó dễ hiểu.
52/ Hồi nãy Thầy nói, tự mình mình muốn xuống học. Tôi muốn hỏi là trong lúc mình hợp nhứt với Thượng Đế, thì chỉ có một ý thức thôi (one seule conscience). Tại sao lại có nhiều ý thức khác nhau, có nhiều người muốn xuống, nhiều người không muốn xuống?
-Bây giờ, anh chị em thấy, nội ngồi đây có bốn mươi mấy người, bốn mươi mấy người nghĩ khác nhau hết. Có người nào nghĩ giống người nào không? Thành ra, mỗi một món nó có giá trị riêng của nó. Mỗi một người có một nhiệm vụ, giá trị riêng của người đó. Ngoại trừ Thượng Đế thì ông mới gom hết tất cả các cái, chứ anh chị em xuống đây, là con người thì cái giá trị của anh chị em là sự hiểu biết của anh chị em, nó còn giới hạn, biết bao nhiêu giới hạn, làm sao anh chị em hiểu hết được? Mà anh chị em muốn hiểu hết đó thì anh chị em phải đưa Thượng Đế vô, giống như hôm qua tôi trình bày. Phải đưa Thượng Đế vô trong mình, anh chị em mới hiểu biết tất cả được. Giống cũng như tôi, nếu Thượng Đế không vô tôi, thì làm sao tôi dạy cho anh chị em học được? Tất cả điều phải có sự trật tự, trong xã hội cũng như với luật lệ của Thượng Đế. Thì trong tương lai, phải nhiều thành phần mới hợp lại, chứ một thành phần thì không có giá trị và không thành công.
53/ Thưa Thầy, trở về câu hỏi hồi nãy thì ông Alphons có một câu trả lời và một cách hiểu rất là giản dị. Đối với ông thì rất dễ hiểu. Chúng ta lúc nào cũng là một phần của Thượng Đế và chúng ta không bao giờ tách ra khỏi Thượng Đế, cái ý thức chung của muôn lòai là ý thức của Thượng Đế, không bao giờ tách rời hết, thì cái ý thức của chúng ta đi ra, đi vào và cũng như Thầy nói, học hỏi cũng như là hơi thở, với mỗi lần chúng ta đi ra, chúng ta lại trở về. Thì có phải là như vậy?
- Nhưng mà có một phần, tôi giải thích cho anh chị em nghe.
Tất cả, khi mà tại cái vũ trụ này, anh chị em biết, 6 tỷ năm rồi. Thượng Đế cứ nghĩ rằng là xuống dưới vũ trụ này không phải 6 tỷ năm, thời gian ngắn lắm, nhưng mà xuống không ý thức được, qoẹo trái không. Thành ra, không chịu học cái vấn đề tinh vi, tinh hoa của vấn đề Tâm linh của các Đấng cao cả nhứt. Anh chị em xuống dưới này, thấy cái gì cũng thích quá, lãng quên. Đường đi thì dễ lắm, nhưng đường về rất khó khăn, tại vì anh chị em lãng quên, chứ nếu anh chị em nhớ thì ý thức liền. Cũng như bây giờ, tại sao 6 tỷ năm rồi, tôi nhắc là 6 tỷ năm rồi. Ở lịch sử xã hội loài người chưa bao giờ có trường hợp như ngày hôm nay mà chúng ta ngồi họp, và chưa bao giờ lịch sử xã hội loài người mà có một thời gian ngắn nhứt, mà đào tạo cho anh chị em một thời gian ngắn nhứt, mà anh chị em đạt được hai lãnh vực, vừa khoa học, vừa tâm linh, Đời và Đạo, dùng danh từ đời và đạo thông suốt. Mặc dầu anh chị em không có thông suốt hòan toàn nhưng mà anh chị em đạt được thành công. Trong khi đó, người ta phải tốn bảy chục năm, hai người mà không thành công nhe. Anh chị em vẻn vẹn có hai tuần lễ. Anh chị em có tưởng tượng hồi trước tới giờ, anh chị em nghiên cứu sách vở, không biết bao nhiêu sách vở rồi. Biết bao nhiêu thời kì, có thời kì nào giống thời kì này không? Nếu anh chị em ý thức được một cái, thì anh chị em biết, chỉ có bàn tay Thượng Đế lồng vô ngành Nhân Điện chúng ta thì chúng ta mới thành công được, và anh chị em mới học dễ dàng được. Nếu không có bàn tay Thượng Đế là chắc chắn chúng ta giống như 6 tỷ năm về trước. Từ thế kỉ này mà suốt 6 tỷ năm về trước giống nhau, không hơn, không kém. Cái chu kì nó vậy hoài, nó không thay đổi.
Bây giờ bánh xe đi ngược lại, hồi xưa bánh xe đi xuôi nhe, bây giờ bánh xe sẽ đi ngược lại, giống như dòng điện hiện tại ngoài vũ trụ đang đi ngược. Hồi xưa, dòng điện đi xuôi không, nhớ nhe. Dòng điện đi xuôi thì mình quen rồi, 6 tỷ năm, cái quả địa cầu chúng ta quen dòng điện đi xuôi rồi, không có trở ngại. Bây giờ mình đi ngược. Vì cái chỗ dòng điện đi ngược, thì nó có sụ thu hút lại, mặt trăng, mặt trời thu hút lại. thì dòng điện đi ngược thì phải có một chu kì mới của xã hội loài người, mà chu kì mới của xã hội lòai người là chính chúng ta thực hiện. Tôi nói rồi anh chị em mới suy nghĩ coi, coi anh chị em đã từng học nhiều, nghiên cứu sách vở nhiều thì suy nghĩ, biết liền.
Coi nhiệm vụ mình vô cùng quan trọng cho xã hội lòai người, chứ không phải cho năm châu đâu. Ý tôi muốn nói xã hội lòai người là trong tương lai nhiều kiếp nữa nhiều thế kỉ nữa, chứ không phải thế kỉ 20 này chấm dứt, không phải như vậy. Nó còn liên tục, nhiều thế kỉ để mình thực hiện.
54/ Ông Alphons muốn nói, có một cách thức rất giản dị để mình trở về với Thượng Đế, là khi nào mình hít thở vô, nếu mình ý thức mạnh mẽ rằng, đó là cái sự hợp nhất với Thượng Đế thì mình sẽ tiến triển mau. Trong cái hơi thở của mình, mình ý thức, đó là sự liên lạc với Thượng Đế.
Ông Dick còn thêm một cái nữa là, theo đạo bên Ấn Độ thì cứ mỗi lần hơi thở của chúng ta hít vào và thở ra. Đó là đưa về Thượng Đế, khi mà chúng ta thở ra là có sự tạo thành của Thượng Đế, khi hít vào là chúng ta trở về với Thượng Đế. Thì bây giờ đó, Thầy nói ngày hôm qua là cái dòng điện nó bắt đầu đi ngược, thì bây giờ cái ý nghĩa của hơi thở có ngược lại hay không? Và khi vào cái thời điểm thay đổi quan trọng này, thì có sự thay đổi gì với cái ý niệm đó không?
- Bây giờ tôi nói cho nghe. Trong đạo Ấn Độ, nói hít vô thở ra: đưa cái hơi thở vô, đưa cái hơi ra, ví dụ. Nhưng ai biết được cái hơi đó là của Thượng Đế? nếu ai cũng biết được cái hơi đó của Thượng Đế thì đâu có khổ, đâu có học hỏi, mà hồi đó tới giờ người ta dạy được rồi, đâu có aii dạy được?
Bởi vậy, do đó, một số nhà khoa học toàn thế giới, gần nhứt 200 năm nay, giỏi lắm, hay lắm, nghiên cứu đúng lắm, nhưng mà không bao giờ thực hành được. Tôi nhắc cái này hoài. Tất cả nhà khoa học thế giới gần 200 năm nay nghiên cứu rất giỏi, học rất hay, viết cho mọi người nghiên cứu đúng mức lắm. nhưng mà phần lý thuyết, còn thực hành, không làm gì được ! Mà cái phần quan trọng nhứt là cái phần thực hành. Chứ anh chị em viết ra dài, đọc cho nghe hay quá. Ru người ta ngủ thôi, không làm được cái gì hết thì đâu có giúp Nhân Loại được? Cái đó giống như ru người ta ngủ, êm dịu thần kinh cho người ta ngủ thôi, ngòai ra, không có một kết quả nào hữu hiệu để giúp cho Nhân Loại được hết. Anh chị em bây giờ viết không hay phải không? nhưng mà anh chị em thực hiện được, giúp Nhân Loại được. Cái này thì nó gấp trăm, gấp ngàn lần những cái phần lý thuyết của những nhà khoa học viết. Rồi trong tương lai, những nhà khoa học đó viết sách nhiều lắm, bỏ hết tại thực hiên không được. Những cái sách của mình viết dở, viết ngắn mà gọn, đầy đủ ý nghĩa. Họ sẽ nghiên cứu cái này.
Đó, bây giờ chúng ta dạy học, tôi dạy học, anh chị em dạy học đó, là một hình thức đem cái năng lượng thật của Thượng Đế vô. Vì chỗ đó, anh chị em đem cái năng lượng của Thượng Đế vô được, anh chị em mới đưa linh hồn bất tử bất diệt đi dễ dàng. Chứ nếu anh chị em không có điện năng của Thượng Đế vô trong cơ thể của anh chị em, anh chị em vừa đặt tay vô luân xa 7, luân xa5 là những ông thầy bùa, thầy ngải cho anh chị em biết liền tại chỗ, chứ không phải đơn giản đâu. Chứ đừng tưởng đặt tay như vậy là dễ dàng, không có dễ dàng đâu. Tại vì anh chị em có năng lực mạnh nhe. Anh chị em không có năng lực mạnh, anh chị em là người bình thường, gặp mấy ông thầy bùa, thầy ngải bỏ bùa cho người ta, anh chị em chỉ cần đặt tay vậy thôi thì anh chị em chết trước người này. Gặp ông thầy giỏi, mình đặt tay vô là mình chết trước, chứ đừng nói đưa linh hồn bất tử bất diệt đi. Chỉ hứa thôi, anh chị em chỉ hứa giúp cho người ta thôi là anh chị em cũng đủ chết rồi, chứ đừng nói anh chị em trị cho người ta.
55/ Kính thưa Thầy, tôi ý thức được rằng là bây giờ đang có sự hiện diện của Thượng Đế dưới trần gian, thì theo như chúng tôi được biết, trong 3 năm nữa đây, thì cơ thể của con người sẽ thay đổi dưới ảnh hưởng của sự thay đổi khí hậu, năng lượng vũ trụ và mọi sự tiến triển, và với sự thực hiện của Thầy là có thể thay đổi về vật chất, như dùng chất nguyên tử trong không gian để thay đổi đồ vật và thể chất của nó. Dây là một sự mà Thầy sẽ cố gắng nghiên cứu trong tháng 6 sắp tới. Mà trong lớp ở Thái Lan Thầy sẽ dạy cho chúng tôi học, thì sự thay đổi đó sẽ tạo ra rất nhiều sự thay đổi khác, và kết quả của sự thay đổi đó, có phải rằng một giống người mới sẽ được tạo ra do ảnh hưởng của Năng Lượng Vũ Trụ? Và phương pháp dùng luân xa 6 sau năm 1997 sẽ trị rất hữu hiệu. Và sau năm 1997 chỉ dùng luân xa 6 nhìn vào một cái chân gãy thì cái chân kia lành liền? có phải mọi sự sẽ đều xảy ra như vậy không?
- Cái đó thì dễ lắm, không có gì khó hết. Tất cả những gì ông này trình bày là dễ hết. Cái quan trọng là, tôi nhắc cho anh chị em biết- trong tương lai, họ đâu có bệnh mà anh chị em trị, thí dụ cái xương gãy thì đúng rồi đó. Chỉ cần vuốt, dùng sixième sens là lành. Cái khó khăn nhứt là thay đổi tư tưởng con người để cho ý thức thế nào là Thượng Đế? Cái đó quan trọng, còn tất cả bệnh trạng dưới trần gian này dễ. Tôi nói cho anh chị em biết, không có bệnh đâu, hết bệnh rồi. Khi đã thay đổi thời gian, không gian, khi thay đổi thời tiết thì chúng ta không có bị bệnh nữa. Không bị bệnh, anh chị em học đâu phải để trị bệnh. Anh chị em làm việc khác, cái việc nó quan trọng hơn. Làm thế nào anh chị em thay đổi tư tưởng toàn bộ, tòan thế giới ý thức được thế nào là Thượng Đế, thế nào là tu thì chắc chắn con người sẽ sướng. Mà nhiệm vụ mình phải làm cái việc này. Anh chị em sẽ dùng sixiéme sens của anh chị em, cảm hóa người ta bằng thay đổi tư tưởng về một chiều hướng duy nhứt. Mà tất cả mỗi người, một chiều hướng duy nhứt thì chúng ta sẽ thành công và Nhân Loại sẽ sung sướng.
Anh chị em thấy không, có một số Công Giáo họ đâu có tin tưởng gì. Có một số Phật Giáo cũng không tin tưởng gì, ngay chính đạo giáo của họ, họ không tin tưởng, thì tôi hỏi anh chị em, tin tưởng ai? Thành ra khó lắm. Vì cái chỗ khó mình sẽ thực hiện. Thực hiện là đổi tư tưởng cho họ, chứ không phải thực hiện là trị cho họ hết bệnh đâu ! trị bệnh, hết bệnh là dễ lắm. Như anh chị em thấy, anh chị em học hai tuần, trị bệnh dễ dàng, thì những bệnh khó khăn, anh chị em trị được, thì những bệnh dễ, có gì khó khăn đâu?
56/ Kính thưa Thầy, về thông điệp Fatima, tại sao tòa thánh Vantican lại làm nhiều lỗi lầm như vậy? Tại sao họ làm nhiều lỗi lầm mà biết được thông điệp Fatima mà họ không làm như ý Đức Mẹ Fatuna muốn? Và ông nghĩ rằng, tòa thánh Vantican lại làm một cái lỗi lầm lớn nhứt nữa, đó là không mời Thầy đến Rome.
- Câu hỏi thứ hai, từ 30 năm nay có rất nhiều điều xảy ra không tốt trong đạo Công Giáo vì họ đặt ra những cái điều lệ không đúng cho thời điểm hiện tại, nó lỗi thời, và những người điều khiển phần đông cũng lớn tuổi, và giữ những ý đó nên họ tiếp tục cho ra những điều lệ không còn đúng thời, và một số nhà tu đã bỏ nhà thờ vì họ không đồng ý nữa. Và ông thấy rằng, con người thiếu sự cầu nguyện và thiếu sự hợp nhất với Thượng Đế. Ông xin hỏi Thầy rằng, tất cả những điều lệ mới này gây khó khăn cho mọi người và khiến cho mọi người càng khó đến gần với Thượng Đế, và xin hỏi Thầy về vai trò của ông Đức Giáo Hoàng? Theo đạo Công Giáo thì Đức Giáo Hoàng có phải là người đại diện của Thượng Đế hay không? Và trong tương lai, các đạo giáo có một chỗ đứng như thế nào?
- Bây giờ, câu hỏi này tôi khó trả lời lắm, mà nếu tôi trả lời thì đụng chạm nữa, thành ra, tôi không trả lời đâu. Nhưng mà tôi cũng thông báo cho anh chị em biết, rằng Đức Giáo Hoàng có mời tôi tới rồi, cách nay 4 năm về trước, nhưng mà hàng rào an ninh không cho tôi vô, hủy bỏ cái chuyến viếng thăm Đức Giáo Hoàng, mà Đức Giáo Hoàng mời tôi lên là trong thông điệp có nói. Tôi chỉ cho anh chị em biết vậy thôi, mà những người phía ngoài không cho tôi vô, thành ra bất thành, từ năm 1992rồi.
Còn những cái tốt, những cái xấu của Vantican, tôi miễn bàn. Cái đó không có lợi gì cho chúng ta. Thì để trong tương lai, thì tất cả những người thế giới, cũng như tín đồ, tùy cái sự suy nghĩ mà quyết định, tôi không có ý kiến cái này. Ý kiến này nguy hiểm lắm, thành ra miễn trả lời. nhưng mà tôi trả lời một phần, là Vatican cũng biết tôi vậy. Do đó, Đức Giáo Hoàng có đích thân cho người tới Mỹ mời tôi từ năm 1992, nhưng mà hàng rào an ninh không cho tôi vô.
Trong thông điệp của Đức Mẹ Maria có nói về phần của tôi cũng nhiều lắm. Tôi chỉ nói vậy cho anh chị em biết thôi. Dó là lời thuật lại của người đại diện Đức Giáo Hoàng mời tôi nhe.
57/ Kính thưa Thầy, Thầy có nói, lúc nào Thầy cũng giúp chúng con phát triển về vấn đề Tâm Linh để nâng ý thức của chúng con lên cao hơn. Và những người khác thì họ cầu nguyện Thượng Đế thì cũng được giúp như vậy. Và chúng con lúc nào cũng được Thầy giúp trong sự phát triển về vấn đề Tâm Linh và ý thức, ngoại trừ khi chúng con từ chối sự giúp đỡ của Thầy, thì chúng con thấy và biết được. nhưng chính chúng con, có nhiều khi chúng con từ chối cái sự giúp đỡ của Thầy mà chúng con không biết, thì có thể nào Thầy giúp cho chúng con ý thức được để đừng từ chối sự giúp đỡ của Thầy trong sự phát triển Tâm linh và ý thức?
- Bây giờ, tôi trả lời cho anh chị em biết nhe.
Anh chị em từ chối, không từ chối, nhưng tôi biết anh chị em có trách nhiệm thì anh chị em có từ chối cũng không được. Anh chị em không muốn học, anh chị em không muốn nghiên cứu cũng bắt cho anh chị em học, nghiên cứu, anh chị em không có từ chối được đâu. Anh chị em muốn tôi không giúp, tôi cũng phải giúp cho anh chị em. Tại nhiệm vụ của tôi là tôi biết anh chị em thực hiện, thì tôi phải giúp cho anh chị em, không bỏ được.
Ngoại trừ trường hợp, anh chị em nói dứt khoát. Dược rồi, tôi nói cho tất cả bốn chục anh chị em trong này, nếu anh chị em có trách nhiệm, anh chị em làm bộ anh chị em trốn thử coi, anh chị em bỏ cuộc coi được không? Anh chị em thử đó coi được không? Một hai người anh chị em thử đi, anh chị em sẽ thấy. Bây giờ, cái tư tưởng anh chị em đổi lại – tôi chỉ cái bài học này là bài học thôi. Bây giờ nói: Tôi không thích ngành Nhân Điện này nữa. tôi muốn bỏ ngành Nhân Điện này, tôi không muốn hợp tác nữa. Thí dụ nhe. Dây là bài học, tôi chỉ cho.
Anh chị em làm thử coi được không?
Chừng nào anh chị em thấy không được, anh chị em làm gấp 5 lần. (Đây là bài học !)
Tôi nói cái này, bổ túc thêm một phần nữa.
Đôi khi anh chị em nhờ tôi giúp, anh chị em cầu nguyện nói ‘‘ ông Thầy Đáng ơi, giúp tôi gặp những trở ngại, thắc mắc này’’. Rồi anh chị em nghĩ rằng tôi không giúp. Không phải tôi không giúp đâu. Tôi cho anh chị em một bài học thất bại để anh chị em giỏi, chứ không phải tôi không giúp cho anh chị em đâu. Tôi giúp cho anh chị em một cái bài học thất bại cái việc nhỏ để anh chị em thành công trong cái việc lớn. Cái quan trọng nhứt là cái lối dạy học của tôi như vậy, chứ không phải anh chị em nói ‘‘Ông Thầy Đáng ơi, giúp giùm tôi. Master help me !’’. I don’t help.
Thành ra, tôi biết có một số anh chị em trong này nè. Nhiều khi anh chị em nhờ tôi giúp lắm, tôi không có giúp. Anh chị em tưởng tôi không giúp, nhưng mà tôi giúp mấy cái chuyện lớn chứ chuyện nhỏ tôi không giúp. Tôi để cho anh chị em chuyện nhỏ thất bại để anh chị em biết được cái thất bại, anh chị em sẽ thành công.
Tôi biết trong này có chứ không phải không có. Tôi nói là tôi biết, nhưng mà tôi là thông cảm cái này lắm. Tại cái chuyện này là tôi đi học qua hết rồi, tôi biết. Anh chị em học giống như hồi trước tôi học với ông Thầy.
58/ Để ý thức được sự hiện diện của Thượng Đế và để tiến hóa nữa thì chúng ta phải làm cách nào? Bây giờ mình có cách nào làm cho mọi người ý thức được một cách nhanh chóng hơn?
- Anh chị em đừng lo, đó là nhiệm vụ của tôi. Tại tôi biết hết trơn, thành ra tôi chuẩn bị, anh chị em đừng lo cái này. Thành ra có một sự thay đổi rất lớn, tôi không biết thời gian ngắn hay dài, nhưng trước thế kỉ 21 thì con người sẽ ý thức liền.
Giống như cuộc đời, bây giờ thí dụ: Tôi muốn giúp cho Trung Quốc. Bên Trung Quốc hiện tại có một tỉ mốt người, mà tôi đi kêu gọi từng tỉnh hay từng quận, từng người thì biết chừng nào mới hết. Tôi chỉ cần nói cho chính phủ thôi. Ông chính phủ ra lệnh một cái thì một tỉ mốt người nghe, chứ tôi đâu có thời gian mà nói từng người hay từng tỉnh, từng quốc gia. Thì trong tương lai, ở trong năm châu cũng vậy. trong năm châu, tôi nói một châu thôi. Tiếng nói tôi một châu thì tất cả năm châu sẽ được hưởng cái này thì chắc chắn người ta sẽ nghe theo. Nghe theo thì người ta được hưởng cái quyền lợi tối cao, chứ không phải nghe theo tôi là theo tôi đâu. Nghe cái lời tôi dạy, rồi đi theo tôi, chắc chắn là không được rồi, tại tôi đâu có thời gian mà đi theo tôi. Khó có người đi theo tôi lắm. Chỉ cái tiếng nói của tôi, tôi hướng dẫn cho người ta, người ta nghe, được hưởng, thì chắc chắn người ta sẽ theo. Theo, nghe, để hưởng, chứ không phải theo, nghe để tôi hưởng. Hai cái nó khác nhau.
Từ trước tới giờ, tất cả những vị giáo chủ, những vị Thầy thì muốn cho tất cả đệ tử phục vụ cho ông Thầy. Mà ngược lại, tôi thì tôi muốn phục vụ cho Nhân Loại. Hai cái nó khác nhau. Thành ra nó không có gì trở ngại. Như vậy thì anh chị em mới giúp người ta được, chứ còn anh chị em đào tạo tất cả 40 người này, 40 người này lo cho tôi không, thì đâu có ý nghĩa gì. Rồi một trăm người lo theo tôi không, anh chị em đâu có làm việc khác được.
Nếu thương tôi, thì những gì tôi dạy, anh chị em thực hiện giúp cho người ta.
Đường hướng tôi đi là vậy.
59/ Kính thưa Thầy, trong những năm tới thì sẽ có nhiều người chết, và những linh hồn của những ngừơi chết đó sẽ đầu thai trong thế kỉ mới. Thì công việc của chúng con như thế nào đối với những người đầu thai trong thế kỉ mới này? Và nói chung thì công việc của chúng con trong cái chu kì mới là như thế nào?
- Bây giờ anh chị em thấy, không phải những người chết tái kiếp được liền đâu. Nếu người nào có duyên để tái kiếp lại một cái chu kì mới để thực hiện thì chắc chắn sẽ gặp anh chị em. Bằng hình thức, khi người ta chết, anh chị em chỉ cầu nguyện thì người ta tái kiếp lại liền. Còn nếu chẳng may, những người chết không gặp anh chị em thì lâu lắm, lâu lắm mới tái kiếp. thành ra phải chờ. Do đó thì nhiệm vụ của mình, nơi nào có duyên lành, dù cho nó bị chết nhiều, nhưng mà nơi nào có duyên lành, thì chúng ta đến đó cầu nguyện tập thể hết, thì những linh hồn đó tái kiếp liền để cho thế kỉ 21 thực hiện. Khi mà chúng ta cầu nguyện, thì dòng điện chúng ta đưa thẳng vô, linh hồn tái kiếp liền để khi trưởng thành, những linh hồn làm việc giống như mình. Bởi lẽ cái nguồn năng lực của mình truyền vô linh hồn của họ thì họ ý thức cái việc này, thì chắc chắn, họ sẽ làm theo giống như mình.
60/ Thưa Thầy, ông Dick xin hỏi Thầy, bây giờ ông hiểu là chúng ta phải học hỏi rất nhiều trước khi có thể trở về với Thượng Đế, còn việc Thầy thì sao? Thầy trở lại nhiều lần như thế nào? Đây có phải là cuộc đời chót của Thầy trên quả đất này không? Và Thầy có phải trở lại quả đất này nhiều lần nữa hay không? Thầy sẽ là ngừơi đầu tiên trở về với Thượng Đế hay sẽ là người cuối cùng trở về với Thượng Đế?
- Bây gìơ tôi có nói rồi, tất cả dưới quả địa cầu này, khi nào quả địa cầu không còn nữa tôi mới hết, mới chấm dứt. Thành ra nhiệm vụ tôi còn dài lắm. Nhưng mà cái thời kì này, tôi không biết bây giờ sống bao nhiêu năm, chưa biết. Tại vì anh chị em thấy, anh chị em không bị bệnh thì khó chết lắm, thì tuổi thọ.
Do đó thì bắt đầu từ năm 2000, có thể là số tử vi không còn hiệu lực nữa. Tử vi từ trước tới giờ của Á châu, của Âu châu nghĩ rằng nó có hiệu lực. Bắt đầu năm 2000, qua chu kì của thế kỉ 21 là coi như tử vi xóa hết. Tại vì số mạng đâu có bệnh mà chết? làm sao coi số tử vi được?
Nhưng phần tôi, người sau cùng, anh chị em về hết rồi, người sau cùng là tôi. Thành ra trách nhiệm tôi như vậy. Đi hết rồi, chừng nào mà trái đất không còn nữa tôi mới đi. Trái đất còn, tôi còn. Rồi có thể tôi đi một địa cầu khác, tạo dựng lại.
Người đầu tiên tạo dựng, và cũng là người sau cùng rời khỏi quả địa cầu này, là tôi đó, chứ không ai hết. Bữa nay anh chị em hỏi thì tôi trình bày cho đó. Thời gian còn dài lắm.
- Thầy giống như người Supervisor, là quản lý công ty.
- Nói với ông, quản lý thì dễ rồi, lúc làm lúc nghỉ, còn cái này đâu phải người quản lý. Cái người làm đầu tiên và cái ngừơi không được hưởng đầu tiên, mà phải hưởng cuối cùng. Làm thì cho ngừơi ta hưởng, nhưng mà phần cuối cùng hưởng, mà hưởng thì người ta hưởng hết rồi. thành ra mình hưởng cái KHÔNG, cái ZERO.
61/ Kính thưa Thầy, một số nhà khoa học tin tưởng vào cái vụ nổ lớn, Big Bang trước khi tạo nên quả địa cầu. Cái sự nổ lớn này có thật hay không? Và trước khi vụ nổ lớn đó, thì chỉ có Thượng Đế không hay thôi? Và có những gì xảy ra ngay lúc đó, ngay khi có vụ nổ lớn để tạo ra quả địa cầu đó, và những gì đã xảy ra 1 tỷ năm sau vụ nổ lớn đó?
- Những nhà khoa học nghiên cứu còn bị giới hạn. Họ suy nghĩ ra, họ viết ra, chứ thật sự, ai chứng minh được một tỷ, hai tỷ, ba tỷ năm? Cũng như tôi trình bày, gần nhứt 50 000 nghìn năm nay, những nhà khoa học và những nhà nghiên cứu cứ nghĩ rằng cái Kim tự tháp nó lớn quá, to quá, họ minh định 5 000 năm. Nhưng mà một thời gian ngắn nhứt, ở chu kì này, sau khi tôi đi du lịch qua bên Ai Cập, tôi minh định, Kim tự tháp có ít nhứt từ ba tới năm chục ngàn năm. Thì không biết vì lý do gì, trong thời gian tôi còn ở bên Ai Cập, thì những nhà khảo cổ học cũng như chính phủ Ai Cập, đài truyền thanh, truyền hình cũng như báo chí thông báo cho tòan thể dân tộc Ai Cập biết: Kim tự tháp có ít nhứt 14 000 năm. Thì sự minh định của những nhà khảo cổ, của chính phủ Ai Cập, thì anh chị em biết, nó chênh lệch như thế nào không? Chênh lệch chỉ một tháng là anh chị em nghiên cứu không được, đừng nói chi chênh lệch 9 000 năm. Mà hàng triệu cuốn sách bán tòan thế giới, cái số tiền thu bán sách hàng tỷ Mỹ kim, nhưng mà tòan tài liệu giả không.
Thì anh chị em có tin tưởng những nhà khoa học nói đúng không?
Mấy ông suy nghĩ rồi mấy ông họp lại, tự quyết định chứ không ai quyết định. Do đó thì phải có một bàn tay quyền lực nhứt, đó là bàn tay Thượng Đế, mà các nhà khoa học chưa tin tưởng. Thì muốn cho Nhân Loại được sung sướng, cái nhiệm vụ của tôi làm thế nào kết hợp lại những nhà khoa học ý thức được có một quyền năng, khả năng tối thượng mà Thượng Đế giúp cho Nhân Loại, thì chắc chắn Nhân Loại sẽ sung sướng. Mà dù muốn dù không, cái thời kỳ sau cùng này, nếu những nhà khoa học không tin tưởng Thượng Đế, thì chắc chắn sẽ bị hủy diệt giống như thời kì châu Atlantic. Nhưng mà thời kì này, sở dĩ hai trăm ngàn năm về trước, những ngừơi châu Atlantic thì họ gấp trăm gấp ngàn lần so với những nhà khoa học hiện tại. Cách nay hai trăm ngàn năm về trước, những nhà khoa học châu Atlantic lỗi lạc vô cùng, thì so với những nhà khoa học hiện tại, gấp trăm lần thua ngừơi ta, chứ không phải hơn người ta. Thì anh chị em thấy những nhà khoa học hiện tại là như thế nào? Hồi xưa, tất cả bệnh trạng ngừơi ta giải quyết được hết. Bây giờ, cái ngành y khoa của mình, nền khoa học của mình càng ngày càng bế tắc, bởi lẽ những chất hóa học biến thể những loại vi trùng đặc biệt xâm nhập vô cơ thể người ta mà khoa học hiện tại nghiên cứu chưa được. Những vi trùng cũ nghiên cứu chưa được thì tạo những vi trùng mới, thì làm sao nghiên cứu cho nó kịp thời để đáp ứng nhu cầu giúp Nhân Loại được? Hoàn toàn từ bế tắc nhỏ tới bế tắc lớn. Do đó phải bỏ cuộc. Do đó, anh chị em nào, những nhà khoa học mà không tin tưởng Thượng Đế, cái khả năng, quyền năng tối thượng đó, chắc chắn sẽ bị hủy diệt. Tôi nhắc lại, trước kia, những ngừơi châu Atlantic giỏi như thế đó còn bị hủy diệt, chứ bây giờ mình có chút xíu, thua gấp trăm lần mà không tin tưởng, đó là tự mình giết mình chứ đâu có ai giết mình. Nếu tin tưởng Thượng Đế, Thượng Đế sẽ cứu vãn, giúp cho anh chị em. Còn nếu không tin tưởng, cái đó không ăn thua gì hết. Tại cái nguồn năng lực này là bảo vệ sức khỏe cho mình, nếu anh chị em chối bỏ nguồn năng lực này, anh chị em tự nhiên chối bỏ Thượng Đế, thì nếu anh chị em chối bỏ Thượng Đế, Thượng Đế đâu có giúp cho anh chị em được? Tại anh chị em không cần, mà không cần thì đâu có học được, mà không học được thì không thực hiện được. Thì chính mình giết mình chứ đâu có ai giết mình? Đó là mình từ chối.
62/ Thưa Thầy, ông Alphons nói là ông hiểu là sẽ có một sự thay đổi rất lớn xảy ra trước năm 2000, nhưng trước đó, sẽ có những dấu hiệu nào cho chính chúng con ở đây hoặc những người khác biết?
- Bây giờ nếu tôi trả lời cho anh chị em, cho dấu hiệu thì anh chị em chuẩn bị, mà theo chuẩn bị thì anh chị em sẽ nguy hiểm. Vì chỗ đó, anh chị em biết rằng có một cuộc thiên tai, thì chắc chắn ngành Nhân Điện chúng ta là đầu tiên sẽ biết cái việc này. Bằng hình thức thí dụ, cho anh chị em cảm nhận được, bằng cái điểm A, điểm B, tôi không dám nói nước nào, mà điểm A, điểm B, lần lần từng điểm một, thì anh chị em ý thức. Mà khi anh chị em biết được cái điểm A, điểm B nó bắt đầu thì anh chị em chuẩn bị để giúp cho người ta. Thay vì tôi không trả lời, nhưng mà tôi trả lời như vậy là cũng đủ lắm rồi. Anh chị em cố gắng. Tôi thì tôi nói tôi không trả lời, nhưng mà tôi trả lời cho anh chị em biết từng điểm một, khi nào nó phát triển điểm A, điểm B. Những cái gì mà tôi dạy cho anh chị em, trị bệnh tập thể, những cái gì mà tôi dạy cho anh chị em trong cái ngành Nhân Điện này thì anh chị em sẽ chuẩn bị khi điểm A, điểm B bắt đầu thì lần lượt những cái điểm kế tiếp, thì chúng ta sẽ giúp cho người ta.
Nói thêm, lúc đó anh chị em đầu óc không muốn biết, chính tôi là người nhắc nhở cho anh chị em. Tôi sẽ dạy trong tư tưởng của anh chị em, chuẩn bị như thế nào để giúp cho người ta, chính là cái nhiệm vụ tôi sẽ dạy cho anh chị em. Anh chị em không muốn nghĩ tới tôi cũng phải bắt buộc cho anh chị em nghĩ thì anh chị em giúp cho người ta. Cái nhiệm vụ này, nhiệm vụ của tôi. Thành ra anh chị em đừng có lo. Lúc đó anh chị em sẽ sáng suốt nhận được cái dòng điện của tôi để tôi trả lời những câu hỏi của anh chị em( Anh chị em không có hỏi). những câu trả lời của tôi để cho anh chị em thực hiện.
Mà khi vậy thì anh chị em từ chối không được, khỏi lo cái này.
63/ Thưa Thầy, đó là những người đã học Nhân Điện cùng với Thầy thì sẽ được sự giúp đỡ của Thầy và cảm nhận được đó là những lúc cần thiết. Nhưng còn những người không học Nhân Điện thì có được cái dấu hiệu nào không?
- Họ không biết gì hết. Tôi có nói chuyện họ nghe cũng không được, làm sao được? Lúc đó là tôi sẽ tiếp xúc với anh chị em, anh chị em sẽ giúp những người đó. Vô phương, không có dấu hiệu nào cho họ biết được hết. họ chỉ chờ, chờ tới phiên họ chết thôi, hoặc giả, họ chờ tới phiên họ, mình cứu. Có hai cái trường hợp đó.
64/ Bà này hỏi, mình chuẩn bị tư tưởng bằng cách nào? Bây giờ nhiều khi giường không tốt, hay cái gì mà không tốt, mình cũng đã kêu rồi, mai mốt không điện, không giường, không cái gì hết, thì làm sao để mình đối phó tình trạng đó?
- Bây gìơ tôi nói cho anh chị em nghe nhe. Cái đó, lúc đó người ta khổ nhứt đó, lúc Nhân loại khổ nhứt là lúc chúng ta sung sướng nhứt, tại những việc đó là không ai tưởng tượng được. Tất cả bị tê liệt hết, toàn bộ. Anh chị em, người sung sướng nhứt, giúp cho người ta khủng hoảng, mà thấy người ta trở lại bình thường thì anh chị em đâu cần ăn, đâu cần uống. Nó sung sướng gấp trăm gấp ngàn lần vật chất anh chị em ăn uống hoặc bằng phương tiện vật chất. Lúc đó anh chị em không có nghĩ lương thực thực phẩm, anh chị em không nghĩ vật chất đâu. Mà những hình ảnh anh chị em tạo dựng, những người bị bế tắc chúng ta giúp trở lại, cái đó là sung sướng nhứt. Anh chị em chưa ý thức được cái phần đó đâu, khi mà anh chị em ý thức, thấy rõ ràng như vậy, cái đó là sung sướng nhứt của cuộc đời anh chị em.
Lúc đó anh chị em không tha thiết món ngon vật lạ, có hoặc không, không thành vấn đề. Nhưng mà tôi cũng chuẩn bị cho hết rồi. Chứ tôi không chuẩn bị, sao có đủ khả năng anh chị em làm? Đừng lo cái này.
65/ Bà này xin hỏi, khi chúng ta đạt về Thượng Đế hết thì quả địa cầu này sẽ có xảy ra những gì? Và khi chúng ta đến một quả địa cầu khác, một hành tinh khác, thì những gì chúng ta học được, chúng ta có nhớ hay không? Và vì lý do nào chúng ta đi đến một hành tinh khác? Khi mà chúng ta chuyển đến hành tinh mới đó thì có ý nghĩa gì?
-Bây giờ tôi giải thích cho anh chị em nghe. Khi mục B, quả địa cầu chúng ta, khi năng lực mạnh hết, toàn thể nhân loại ở quả địa cầu có năng lực mạnh thì đưa quả địa cầu về ZERO, về không khí. Không còn gì nữa hết. Thì nếu mà Thượng Đế muốn thành lập một quả địa cầu khác, đó là dùng cái danh từ quả địa cầu 68 đi. Hiện tại chúng ta đang ở quả địa cầu 67, thì tới cái địa cầu 68, tùy theo cái trình độ căn cơ. Nếu Thượng Đế chấp nhận cho mình từ quả địa cầu 67 chuyển qua địa cầu 68, thì nó nhanh hơn quả địa cầu 67 chúng ta đang ở. Thì thay vì ở đây phải tới 7 tỉ năm, thì có thể quả địa cầu mới thành lập 1 tỉ năm. Nó luân lưu như vậy. nếu nhân loại thích, nếu Thượng Đế thích thì sẽ làm cái này. Còn không thích thì coi như là chúng ta thành công, sau 1 tỉ năm hay 7 tỉ năm, tôi hy vọng là 7 tỉ năm, là một tỉ năm nữa thì tất cả những khối sáng sẽ tập trung vào một điểm ở quả địa cầu này. Thì quả địa cầu này sẽ trở về khối sáng, trở về ZERO.
66/ Nếu trong một tỉ năm nữa mà chúng ta chuyển được đến một hành tinh khác, thì cái sự tiến hóa là như thế nào? Chúng ta có cần phải tiến hóa từ những động vật nhỏ tới những linh hồn cao như chúng ta đã tiến hóa? Hay là trên hành tinh đó sẽ là một cái trình độ cao hơn, và tất cả sẽ cao hơn, và sẽ có một tổ chức cao hơn?
- Thầy mới trả lời rồi đó. Tùy theo Nhân loại muốn chuyển một cái địa cầu 67 qua địa cầu 68, thì trong quả địa cầu chúng ta là giỏi rồi, chúng ta đưa quả địa cầu này về với khối sáng rồi. thì chu kì của 68, đâu có giống chu kì của 67 này. Chu kì của 68 có thể là thông minh, giỏi hết. tại vì chu kì 67 nó 7 tỉ năm rồi mà chuyển tiếp cái chu kỳ 68, nếu muốn thực hiện là do những người ở quả địa cầu này chuyển tiếp tới quả địa cầu 68, chắc chắn con người sẽ thông minh. Tại thông minh mới đưa quả địa cầu này với khối sáng. Thì sự thông minh của những người ở quả địa cầu này tiếp tục 68 thì chắc chắn sẽ giỏi ở thời kỳ này.
67/ Ông này chưa hiểu rõ, khi Thầy nói 67 đó là khi mình sống trên quả địa cầu này lần thứ 67 có Nhân loại sống, hay là quả địa cầu này là lần thứ 67?
- Quả địa cầu này lần thứ 67 chứ không phải 67 lần, 66 lần về trước thì không phải như vầy! bắt đầu thời kỳ 67 là có 6 tỷ năm, còn 66 về trước, thôi đừng tính. Nội tính quả địa cầu chúng ta đang ở, nghiên cứu là cũng đủ chết rồi, mà 6 tỷ năm chờ đợi bây giờ mới thực hiện cái này.
Thượng Đế tạo dựng trái đất chúng ta đang ở lần thứ 67 rồi, chứ không phải lần thứ nhứt mà có trái đất. Lần thứ 67 có trái đất rồi, nhưng mà chúng ta đợi chờ 6 tỷ năm rồi mới thực hiện được. Mà chúng ta thực hiện đây là Thầy hy vọng, 1 tỷ năm nữa thì quả địa cầu sẽ bị tan rã hết, trở về khối sáng. Rồi lúc đó thành lập quả địa cầu thứ 68.
68/ Ông này hỏi lại là khi nào quả đất xong rồi thì trở về khối sáng?
- Bây giờ, tôi nói cho nghe. Thành ra một số nhà khoa học( cái này quan trọng lắm, dịch cho kỹ) trên thế giới cứ lo ngại những hành tinh khác hoặc những quả địa cầu khác, hoặc những khối đá khác mà đưa xuống là hư trái đất này, không phải như vậy, thành ra họ lầm hết, biết bao nhiêu nhà khoa học đoán lầm hết. Bởi lẽ đoán lầm, do đó là ở bên Mỹ Châu, Âu Châu và các nước khác lo ngại là tiếng nổ trên không gian, rồi những tảng đá trên không gian nó sẽ đưa xuống làm hủy diệt trái đất. không phải như vậy đâu, họ lầm hết trơn rồi. Tại họ không ý thức được, họ tưởng rằng, cái quả địa cầu chúng ta đang ở, hành tinh khác sẽ phá quả địa cầu này. Không phải như vậy, mà do chúng ta tạo một năng lực mạnh bằng cái tư tưởng của mình, lấy cái năng lượng mạnh ngoài vũ trụ vô trong mình, vô trong cơ thể mình. Cũng như anh chị em lấy để trị bệnh vậy. Trong tương lai, sixième sens của anh chị em đó sẽ điều khiển cái năng lượng vũ trụ ngòai không gian, đưa vô anh chị em. Thì tất cả những người nào sử dụng sixième sens hết, thì có một sức mạnh đưa quả địa cầu trở về khối sáng, chứ không phải từ trên không mà phá hoại quả địa cầu tan vỡ. họ lầm cái này, thành ra họ nghiên cứu hoài không được. Thất bại.
Cái này tài liệu quan trọng. Anh chị em giữ vững tài liệu này. Đây là tài liệu đặc biệt mà khoa học đang nghiên cứu. trong tương lai, khoa học sẽ lấy cái đề tài này để nghiên cứu.
69/ Thầy dạy chúng con là có thể chuyển từ một thể chất này đổi thành một chất khác, hoặc biến thể từ nguyên tử trong không khí, thì có nghĩa là sau này chúng ta có thể chuyển được cả cái vũ trụ quả đất lên, có phải như vậy không?
- Bây giờ tập sự. lớp 4 là tập sự sixième sens, dùng luân xa 6 quay, rồi học lớp 5, thêm nữa, rồi học lớp luân xa 6, rồi những lớp khác là ngày càng luân xa 6 càng mạnh. Tại mỗi lần học thì càng mạnh, mà mỗi lần học Thầy truyền giúp luân xa 6 càng ngày càng mạnh hơn, để hai cái tuyến trên này nó kết hợp, anh chị em sẽ có một sức mạnh vô cùng, chứ không phải hết bệnh, hết đau. Cái chuyện đó thường rồi.
70/ Kính thưa Thầy, Thầy vừa mới nói là đến khi chúng ta đạt được trở về với Thượng Đế thì chính chúng ta sẽ đưa quả đất trở về khối sáng để nếu chúng ta muốn thì chuyển qua một quả đất khác. Nhưng con nhớ, con có học với Thầy, nhưng có lẽ vì con hiểu sai, thì Thầy nói là, mặt trăng hồi xưa là cũng có ngừơi ở đó( hay con hiểu sai), nhưng bây giờ, vì loài người phát triển nên chuyển từ hành tinh đó qua hành tinh khác, một là quả đất, nhưng mặt trăng hay hành tinh kia vẫn còn đó, nhưng không có loài người sống. Thành ra con vẫn chưa hiểu tại sao, mặt trăng, chẳng hạn, hành tinh thứ 65 hay 45, con không biết, thì sao không được đưa về khối sáng, mà còn nằm đó, mà không có người sống. Mà bây giờ, quả đất đến kỳ này thì lại được đưa về ánh sáng? Có phải là trình độ của chúng ta cao hơn hay không?
- Bây giờ, giống như anh chị em ở trong cái nhà trống, không có gì hết. Tôi thí dụ, anh chị em ở cái nhà này thiệt đẹp, nhưng trong này không có nước, điện, lương thực, thì chắc chắn muốn sống, sống cũng không được, anh chị em phải chết, coi như là một miếng đất chết, một cái nhà chết nếu không có người trông nom. Thì cũng giống như hành tinh, mặt trăng thấy là có đất đai trên đó nhưng không có người thực hiện. không có người thực hiện thì làm thế nào mà đưa cái đó về khối sáng được? thành ra bị tan rã. Do đó, trong tương lai, cái sức mạnh của mình vô biên. Những nhà khoa học cứ nghĩ rằng, mặt trăng, mặt trời, mỗi một chu kì nó đi ngang như thế này có nhật thực, nguyệt thực. Anh chị em có biết được rằng, mình lấy cái năng lượng vũ trụ, tập trung vào một điểm, hai cái nó ráp lại, cái này là chính mình làm chứ không phải trên không gian làm. Tôi dạy cho anh chị em là đúng lúc để anh chị em thực hiện cái này. Dạy trước cũng không được, sau cũng không được, phải đúng lúc để thực hiện và thời gian nó đúng với một điểm, hai cái nó tiếp nối lại. Mà cái này là mình, chứ không phải người ta ngoài không gian đâu. Khi mà anh chị em tập trung vào một điểm, tôi thí dụ, anh chị em học lớp hai, cái bàn nó như thế này, anh chị em rinh đâu có nổi, không người nào rinh nổi hết. Nhưng mà cháy nhà, anh chị em rinh cái bàn ra ngoài dễ dàng. Chừng cháy hết nhà thì 8 người rinh cái bàn mới được. Tại khi anh chị em tập trung vào một điểm rồi thì chắc chắn việc gì làm cũng được. Thì tôi muốn chứng minh cho anh chị em thấy rằng, trong tương lai, sixième sens của anh chị em, anh chị em điều khiển hai cái tuyến nối lại được, thì quả địa cầu này anh chị em làm thế nào cũng được. Bây giờ, trong chúng ta 40 người, anh chị em chỉ ngồi thiền thôi, tập trung vào một điểm A đang bị tai nạn. Bốn chục người này, tập trung vào một điểm giúp cho người ta, không bị tai nạn. Cái này tôi sẽ dạy tháng 8 (8/1997).
Anh chị em mà đi máy bay tới đó thì người ta chết hết rồi. Anh chị em đem đoàn người y tế mà qua một nước A nào đang bị bệnh dịch, khi máy bay vừa đáp xuống, người ta chết hết rồi, đâu có cứu được? thì lúc đó tôi sẽ dạy anh chị em dùng sixième sens, tất cả anh chị em ở toàn thế giới, tập trung về một điểm A đó, thì điênj năng mình tập trung nơi đó, xóa hết tất cả những vi trùng, hết bệnh liền. Thay vì anh chị em trị bệnh tập thể, trị một người thì anh chị em lấy tất cả cái điểm đó, tôi sẽ dạy vào tháng 8. Một điểm của anh chị em tập trung vào điểm A thì xóa hết những vi trùng, hết bệnh. Thành ra vấn đề bệnh Sida dễ dàng, không có gì khó khăn đối với mình.
71/ Thưa Thầy, con muốn hỏi lại vấn đề mặt trăng, mặt trời, nhật thực thì Thầy nói là mình làm, là điện năng mình tập trung Năng lượng vũ trụ hội lại để cho mình nhập lại, có nghĩa là sao?
- Thì lúc đó, tất cả cái Năng lượng vũ trụ mình tập trung vào một điểm sixième sens của mình, mình có sức mạnh, thì khi đó, thay vì người ta nói rằng, ngày đó, tháng đó, năm đó có nhật thực. Thí dụ nhe, thì thay vì nhật thực sẽ đi tới thì nó sẽ đi qua luôn. Thì ai cũng nghĩ ngày đó, tháng đó là có nhật thực, thí dụ. Thì tập trung vào một điểm, dính lại luôn, mình làm cho nó ngưng lại. Thay vì nó sẽ đi, nhưng mà năng lực của mình mạnh, làm hai cái nó thu hút lại.
- Nhưng vì lý do gì mình làm như vậy? để mình tránh một cái gì? Tại sao?
- Không, bắt buộc mình phải làm, lúc đó thì công thức tôi sẽ chỉ cho anh chị em. Cái thời gian nó sẽ cho anh chị em biết làm thế nào hai cái nó dừng lại. Chính là ý Thầy muốn giải thích cho những người đó, không phải ở trên không gian mà làm hai cái nó dính lại, mà sức mạnh của mình từ ở dưới đưa lên. Cái này chưa giải nghĩa, mai mốt tính sau.
Tháng 8 Thầy sẽ dạy nhiều lắm. Tại tháng 6 này nếu Thầy nghiên cứu, có kết quả thì Thầy sẽ dạy nhiều trong lãnh vực khoa học, vừa Khoa học, vừa Tâm Linh. Thầy quyết định là tháng 6, Thầy nghiên cứu trong vòng một tuần lễ ở Mỹ thì chắc chắn Thầy nghiên cứu, kết quả thì Thầy dạy khác, còn không kết quả thì dạy khác. Tùy theo sự nghiên cứu của Thầy.
72/ Xin Thầy giải nghĩa lại, tại sao Thầy dùng cái ví dụ căn nhà trống không ai ở thì không làm gì được? Và quả địa cầu không có ai thì chưa đưa về ánh sáng, vì sao lại có sự so sánh đó?
- Sở dĩ tôi so sánh cái nhà: Cái nhà không có người ở thì chắc chắn cái nhà không có gì hết, từ từ cái nhà sẽ bị hư, không có giá trị gì. Nếu cái nhà của anh chị em mà anh chị em tu bổ thì có thể sử dụng 3 chục, 5 chục năm, còn anh chị em không có ở, điện không có, ga không có, cái gì cũng không có. Mùa lạnh, mùa nóng thì làm hư nhà rồi không ai tu bổ nhà cửa thì chắc chắn nhà nó hư. Cái nhà trống đâu có đẹp, mà nếu anh chị em ở đây hoài, có thể 10 năm, 20 năm, cái nhà vẫn đẹp hòai. Ý tôi muốn so sánh là khi nào trong nhà có con người sống, thì chắc chắn nhà này sẽ đẹp mãi mãi, mà nhà này không có người ở thì chắc chắn là giống như mặt trăng không có người, thì làm thế nào mà giúp mặt trăng hoàn thành, trở về khối sáng được?
Nhưng mà trong tương lai, đề tài này, tôi muốn trong thời gian tôi ở đây anh chị em cứ cố gắng hỏi đề tài khoa học đi, tôi sẽ dẫn dải cho học. Để những đề tài mà tôi dẫn dải, tôi trả lời đó. Trong tương lai, những nhà khoa học sẽ nghiên cứu.
73/ Kính thưa Thầy, Bà này vẫn không hiểu vì sao chúng ta lại đưa cái năng lượng để làm cho lúc nhật thực, mặt trăng, mặt trời dính liền và ngưng lại. theo bà nghĩ đó, thì mình phải để cho mặt trăng, mặt trời qua nhanh đi, để cho bớt đi chứ tại sao mình chặn nó lại?
- Thầy chưa dạy nhưng mà Thầy cũng giải thích cho bà này nghe, nếu cái này đó, mỗi một năm nhật thực, nguyệt thực nó qua thì giống như bình thường như các nơi khác, giống như 6 tỷ năm vậy, thì đâu có thay đổi trái đất được. thành ra, chận đứng như vậy trong một thời gian ngắn, dài chưa biết, nó sẽ thay đổi quả địa cầu này thì mới nhanh được, chứ còn bây giờ thì giống nhau. Mình phải đi ngược chiều, thay vì cái này nó sẽ đi qua thì đi ngược chiều lại thì hai cái nó dính lại luôn, thì như vậy mới thay đổi quả địa cầu được. 6 tỷ năm chờ đợi bao nhiêu đây. Bởi vậy bây giờ, dòng điện nó chạy ngược như vầy, tôi không dám nói, nếu nói ra coi như mình tự quảng cáo mình, nhưng bắt đầu tôi dạy học từ năm 1989, bắt đầu năm 1992 là dòng điện nó ngược, sau khi tôi dạy 1 năm, dòng điện đi ngược chiều mà mấy nhà khoa học cứ nghĩ rằng, cái Năng lượng Vũ trụ tự động đi ngược. do mình thu hút cái năng lượng vũ trụ vô mình, mình giúp cho người ta. Vì chỗ đó, cái năng lượng mình mạnh nó đẩy ngược trở lại, chứ không phải mà ở trên kia đâu nhe. Tôi dạy có một năm thôi, 1992 là dòng điện ở ngoài Vũ trụ nó đổi ngược lại nhe. Là mình đó chứ không phải tự động Vũ trụ đâu. Thành ra, những nhà khoa học không biết tại sao, nhưng mà tôi biết mà tôi không muốn quảng cáo. Tại cái phiên họp này, với anh chị em là quan trọng lắm, vì chỗ đó, tôi muốn anh chị em phải giữ tài liệu này, trong tương lai là vô cùng quan trọng, những bài học mà tôi dạy cho anh chị em trong thời gian này.
74/ Thưa Thầy, như Thầy đã nói sáng nay, là khi có nhật thực, nguyệt thực là chúng ta, với sức mạnh của Năng lượng Vũ trụ sẽ làm cho lúc đó hai cái ngưng lại và không tiếp tục di chuyển, thì có một sự thay đổi là nước sẽ rút đi. Ông nghĩ là, điều này tốt, sẽ bớt nước đi, nhưng khi mình làm như vậy thì mình sẽ tạo nên một sự thay đổi và mình sẽ gây ra thiên tai, nhưng mà tại sao mình phải làm như vậy? Vì nó không có hậu quả tốt, hay là mình cần có sự kiện như vậy để cho mọi người ý thức được đến Năng Lượng Vũ trụ, đến môn học này?
- Đâu có cần, trong tương lai mình không có giới thiệu, tự động người ta sẽ biết cái ngành Nhân Điện, chứ đâu phải mình gây một sự xáo trộn cho Nhân loại rồi người ta mới biết. Cần thiết là bây giờ anh chị em nghĩ rằng, bây giờ, khi mặt trăng, mặt trời kết hợp lại, thu hút nước, nó sẽ thay đổi theo cái dòng điện đi ngược chiều. Nếu đi xuôi chiều, mình sẽ nguy hiểm nhưng mà dòng điện đi ngược chiều trở lại, hai cái nó khác nhau, thì do đó, cái nước biển nó hút thì nó tạo một cái loại khác thành ra nước ngọt. Trong tương lai, nước biển có nhưng ít lắm, còn tối đa 20% thì sẽ có một chu kì thay đổi. như vậy thì con người mới thay đổi được, chứ đứng theo cái chu kì như từ trước vậy hoài, không bao giờ thay đổi được. Vậy thì có một bàn tay của Thượng Đế đưa vô mới thay đổi chiều hướng này được, chứ nếu trong lãnh vực khoa học thì thấy cái này là nguy hiểm vô cùng, khi mà nước rút hết, coi nước biển mà cạn thì tất cả muôn loài sinh vật nó chết hết, mình cũng chết luôn, nhưng mà nhờ có một cái mãnh lực là cái dòng điện đi ngược thì nó thay đổi cái trục trái đất và thay đổi cái chiều hướng của quả địa cầu này, như vậy thì mới thay đổi không khí được.
Tôi thí dụ, khi mà nước biển rút hết, những tảng băng ở Bắc cực sẽ đổ xuống hết khi có sức nóng tạo thành sông, thành biển, thì khi mà tảng băng nó tan rã, nước biển rút hết, tảng băng đổ xuống thì thành nước ngọt, tôi thí dụ nhe. Thì lúc đó, miền bắc, miền nam, miền trung thời tiết giống nhau hết, thì không còn ảnh hưởng vấn đề tảng băng nữa, nhân loại không phải sợ vấn đề Đại hồng thủy. Chứ nếu mà nó không có thay đổi, không có thay chiều đổi hướng. Tôi giải thích cho anh chị em nghe, nếu mà mặt trăng, mặt trời mà kết hợp, mà không chịu đổi hướng, mà nước rút hết thì lúc đó cái sức nóng nó tạo ra, cái tảng băng đưa xuống là nạn, đại hồng thủy, nhân loại chêt hết.
Chứ không phải rút nước hết rồi Nhân loại chết không phải, tại vì cái nạn đại hồng thủy đang chuẩn bị, nhân loại sẽ bị tiêu diệt bởi cái nạn đại hồng thủy. Thành ra cái chu kì này thay đổi hay lắm, khi mà nước biển nó rút hết, khô cạn rồi thì cái này bắt đầu di chuyển lại, mà di chuyển lại thì tạo ra một sức nóng, thì tất cả những băng tuyết sẽ đổ xuống hết, tôi thí dụ nhe nhưng nó còn tinh vi hơn nữa nhưng mấy nhà khoa học không nghĩ tới cái này, không bao giờ nghĩ tới. Như vậy, biết bao nhiêu kho tàng nắm dưới tảng băng mà anh chị em đâu có biết. Thành ra, khi nó tan ra thì biết bao kho tàng nằm ở dưới, thành ra Nhân loại sướng lắm. Thời tiết thay đổi, không còn nóng, không còn lạnh. Thành ra, nhân loại đâu có gây chiến tranh nữa, chỉ có nước ăn, nghiên cứu để giúp nhân loại không có gây chiến tranh. Biết bao nhiêu kho tàng người ta không khai thác được ở dưới mấy tảng băng, không có một phương tiện nào khai thác được ở dưới. Đó là những kho tàng quí giá nhứt mà Nhân loại sẽ sử dụng cái này, mà cái này, mình làm đâu có ai biết, mà khoa học không bao giờ nghiên cứu cái này. Tôi biết là không có một nhà khoa học nào nghiên cứu giống như ngày hôm nay tôi trình bày với anh chị em. Đây cũng là dịp may để những đề tài này trong tương lai anh chị em sẽ thực hiện, còn nhiều nữa chứ không phải một hai câu chuyện rồi hết.
75/ Ông này nói, là họ biết được là ở nam cực, dưới tảng băng là có nhiều kho tàng lắm?.
- Nhưng mà làm sao khai thác được, đâu có bao gìơ nghĩ tới cái đó. Cái thứ nhứt, khi tảng băng tan xuống rồi thì tất cả lương thực, thực phẩm, cây cỏ hoa lá, dưới đất đây này tốt lắm, anh chị em trồng một hưởng mười. tất cả lương thực, thực phẩm, động vật, thực vật thay đổi hết tòan cầu. Bây giờ dùng chất thiên nhiên của những tảng băng tạo ra, thì lòng đất tươi tốt, hoa màu không bị ảnh hưởng bởi chất hóa học thì tự nhiên, cây trái càng ngay càng khỏe. Nói tóm lại, không có bị một ảnh hưởng nào trong lĩnh vực chất độc hóa học, con người ta ăn uống sung sướng vô cùng, đó là những công thức các nhà bác học biết như thế đó. Nhưng mà làm thế nào để tảng băng đó tan liền thì phải dùng cái này, mà nhiệm vụ của mình thế thì đơn giản lắm. Nhưng mà trong tương lai, tôi đâu có giải thích cái này được, suốt 7 năm trường, nay tôi lại học, không bao giờ tôi giải thích cái này. Lần đầu tiên, ngày hôm qua với hôm nay, tôi giải thích tòan là những bài mới cho anh chị em. 7 năm trường rồi, bất cứ dạy lớp nào, cuộc họp nào, tôi chưa bao giờ nói cái tình trạng này xảy ra. Ngày hôm qua và ngày hôm nay là đề tài mới rất nhiều, đó là nhiệm vụ của mình làm để thay đổi chu kì mới.
Bổ túc thêm nữa, khi tảng băng tan xuống, tất cả vi trùng chết hết, thời tiết thay đổi, vi trùng chết hết. thành ra, con người ta không bao giờ bị bệnh. Vi trùng từ trước tới giờ, sống trong cái nhiệt độ này thì nó xóa hết. thời tiết thay đổi, vi trùng không có nữa, tất cả không khí trong lành theo cái hòa hợp, sống cái phương pháp tự nhiên thì chắc chắn con người ta không bao giờ bị bệnh, nhưng phải có ngành Nhân Điện, thành ra họ lầm rằng, nếu hai cái này, các nhà khoa học cũng biết, giống như ông Alphons nói tháng 8/1998 thì mặt trăng, mặt trời nhập lại trong vòng hai tiếng đồng hố, nhưng mà họ không biết làm thế nào mà hai cái nó dính lại trong vòng hai tiếng đồng hồ, mà không biết cái tác dụng tác động như thế nào. Tôi dẫn giải cho anh chị em để cho biết một phần.
76/ Ông này xin hỏi Thầy, trở lại vấn đề tai biến, chẳng hạn, hiện tại bây giờ ở Bangladesh có nhiều người chết, có tai biến trong quốc gia và trong tương lai thì còn có nhiều tai biến còn nguy nặng hơn nữa vì quả đất sẽ thay đổi hoài, thì chúng ta hay nói đến, sẽ có lụt. Nhưng theo như Thầy giải nghĩa thì có sự thay đổi, nhưng không có sự ngập lụt đó nữa, mà một số quốc gia sẽ biến khỏi mặt quả địa cầu. thì ông hỏi Thầy vì sao?
- Thì cái đó, tôi lo được bao nhiêu, tôi giúp được bao nhiêu, hay bao nhiêu. Cái đó là tùy cái quốc gia đó, tùy Nhân loại của quốc gia đó tu nhiều hay ít. Thí dụ, mình không căn cứ quốc gia nào tốt xấu hết. tùy cái quốc gia đó, người ta ý thức vấn đề Tâm linh nhiều thí chắc chắn Thượng Đế sẽ giúp, còn nếu người đó ít nghĩ về vấn đề Tâm Linh tại chu kì sau cùng của thế kỉ 20, là Nhân loại phải ý thức cái phần Tâm linh rất nhiều, thì cũng giống như tôi trình bày hồi sáng, nếu những nhà khoa học mà không ý thức có sự hiện diện của Thượng Đế dưới trần gian này, chắc chắn sẽ bị hủy diệt, dù giỏi thế nào cũng bị hủy diệt, giống như châu Atlantic vậy, mà mình không so với châu Atlantic thì mình quá dở, mà tới gìơ phút cuối cùng này rồi, mà nếu không tin tưởng Thượng Đế thì lúc đó Thượng Đế đâu có giúp được?
77/ Kính thưa Thầy, ông này hiểu rằng Thầy nghĩ là cái sự mà có nhật thực, nguyệt thực cần thiết cho sự thay đổi, nhưng nếu mình nhìn vào quá khứ của thời Atlantic thì thấy rằng, nó có sự hủy diệt và có sự thay đổi và con người có ảnh hưởng để làm cho sự thay đổi và sự hủy diệt đó xảy ra trong thời Atlantic. Nếu mà con người gây ra một phần ảnh hưởng, và tất cả những sự thay đổi như vậy thì có thể nào là mình đang lập lại những gì đang xảy ra như thời xưa không?
- Bây giờ có ba phần: thứ nhứt là Tài phiệt, thứ nhì là nhà khoa học, thứ ba là chính phủ. Ba thành phần này điều khiển nguyên cả quả địa cầu này. Ba thành phần này, nhớ nhe. Thứ nhứt là nhà Tài phiệt, thứ nhì là nhà Khoa học, thứ ba là Chính phủ.
Tất cả những người này đang nghiên cứu để phá hoại trái đất, ba thành phần này ở xã hội, nghiên cứu để hủy diệt con người chứ không phải để giúp con người nhe! Hủy diệt con người bằng cách là chia đất, chia vùng. Chỗ nào có thể chết, chỗ nào có thể còn, những thành phần này sẽ quyết định chứ không phải đơn giản đâu. Nhưng mà nhiệm vụ của tôi đây, tôi đến đây là tôi tránh cái tình trạng để cho người ta chết, tránh tính trạng phóng nguyên tử, tôi sẽ chặn cái này. Thì thay vì nguyên tử, cái đầu đạn nguyên tử nó bắn đưa vô điểm A, điểm B. Tôi thì tôi không dám nói, nhưng mà tôi có thể, thay vì bắn vô điểm A, điểm B, thì tôi cho nó xuống điểm C, không có thiệt hại nhân loại. Chắc chắn cái này sẽ có xảy ra, tôi biết, tại vì như anh chị em biết, hiện tại trên thế giới có 8 tỷ người, đó là giải quyết nạn Nhân mạng, thì anh chị em sao giải quyết cái này? Lương thực, thực phẩm không có, anh chị em đừng tưởng bên Âu Châu hay Mỹ châu, lương thực, thực phẩm nhiều đâu, không phải vậy đâu, có mà ít lắm, càng ngày kinh tế càng kiệt quệ. nhân loại thì khó, không có tiền, lương thực, thực phẩm thì không tạo ra được. Giống như, thí dụ, bây giờ xin lỗi anh chị em nhe. Giống như nạn động vật bên Anh, bây gìơ có đất ít, bên Anh quốc, bên Luân Đôn có chừng nhiều lắm là 50 000 nghìn con bò, nhưng mà nói 15 triệu con bò. Rồi mai mốt, lương thực, thực phẩm, tôm cá cua, gà heo bị ô nhiễm giống như con bò, thì anh chị em ăn cái gì? Anh chị em không ăn thì không có sức khỏe nhe, mà không có sức khỏe thì anh chị em bị bệnh nhe! Bệnh thì uống thuốc vô, không đủ thuốc để anh chị em uống, chết dễ dàng, đủ cách để cho anh chị em chết được hết. họ nghiên cứu tới mức độ anh chị em đâu có biết được?
Vì chỗ đó, ông Thầy dạy cho tôi công thức giúp cho người ta. Thay vì bắn chất nguyên tử vô vùng nào đó bị ô nhiễm chất phóng xạ làm cho người ta chết, thì những chất nguyên tử bắn lên không gian, nó tạo ra những chất độc, người ta hít vô, thở ra thì chết. Thì mình sẽ có công thức giúp cho người ta, thay vì hít vô chết thì hít vô khỏe, hai cái nó khác nhau. Mà trách nhiệm đó là của tôi.
Tôi chỉ nói một lãnh vực nhỏ cho anh chị em thấy thôi, mà tôi cũng thấy hết rồi. Nhiều lấn những nhà Bác học có gặp tôi, có trình bày với tôi nhiều lắm, nhưng mà nhiều lắm, tôi chỉ tóm tắt cho một phần nhỏ cho anh chị em ý thức. Nó không phải đơn giản như anh chị em nghĩ vậy đâu. Nó rắc rối cho Nhân loại lắm.
Bây giờ ba thành phần đều sợ hết. Bây giờ mấy ông làm mấy ông cũng chết, không làm cũng chết, có đường nào sống không? Bắt buộc như vậy rồi.
Bây giờ nếu nhấn nút nguyên tử, không nhấn nút, nó giết anh chị em chết hết liền, mà nhấn nút nguyên tử thì cũng chết, mà chết ít hơn, thay vì không nhấn thì không chết. Nhưng mà lầm, nếu anh chị em mà không nhấn sẽ chết nhiều hơn là nhấn nút nguyên tử. Thành ra những nhà Bác học sẽ nhấn nút, không nhấn thì chết 100%, mà nhấn thì chết ít.
Để tôi bổ túc thêm, hồi xưa châu Atlantic là muốn thôn tính Nhân loại, chứ không phải đưa Nhân loại đi tu. Còn cái chu kì của mình là mình đưa Nhân loại đi tu, hai cái nó khác nhau. Thành ra mình không có vi phạm, mà chính cái việc làm này là việc làm của Thượng Đế, mà đòan người này là đòan người của Thượng Đế đưa ra để làm. Thành ra chắc chắn chúng ta thành công. Cái này không phải quyền lợi của một quốc gia, không phải quyền lợi của ngành Nhân Điện của mình mà đây là quyền lợi của Nhân loại, thì chắc chắn mình sẽ thành công. Còn hồi xưa thì không phải quyền lợi của Nhân loại, do đó châu Atlantic bị hủy diệt. Còn mình đây, đặt quyền lợi Nhân loại trên hết quyền lợi tất cả các cái. Mà đường hướng này của Thượng Đế đặt ra, mà mình thực hiện đường hướng của Thượng Đế là chắc chắn mình sẽ thành công. Không phải giống như hồi trước, nó tái đi tái lại.
78/ Những người mà lúc nào cũng tin tưởng vào Thượng Đế nhưng chưa gặp được môn học Nhân Điện thì họ sẽ như thế nào? Có một lần Thầy nói, những người đó vẫn được bảo vệ với một cách khác.
- Bây giờ tôi trả lời cho anh chị em nhe, nếu mà tin tưởng Thượng Đế thì có hai cách, tin tưởng Thượng Đế bảo vệ cho mình nó khác, mà tin tưởng Thượng Đế để phục vụ cho Nhân loại, hai cái nó khác nhau. Cũng tin tưởng Thượng Đế vậy, mà hai cái tại vì tin tưởng Thượng Đế là bảo vệ cho mình thôi, mình tin tưởng Thượng Đế, thì cái chuyện đó khác. Đó là quyền lợi riêng tư, cá nhân của mình, còn tin tưởng Thượng Đế mà làm việc cho Thượng Đế giúp nhân loại thì khác, cái đó nó khác.
79/ Thưa Thầy, ông này có hai câu hỏi. Câu thứ nhất, Thầy hay nhắc là Thầy có những công thức và ông Thầy của Thầy dạy Thầy công thức này, công thức kia, những công thức đó là gì? Đó là những lời cầu nguyện hay sao? Câu thứ hai thì ông xin hỏi Thầy, đây là quả đất, mà đây là nhật thực, nguyệt thực, lúc mà xảy ra như vậy đó thì Thầy nói, nước sẽ được mặt trăng rút đi, nhưng mà nước làm sao mà rút lên như vậy được, làm sao chuyện đó cỏ thể xảy ra? Mà nước rút nhiều thì cá dưới biển bay đi đâu? Lúc đó mặt trăng sẽ lớn hơn, sẽ nặng hơn, hay làm sao? Vì lúc đó là một sức mạnh rất lớn sẽ tạo ra?
- No, bây giờ nè, tôi nói cho anh chị em nhe, vậy anh chị em lầm hết rồi. Cái thứ nhứt là khi mà gặp thiên tai mà anh chị em ngồi cầu nguyện như vầy, mấy người khoa học đâu có chịu, cầu nguyện vậy đâu có được. Không có lời cầu nguyện nào tác dụng được vấn đề năng lượng của Vũ trụ hết. Do đó, khi mà nước nó tạo nên thành mây, nó che ánh sáng mặt trời hết, thành ra có thể là 3 đêm, 2 đêm không có mặt trời giống như người ta nói vậy. tất cả hệ thống nước lên hết tạo thành mây, mây che hẳn mặt trời, mà khi dưới này cạn rồi, thì lúc đó mặt trời mới di chuyển ra. Di chuyển ra có sức nóng thì lúc đó mấy tảng băng mới chảy xuống đưa trở ra biển. Anh chị em đừng lo ngại, cá nó vừa chết rồi thì có nước xuống nó sống lại, giống cũng như, thí dụ, anh chị em nuôi con cá ở vùng nước nóng, anh chị em đến vùng nước lạnh nó tê cứng, nó lội không được, nhưng mà anh chị em pha nước sôi chế vô nước lạnh chút xíu thôi, ấm thì con cá sống lại, không ai biết cái này hết, bữa nay là lần đầu tiên tôi giải thích cho anh chị em nghe.
80/ Kính thưa Thầy, ông này xin nói với Thầy, là ông rất sung sướng là được mở luân xa, và chúng con ở đây cũng may mắn là được như vậy, nhưng chúng con đều có bạn bè và trong gia đình, nhiều người không có biết đến Nhân Điện và không được học Nhân Điện, và không được mở luân xa, nhưng Thầy có nói, mặc dù họ không được học Nhân Điện, nhưng khi chúng ta học được thì chúng ta cũng mang một ảnh hưởng tốt cho gia đình, con cháu, ông bà tổ phụ. Thì ông xin hỏi về đối với bạn bè thì mình có một cái ảnh hưởng nào không? Có giống như mình mang ảnh hưởng tốt cho gia đình hay không?
- Thì bây giờ, người ta không biết ngành mình nhiều như anh chị em thấy, tôi nhắc lại hoài, lần đầu tiên năm 1990 tôi dạy lớp 3, mở luân xa 100%, khóa đầu tiên có 24 người, cái lần sau cùng, tháng 10/1995 vừa rồi, 5 000 người tại Thái Lan, và ở bên Taiwan, cứ mỗi một lớp, ít nhứt từ 2 000 đến 3 500 người cấp 3, thì anh chị em biết cái tỷ số bao nhiêu rồi, trong khi đó, bên Âu châu cũng vậy,hồi xưa cũng năm bảy trăm một ngàn. Nhiều lần cũng như năm rồi bên Paris cũng như các nơi khác ít nhất 2 000 người nhưng mà cũng chưa đáp ứng như cầu. tôi hy vọng năm tới đây, thì tất cả mọi người sẽ biết ngành Nhân Điện chúng ta nhiều, thì lúc đó, anh chị em không có thời gian để giúp cho người ta đâu, tại vì nhiều quá, không đủ thời gian để giúp, với chương trình mới năm 97 và chương trình mới như tôi hướng dẫn, tôi có trình bày với một số anh chị em, nếu mà xong cái lớp 6 rồi thì tôi cho mỗi một người học lớp 6 dạy một ngày cho cấp một, mở 6 luân xa trong vòng một ngày, qua ngày thứ nhì, anh chị em dạy cấp hai, rồi qua hai ngày sau anh chị em dạy cấp 3. Như vậy thì mới giúp cho người ta được nhiều, nếu mà tập trung lại lớp một, người ta học vào buổi sáng thứ 7 một ngàn người, mà mỗi tuần có một người dạy, thì có 5 000 người, cứ một tuần năm nghìn người thôi, một tháng thì 20 000 nghìn người, 5 người dạy thôi nhe. Còn nếu nhiều hơn nữa thì khác nữa, anh chị em thấy không? Thì càng ngày cái tỷ số càng cao nữa. Đi tới cái giai đoạn, tôi chưa dám nhất định lắm, đi tới giai đoạn mà tòan thế giới học hết, thì chỉ có nước là mở luân xa bằng tivi. Đúng giờ, tất cả tivi mở ra, tôi dùng sixième sens ở tivi, tôi mở luân xa cho tất cả mọi người, các nước trên thế giới học ngành Nhân Điện.
81/ Thưa Thầy, ông này muốn hỏi lại cho rõ, đó là vì mình học được Nhân Điện, thì ảnh hưởng tốt cho ông bà tổ phụ, có tốt cho bạn bè mình hay không?
- Được chứ. Anh chị em giúp cho người ngòai mình còn được chứ đừng nói chi giúp cho gia đình, chắc chắn là ảnh hưởng rất lớn, người ngòai mà không có quen biết, không phải bạn bè mình còn giúp được, thì chắc chắn, trong gia đình sẽ giúp được rất nhiều và bạn bè.
82/ Nhưng, con nghĩ ý của ông này không phải là mình giúp, nhưng cũng như bây giờ một người học Nhân Điện thì Thầy nói, nếu mình học Nhân Điện bây giờ thì cũng như mình lập công bồi đức cho ông bà tổ phụ và mình mang cái phước đức lại cho con cháu mình, bằng cách là mình làm phước, mình đi mở luân xa, dạy học, thì mang cái phước cho con cái, nhưng mình có mang một cái phần phước đó cho những người bạn hay không?
- Thêm cái phần này, cũng như tôi là Thầy, thì gia đình tôi đương nhiên được hưởng rồi, nhưng mà quan trọng anh chị em tạo phước đức, anh chị em chịu cho ngừơi ta không? Đó, cái này hồi đó, ông Thầy có hỏi tôi. Bây giờ tôi hỏi lại anh chị em nè. Nhắc lại câu này, ông Thầy tôi, hỏi tôi hồi đó: khi mà tôi tạo phước đức, tôi có cho người ta không? Hay tôi giữ tôi xài, trong gia đình tôi xài, cái điều đó là đều quan trọng, và ông Thầy hỏi nữa, và bây giờ tôi hỏi lại anh chị em nè, nếu bây gìơ, trong 10 ngàn người ở cái địa phương đó, người ta làm tốt hết, rồi Ba ruột của tôi, hiểu tôi bây giờ, tôi làm lớn, tôi giết 10 ngàn người đó. Trong khi 10 ngàn người đó là tốt hết thì một cái hại, tôi nghe lời Ba tôi, tôi giết người ta, hoặc tôi không nghe lời Ba tôi, tôi không giết người ta mà tôi bỏ tù Ba tôi. Ông Thầy hỏi tôi như vậy, theo anh chị em thì trả lời sao?
Bây giờ bỏ tù Ông già làm sao được, người ta nói là mình bất hiếu mà mình có mặt ở đây, làm sao những người dưới quyền của mình dám bỏ tù ông già mình. Mình làm President nhe, coi như tổng thống đi, người con làm president là tôi nè. Rồi tôi làm president, làm sao mấy người dưới tay tôi dám bỏ tù Ba tôi. Ông Thầy hỏi, ổng hỏi như vậy đó.
Bây giờ làm sao? Bây giờ nếu mình bỏ tù thì người ta nói mình bất hiếu, mà dưới tay mình bỏ tù thì làm sao nó dám. Tại ông già của Tổng Thống, làm sao dám bỏ tù? Thì anh chị em nghĩ sao?
- Thì mình ráng thay đổi ý của ông
- Ông già là quyết định rồi, no change.
- Giết họ để họ tiến triển con đường Tâm Linh.
- Đâu có được 10 ngàn người, số lớn quá, nhiều lắm.
- Không làm gì hết.
- Sao không làm được? ông bố nói, nói, nếu đứa con mà không giết thì ông giết, giết người con luôn
- Vậy thì để ông Bố giết.
- Để ông Bố giết mình chết, rồi ông giết 10 ngàn người kia nữa
- Giết ông Bố?
- No, đứa con không dám giết người Cha. Tại nó thương ông già, nó đâu có giết được.
- Hoặc người con giết ngừơi Cha, hoặc ngừơi Cha giết người con, hoặc mấy người kia giết hai cha con.
- Vậy thì giết hết rồi.
Tôi trả lời cho anh chị em nè: tại vì hồi đó ông Thầy thử tôi, coi cái trình độ tôi như thế nào? Nhưng mà vừa đưa ra cái đề tài, tôi suy nghĩ liền. tôi nói, chỉ có một cái là tôi đi công tác ngọai quốc. Rồi chiếu theo luật lệ thi hành, những người nào vi phạm luật lệ, bắt bỏ tù, không có tôi ở nhà. Rồi ở nhà muốn xử sao thì xử, xử xong rồi tôi trở về, tôi không thấy. thành ra: Luật lệ được bảo vệ, thứ nhì, không có mặt tôi ở đó thì người ta làm chứ tôi không có làm, tôi không có tội gì hết, mà tôi cũng không gây tội bất hiếu nữa, mặc dù tôi thương ông thịêt. Chứ tôi để ông thì gây trở ngại cho tôi và 10 ngàn người. Tôi thì đi công tác, ở nhà cứ theo luật lệ thi hành, nếu ở ngoài vi phạm, thì đó, ông này chuẩn bị giết người ta, thì bắt ông, kết tội ông, tử hình, giết ông chết, lúc đó tôi không có ở nhà là chính người con không có kí, mà những người thi hành luật pháp kí.
Trời ơi! Ông Thầy cho tôi đậu liền, chứ không, thôi, tôi rớt rồi.
Thì nó bảo vệ luật pháp của quốc gia. Bảo vệ chữ hiếu nữa, mà ngừơi ta không bị giết, giúp cho 10 ngàn linh hồn đó tiến hóa. Phải xử sự ba chiều như vậy, phải xử sự ba chiều thuận, giải thích cho anh chị em. Nếu mình làm lớn là mình phải làm thế nào cho người ta phục. Chứ còn nếu mình giận, mình làm thì dễ rồi, nhưng mà dân đâu có phục. Mặc dù mình cứu được 10 ngàn người, dân cũng đâu có phục? mình làm thế nào cho nó khéo mà người ta không biết, mà vẫn phục. như vậy mình mới điều khiển quốc gia được. Chứ mình tức, mình kill, mình kill, cái, trời oi, mai mốt, ông già của Tổng Thống làm bậy cũng kill!
Đó là một vị nguyên thủ quốc gia. Còn nếu anh chị em là Thầy mà anh chị em giận, anh chị em giết người ta hết, thì thôi trời ơi. Thí dụ tôi là Thầy nè. Học trò phản tôi, khồng lẽ tôi cho ở tù. Chẳng những tôi không cho ở tù mà tôi cho tự do, sung sướng. Chứ tôi là Thầy, tôi giận anh chị em, tôi cho ở tù thì đâu cón gì là Thầy nữa. Hết rồi. Như vậy là anh chị em học, anh chị em làm lỗi, tôi bỏ tù anh chị em thì đâu còn gì là Thầy nữa? Thành ra làm ông Thầy còn khó hơn Tổng Thống nữa. Vì chỗ đó, ông Thầy của tôi mới thử tôi, coi trình độ tôi như thế nào? Thì ổng mới cho tôi giúp người ta được. Chứ mà lúc đó xử sự giống như bà này thì giờ này tôi đâu có dạy cho anh chị em được.
83/ Thưa Thầy, giả thử nếu có người cha và người con trong vấn đề thi hành cái luật đó, thì nếu chúng ta ở trong đó thì chúng ta có sự dính líu đén người cha. Nếu mà chúng ta chấp nhận thi hành cái luật lệ đó là chúng ta dính líu tới cái luật lệ đó. Chúng ta có thể vì một hành động nào đó, tách rời ra, thì chung ta sẽ thi hành cái lệnh đó.
( Con không hiểu vì sao ông này nói như vậy, tại vì đối với con, cái câu chuyện Thầy nêu ra là giữa người con và người cha mà ông này lại thêm vào chúng ta trong đó, thành ra con không biết. Ông giả thử mà nếu chúng ta ở trong đó, chúng ta thi hành cái luật pháp mà người cha cho đó, thì chúng ta đã làm một điều xấu. Tại vì chúng ta chấp nhận thi hành cái luật đi giết người ta, nên không đúng)
- Bây giờ, như tôi đây nè, thà là tôi giúp 10 ngàn người, anh chị em dám giết 10 ngàn người để bảo vệ cho một người hả? Mà người này tốt thì anh chị em bảo vệ được, người này xấu thì làm sao anh chị em được?
84 Thưa Thầy, trong năm này có hai nạn: bên Anh có một người điên, tự nhiên đi vào trường mấy đứa bé, bốn năm tuổi, lấy súng giết mấy chục đứa trong lớp học. Và một người khác ở bên Australia, thì tự nhiên lên cơn điên, giết mấy người du khách. Thì ông muốn hỏi Thầy, những sự kiện xảy ra như vậy là làm sao? Có cái nghiệp lực gì không mà lại xảy ra như vậy?
- Thì tại sao bây giờ trong chiếc máy bay, 400 người, máy bay rớt xuống, đáng lẽ chết hết nhưng có năm người sống, thì biết chắc chắn 5 người đó là được may mắn rồi, chắc chắn 5 người đó sẽ có việc làm của Thượng Đế giao rồi. đáng lẽ máy bay rớt xuống, tất cả phải chết hết, nhưng có năm người sống, đó là bảo vệ cái thể xác đó. Trong tương lai, cái thể xác đó sẽ giúp cho người ta, thì lúc đó Thượng Đế sẽ đưa tay ra đỡ. Tại vì Thượng Đế biết là những người đó có trách nhiệm với Nhân loại. Tại sao 400 người mà chỉ giữ có 5 người thôi?
Thì chắc chắn là mỗi người có duyên nghiệp hết. Nó có liên hệ với nhau, thành ra không có trốn tránh gì được. Hễ đúng lúc thì phải chịu, không cách nào hơn hết. nhưng mà mình được may mắn, nếu mình thực hiện cái đường hướng của Thượng Đế thì chắc chắn những cái tai nạn đó mình sẽ tránh khỏi, giống như trường hợp tai nạn phi cơ.
Dịch đơn giản, đơn sơ như vậy, ngắn gọn mà đầy đủ.
85/ Chúng con may mắn tránh khỏi những tai nạn đó là nhờ Nhân Điện?
- Tôi nói không phải anh chị em đâu nhe. Tất cả những người nằm trong ngành Nhân Điện, nếu anh chị em có trách nhiệm phục vụ cho Thượng Đế, thì chắc chắn Thượng Đế sẽ giúp cho anh chị em khi gặp tai nạn, lâm nguy.
Thì giống như hai câu thơ mà Thầy thường nói, Ông Tổ nói đó: “ Đời giúp ta sáng tỏ đường đạo, ta giúp đời trong lúc lâm nguy”. Thì anh chị em làm việc cho Thượng Đế, khi anh chị em lâm nguy, thì hai cái chân này, thay vì bước xuống đây, thì Thượng Đế cầm cái chân này đưa vô lại bờ, những trường hợp tai nạn, máy bay xảy ra.
86/ Ông này xin hỏi là, sau khi có tai nạn ô nhiễm phóng xạ ở Chernobyl, cách đây 10 năm, thì tất cả đứa trẻ ở gần vùng đó, khi sanh ra đều bị tàn tật. ông hỏi tại sao có như vậy? có phải đây là những đứa trẻ sanh ra để nó báo hiệu, và để cho chúng ta một bài học không?
- Không, bây giờ có hai cách. Cái thứ nhứt, trong lãnh vực khoa học thì coi như cánh cáo nhân loại biết rằng khi sử dụng chất nguyên tử sẽ bị hủy diệt con người, coi như con người bị tàn tật suốt đời. Trong lãnh vực Tâm linh, thì có một số người tình nguyện xuống đây, thì anh chị em đừng nghĩ rằng những người đó sẽ bị Handicap. Trong tương lai, những người handicap có thể họ sẽ giỏi, giúp đất nước của họ, hoặc nước khác. Để cho họ chứng minh rằng: bây giờ, trong tương lai, anh chị em học ngành Nhân điện, cơ thể của những người đó bị chất phóng xạ hoành hành. Biết đâu trong vòng năm năm, hai năm, ba năm tới đây, anh chị em sẽ dùng cái Năng lực của Vũ trụ vô trong cơ thể mình, bảo vệ và giúp cho người ta trở lại bình thường. Thì những cái đó là người ta tình nguyện để chứng minh sự việc của những người của Thượng Đế để làm việc cho Nhân loại. Chứng minh hai mặt: vừa khoa học, vừa tâm linh, là cái ngành nhân điện của mình.
87/Thưa Thầy, bà này xin hỏi về vấn đề nghiệp lực. Vấn đề này thì Thầy giải nghĩa rất sâu xa, và nhiều khi Thầy nói trong vòng ba thàng cũng chưa hết được. Có thể nào Thầy bắt đầu giải nghĩa thêm về những gì mà Thầy chưa dạy?
- Được rồi, tôi sẵn sàng tôi giải nghĩa. Nhưng mà anh chị em muốn tôi giải nghĩa đề tài nào mới được chứ? Nó bao la lắm, anh chị em phải nghĩ ra, coi anh chị em muốn biết nghiệp lực như thế nào thì tôi sẵn sàng trả lời. Nó nhiều lắm, chứ đâu phải một thứ đâu. Nhiều cái anh chị em muốn hiểu, tôi trả lời khác thì đâu có được.
88/ Thưa Thầy, cái nghiệp lực do chính mình tạo ra cho mình, chứ đâu phải là người khác tạo ra cho mình. Ví dụ như mình nghĩ xấu, thì tự nhiên, mình tạo ra những việc làm, hành động xấu, tự mình tạo ra, thành ra, theo tôi hiểu, có phải là bây gìơ mình muốn hết nghiệp lực thì cứ nghĩ khác, thì tự nhiên, mình hết nghiệp lực. Có phải đúng như vậy không?
- Câu hỏi này tôi trả lời ít nhứt nửa tiếng đồng hồ.
Tôi giải thích. Bắt đầu anh chị em ngủ, cái tư tưởng vẫn làm việc, cái linh hồn vẫn làm việc nhe. Khi bắt đầu mở mắt ra, thức dậy, thì anh chị em nghĩ liên tục. Anh chị em bắt cái đầu óc của mình nghĩ liên tục hoài, không bao giờ stop hết. luôn luôn nghĩ hết chuyện này tới chuyện kia, bất cứ chuyện tốt, chuyện xấu gì, anh chị em nghĩ hết.
Nhưng mà anh chị em đừng có tưởng rằng, anh chị em nghĩ chuyện xấu thì nghiệp lực tới xấu, rồi nghĩ chuyện tốt thì nghiệp lực tới tốt. Vậy dễ quá rồi.
Nhưng chính mình tạo ra cái sự giận hờn, sự nóng giận là do mình tạo ra. Và chính mình tạo những cái đó, gây ảnh hưởng hệ thần kinh của mình, rồi mình càng ngày càng nóng giận. Bây giờ tôi thí dụ, anh chị em biết chuyện đó là chuyện xấu đến với mình thì anh chị em chấp nhận đi, thì anh chị em không có suy nghĩ gì hết. Chấp nhận thì không suy nghĩ, bỏ tất cả các cái, không suy nghĩ nữa. Cái chuyện nó đến, anh chị em chấp nhận.
Tôi thí dụ, trong này là nước quí của anh chị em, rồi người khác lại, lật đổ cái nước quí này. Thì thay vì cái nước quí này, đi ra ngoài mua năm trăm đô la thôi, thì anh chị em chỉ cần xuất tiền năm trăm đô la ra mua, mua nước quí người khác uống, thì coi như anh chị em chấp nhận cái chuyện này dễ dàng.
Còn anh chị em không chấp nhận, anh chị em tức giận, hờn, gây khó dễ cho người ta dưới mọi hình thức. anh chị em kiện tụng người ta. Kiện tụng tốn 5 000 đô la. Anh chị em tức giận quá, trong cơ thể bệnh, uống thêm 5 000 đô la thuốc. tổng cộng 10 000 đô la. Trong khi đó, chấp nhận cái ly này đổ, mua có năm trăm đô la, uống vô là đỡ tốn mười ngàn đô la và không có bệnh. Nhưng hầu hết con người ta bị cái này. Thành ra, cái tư tưởng mình tạo ra cái sự nóng giận, giận hờn, làm nó gây xáo trộn cho chính mình. Thì tất cả những người xung quanh đâu có vui được? thì anh chị em tạo cho những người xung quanh một cái hận thù anh chị em nữa. Người ta hận thù anh chị em chứ không phải anh chị em hận thù người ta.
Đó, tôi thí dụ dễ dàng.
Bây giờ, thí dụ thứ hai:
Bây giờ anh chị em vui nè. Bây giờ trong này ngồi 4 chục người. tôi nói chuyện vui hết, cái tôi cười, tất cả 4 chục người cười phải không? Nhưng mà khi tôi nóng giận, tôi tức giận thì bốn chục người im lặng hết, người nào cũng sợ, thần kinh căng thẳng hết. đó là tôi muốn thí dụ đơn sơ, đơn giản một lãnh vực nhỏ thôi.
Bây giờ nhe, nếu chúng ta tình nguyện làm việc cho Thượng Đế thì nó khác, khác nhiều lắm nhe. Bây giờ, quá trình kiếp của anh chị em gây nghiệp lực, thì cái nghiệp này anh chị em trả hết. dần dần anh chị em trả, chấm dứt nghiệp. Hết nghiệp không phải là chấm dứt đâu. Khi mà anh chị em hết nghiệp rồi, Thượng Đế tạo cho anh chị em cái nghiệp mới để anh chị em học cái nghiệp mới này, bằng cái nghiệp xấu, nghiệp tốt, nghiệp đúng, nghiệp sai, để anh chị em biết cái nào xấu, cái nào tốt, cái nào đúng, cái nào sai. Thì gặp những trường hợp đó anh chị em mới giúp người ta được. Chứ không học thì làm sao gặp những trường hợp đó giúp người ta được? không bao giờ chấm dứt, chừng nào anh chị em chết thì mới hết nghiệp. Dù cho quá trình kiếp của anh chị em hết nghiệp rồi, các Đấng cũng tạo cho anh chị em cái nghiệp. Có nghĩa là không phải ghét anh chị em mà muốn cho anh chị em càng ngày càng giỏi, thì tạo cho những cái nghiệp lực đó để anh chị em học hỏi, càng ngày anh chị em tiến hóa hai mặt. Đời thì anh chị em sẽ thông minh, sáng suốt, giải quyết tất cả những việc ở đời. Đạo thì càng ngày phát triển Tâm linh càng cao. Chứ anh chị em đừng có thấy mà tai nạn này, tai nạn kia dồn dập, anh chị em buồn chán, không phải đâu! Đó là một sự thử thách để anh chị em càng ngày càng giỏi trong hai mặt. Đời thì thông minh sáng suốt, đạo thì phát triển Tâm linh càng ngày càng cao. Chứ anh chị em đừng có buồn. tất cả những chuyện mà xảy ra cho anh chị em, đó là bài học quí gía nhứt mà Thượng Đế cho anh chị em, chứ không phải Thượng Đế ghét anh chị em. Nếu anh chị em ý thức được cái này thì anh chị em khỏe. Chắc chắn là anh chị em khỏe. tất cả cái việc gì anh chị em giải quyết cũng được hết.
89/ Thầy nói ngày hôm qua, nếu mà chúng con ý thức được, thì sau khi học cấp 3 là đã biết được nhiều rồi. Nhưng mà vì chúng con không ý thức được nên sau đó, chúng con phải học tiếp tục nhiều lớp để hiểu sâu hơn. Như vậy là tại sao? Tại vì chúng con là những người học dở, có trình độ kém hay tại sao? Tại sao chúng con phải tiếp tục học như vậy để hiểu những gì Thầy đã dạy trong lớp 3?
Trên thế giới, có nhiều nơi mượn danh nghĩa của Thầy dạy lớp 1,2,3 và làm những điều không đúng. Tại sao lại có những sự kiện này? Và tại sao Thượng Đế không chặn đứng việc này?
- Bây giờ tôi nhắc cho anh chị em nghe. Hôm qua tôi có trả lời rồi
Tại anh chị em lo 70%, với cái này quá mới. Anh chị em chưa biết cái này đúng hay như thế nào. Mà tôi đâu có trách anh chị em. Tại nghề nghiệp của anh chị em làm hai chục năm, ba chục năm, bốn chục năm rồi thì không có lý do gì, trong vòng có năm tháng, bảy tháng, một năm, hai năm mà anh chị em bỏ nghề của anh chị em theo cái này. Khi nào tôi nhắc cho anh chị em, khi nào cái này phát triển tầm mức quốc tế, thì chắc chắn, nghề nghiệp của anh chị em không có giá trị gì nữa. Đó là anh chị em tình nguyện bỏ nghề nghiệp mà thực hịên cái đường này, giúp Nhân loại, trong đó có đại gia đình và quốc gia của anh chị em ở. Chắc chắn anh chị em sẽ thực hiện cái này.
Bây gìơ, anh chị em thấy rằng, những người phản tôi, những người không có thi hành luật lệ, dạy bừa bãi lớp 1, lớp 2, lớp3 và các lớp khác. Anh chị em tưởng như vậy là Thượng Đế không chận hả? Thượng Đế cảm ơn những người đó. Tại sao cảm ơn?
Tại vì đường hướng của Thượng Đế đưa ra, cái người chánh là ông Thầy Đáng. Bây gìơ, người ta đi dạy hết, tất cả các nơi đi hết. Trong số đó là những nhà nghiên cứu rất giỏi, mà người ta muốn nghiên cứu thêm, thì những người đó đâu có trả lời được? đi tìm ai? Đi tìm tôi chứ tìm ai bây giờ? Thành ra cám ơn những người đó. Cũng như nhiều lần mà tôi trình bày với anh chị em. Có một số báo chí nói tôi tốt thì có ít người coi lắm, nó tưởng sao, ông nào cũng tốt hết, ít có người coi lắm. nhưng mà khi báo chí nói tôi xấu, thì báo chí lại bán chạy, mà khi báo chí bán chạy, thì những người- mà đâu phải họ giống như những người làm báo chí- người ta nghe một chiều đâu. Trong một triệu tờ báo xuất bản, trong đó có bảy trăm ngàn người ghét tôi đi, thì tôi cũng còn lời 3 trăm ngàn người. Thay vì tôi phải bỏ tiền để tôi đăng báo quảng cáo, thì bây giờ, nó lấy danh nghĩa tôi, nó làm xấu tôi, chửi tôi, thì trong một triệu người, thì tôi được lời ba trăm ngàn người. tôi phải viết thơ cảm ơn. Anh chị em làm vậy, không mích lòng. Nó vui, mình vui, mọi người vui hết. nhưng mà thấy cái chuyện đó thì nó là công cụ của mình, chứ không phải nó đưa mình xuống. Mặc dầu nó chửi mình, nhưng mà nó đưa mình lên, nó không biết. Sau khi mình viết thơ cảm ơn nó rồi, thì thấy là nó thất bại. Tại vì chính nó đưa mình lên, chính nó đề nghị mình, chính nó giới thiệu cho những người khác biết mình, đâu phải báo nó nói thì tất cả một triệu người nghe đâu. Báo nó viết một đường, thì coi người ta suy nghĩ chứ, coi người này thiệt hay giả, tốt hay xấu. Chứ không phải nói người này xấu thì tất cả mọi người nghĩ xấu hết đâu. Nó đâu có giỏi tới mức độ đó. Nếu nó giỏi thì nó làm chủ thế giới rồi. Thành ra, những môi trường mà những người học trò phản tôi đó, là tất cả tội nghiệp cho những người đó. Tại vì họ ham muốn vật chất, nhưng mà mình cũng phải cảm ơn họ, nhờ họ dẫn dắt những người lầm đường lạc lối trở về, mình giúp cho người ta. Và nhờ những người đó, người ta mới biết cái ngành Nhân Điện như thế nào, chứ anh chị em dạy, xin lỗi anh chị em nhe- trung tâm của ông Alphons đây nhe. Bây gìơ cứ ba tháng, hai tháng dạy một lần, bây giờ mỗi tuần mà tôi cho ông Alphons tổ chức, tổ chức 6 tháng, người nào cũng nằm hết trơn. Mệt quá, cứ mỗi tuần lớp 3, lớp 4, mỗi tuần lớp 3, lớp 4, một tháng một lớp 5. làm chừng 6 tháng, nguyên cái equipe của ông Alphons nằm hết, mệt lắm. tôi thí dụ vậy.
Thêm bổ túc như ông Natan hỏi đó. Tất cả ở Âu châu này, có nhiều người mượn danh nghĩa của tôi, học có tới lớp 3 thôi, dạy lớp 3, lớp 4. Nhưng mà đâu có tồn tại được. một thời gian ngắn người ta sẽ biết được, người ta biết, xuất phát từ đâu, học từ đâu và ai dạy, thì chắc chắn người ta biết. Nhưng tội nghiệp cho những học trò. Nhưng mà nhờ vậy thì học trò mới học được, mới tìm đến mình, mình mới giúp ngừơi ta được. Rồi lần lượt những người mà bị gạt mới thông báo cho những người khác, rồi những người khác được học cái này. Chứ còn không bị gạt thì họ đâu có biết. Mà bị gạt thì họ biết. Học được cái này, họ ý thức được rồi thì giới thiệu với những người khác được học cái này.
Là một hình thức thay vì mình quảng cáo thì mình không quảng cáo. Mà những người đó lại là công cụ của mình, quảng cáo. Nhưng mà phần thưởng thì ít lắm. Chẳng những hưởng ít mà trong tương lai sẽ bị kiệt quệ vấn đề năng lực.
90/ Bà này xin hỏi, sau khi một tuần họp, học ở đây với Thầy rồi, thì chúng con về, thì sẽ có nhiều người đến hỏi, thì phải trả lời ra sao? Theo bà thì rất khó có thể kể lại, vì họ không có mặt ở đây, chúng con phải như thế nào?
- Không có gì trở ngại hết. Nếu mà anh chị em thấy người ta thích thì anh chị em kể. Cái phần người ta tiếp thu được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu. Anh chị em ngồi trong này, tiếp thu đã nhiều, nhưng mà phần anh chị em diễn đạt lại, thì tùy theo người ta thích hay không thích. Cái đó không quan trọng, mà nhiều khi người ta nghe rồi, họ không hiểu luôn. Tại anh chị em đâu có diễn đạt được 100%. Nhưng mà nếu người ta thích thì anh chị em nói thì cũng không có gì trở ngại hết. Còn phần người ta tin thì tin, không nghe thì thôi, không quan trọng. Quan trọng là anh chị em có chịu bỏ thời gian nói chuyện với người ta không? Cái đó quan trọng, còn cái kia không quan trọng.
91/ Kính thưa Thầy, ông Joop xin hỏi về, khi nước hút lên thành mây, trong 3 ngày che ánh sáng mặt trời, thì lúc đó Thầy dạy, mình sẽ dùng luân xa 6 để mình lo cái vấn đề này. Nhưng mà khi nào mình mới học được cái cách dùng luân xa 6 để làm tan lớp mây? Và mình phải làm cách nào cho mây nó biến mất? hay là thế nào, vì nếu mình làm cho mây biến mất thì có thể đám mây lại trở thành nước lại, rồi rơi xuống thành nước, tại vì Thầy nói là làm rút nước đi?
- Đâu có mưa, làm sao mưa được? Đáng lẽ thì chưa dạy. Anh chị em hỏi quá, tôi chỉ cho nè.
Đây là một đám mây lớn. Khi nào mà lạnh quá, nó xuống tuyết. Ấm thì đúng độ nó sẽ mưa. Chứ mình làm gió, nó tan hết, đâu có mưa. Một cụm mây dày như thế này, thì dùng luân xa 6 đưa đám mây này ra ngoài luôn, ngòai trái đất, càng ngày càng cao, nó tan hết, không mưa.
Nhưng mà chưa đâu, chưa tới cái giai đoạn đó đâu, ráng đi. Đừng có gấp rút, chưa nước lên đâu. Chưa, hai cái này chưa có ráp lại đâu. Nhưng mà tôi chuẩn bị cho anh chị em trước, để tôi dạy cho anh chị em. Mà thời điểm khi nào mà tới, tôi sẽ dạy trước cho, anh chị em đừng lo ngại cái này.
92/ Thưa Thầy, Thầy nói là khi chúng ta dùng thuốc hoài thì không tốt, tạo nhiều điều xấu trong thân thể và có nhiều khi chính chúng ta tạo thêm vi trùng trong người chúng ta và tạo thêm bệnh hoạn. Nhưng mà cái sự tạo vi trùng ra vì mình uống thuốc là như thế nào?
- No, no, no. Bây giờ nghe cho rõ, ngòai không khí thì nó khác nhe, mà khi anh chị em uống vô trong cơ thể thì nó khác. Tại vì khi uống thuốc vô, chưa chắc gì anh chị em trị bệnh được đâu. Tại cái lương thực, thực phẩm anh chị em ăn, cộng với không khí, cộng thuốc men, nó tạo những loại vi trùng mà những nhà khoa học không nghiên cứu được. Những nhà khoa học dùng thuốc đưa vô những động vật. Anh chị em biết, đưa vô động vật, con thỏ, con mèo, con chuột. Cái cơ thể của Nhân loại nó khác, mà cơ thể của động vật nó khác, thì đâu có phù hợp với mình được? Nó phù hợp với động vật, đâu phù hợp với mình. Đôi khi phù hợp với người này mà không với người kia. Bao nhiêu đó, thuốc cũng gây tác hại cho cơ thể của mình rồi chứ đừng nói chi mà nghiên cứu trong động vật rồi đưa vô loài người.
Cái này nó xa vời vô cùng. Mà những nhà khoa học không bao giờ chịu nghiện cứu cái này. Tại vì nghiên cứu không đúng mức. Thành ra, tôi nói thiệt, tất cả những chất thuốc làm ra là thuốc tạo những vi trùng để giúp cho người ta bệnh thêm, chứ không phải giúp người ta hết bệnh đâu. Anh chị em suy nghĩ đi. Từ trước tới giờ, suy nghĩ chừng ba chục năm trở về đây, đừng nhiều. Có lần anh chị em nhớ, cái thuốc penicillin cho hàng trăm triệu ngừơi, hàng tỷ người xài. Mười năm sau, trong cái chất penicillin có chất độc trong đó. Mà thí nghiệm mười triệu ngừơi rồi, một trăm triệu người rồi, không phải penicillin không, ngoài ra, tất cả các loại thuốc mà anh chị em dùng đều có chất độc hết. Nó không phù hợp với cơ thể của anh chị em, nội cái hệ thần kinh của anh chị em cấu tạo nó khác rồi thì làm sao anh chị em phù hợp với thuốc này?
Đó, tôi chỉ nói sơ, tôi không phải nhà khoa học, nhưng mà tôi nói sơ. Anh chị em là những ngừơi bác sĩ, anh chị em thấy được cái thiếu sót của khoa học, chế thuốc ra không đúng nhu cầu làm cho người ta bị bệnh.
93/ Thưa Thầy, ông Joop nói là Thầy có đề nghị là mình làm những thí nghiệm với Năng lượng Vũ trụ. Thì ông đề nghị, mình cấy vi trùng và trị bằng hai cách. Một bên trị bằng Nhân Điện và bên kia trị cách khác để so sánh kết quả.
Thì ông Dick lại đề nghị và nói, đối với ông, vi trùng nhiều khi không phải một cái gì xấu, nhiều khi vi trùng rất cần thiết. Thì bây giờ phải hỏi lại Thầy rằng, vi trùng có phải lúc nào cũng là xấu không? Hay là vi trùng có nhiều khi cần thiết?
Ông Joop nói thêm, nhưng mà có nhiều thứ vi trùng rất là nguy hiểm?
- Có một số nhà khoa học, nghiên cứu, lấy những vi trùng độc, chích vô trong tế bào của người bệnh Sida, nhưng mà vô tình họ không nghiên cứu làm cho người bệnh sida chết liền. Cũng như những loại thuốc cho những người bệnh sida uống. Một viên năm ngàn đôla, uống vô rụng tóc hết, nguyên hệ thống bị tiêu hết. Rồi uống từ từ, càng ngày càng chết chứ không sống. là cái thứ nhứt, không đủ khả năng đó.
Bây giờ anh chị em thấy không? Cái ngành Nhân Điện của chúng ta trong tương lai, thì thay vì bệnh sida thì anh chị em dùng cái năng lượng vũ trụ, biến thể con vi trùng sida trong cơ thể người ta bằng một con vi trùng nó hợp với cơ thể mình, bảo vệ sức khỏe cho mình. Tất cả những loại vi trùng xâm nhập, nhưng không bị bệnh. bây giờ thì vi trùng nó xâm nhập, làm cho mình không có miễn nhiễm. Vi trùng miễn nhiễm nó không có bảo vệ trong cơ thể mình, thành ra tất cả những vi trùng nào, dù nhỏ hay lớn, dù xấu hay tốt, xâm nhập mình làm cho mình bệnh dễ dàng. Gần nhứt là bệnh cảm. nếu mình yếu là vi trùng cảm nhập vô thì làm mình bị bệnh, bị đau. Thì bây giờ, mai mốt mình sẽ tạo cái năng lượng cũng con vi trùng sida đó, bảo vệ sức khỏe cho người đó, thì tất cả những vi trùng khác xâm nhập làm cho người đó không bị bệnh. hai cái nó khác nhau. Mình uống thuốc thì mình hủy diệt con vi trùng, hủy diệt cơ thể người ta, tạo những vi trùng làm cho người ta bị chết liền.
Thì ngược lại, ngành Nhân Điện mình, cũng lấy con vi trùng độc trong cơ thể người ta, nó biến dạng lại thành một con vi trùng hợp với cơ thể mình, bảo vệ sức khỏe cho mình, và không có loại vi trùng nào xâm nhập được, coi như đó là một loại vi trùng tốt nhứt.
Tôi thí dụ, ngòai đời. Anh chị em thí dụ, medicine, tôi thí dụ ngòai đời. Bây giờ, một người này- võ là giỏi lắm. Bây gìơ bị ở tù. Bây giờ mình bỏ tiền ra, mình lấy cái người võ thiệt giỏi về bảo vệ nhà mình. Thì anh chị em bỏ ra một trăm ngàn thôi, anh chị em đem bốn người tù ra giữ nhà cho anh chị em. Thì chắc chắn, người đó sẽ trung thành với anh chị em. Tại vì anh chị em bỏ tiền đem những người đó về bảo vệ gia đình. Thì thay vì không có bốn người tù bảo vệ gia đình anh chị em, thì người ta xâm nhập vô nhà anh chị em, anh chị em tốn 1 triệu mỹ kim. Trong khi đó, anh chị em tốn một trăm ngàn, mà từ đó trở về sau, không một người nào dám vô nhà anh chị em ăn cắp đồ hết. Lấy một người xấu, giúp người xấu tạo thành một người tốt bảo vệ cho mình. Cái đó là an tòan nhứt, thấy chưa?
Trong tương lai, trong ngành Nhân Điện mình sẽ sử dụng cái này, thì chắc chắn, nhà khoa học vừa ít tốn kém, vừa kết quả hữu hiệu, thì chắc chắn, người ta sẽ bỏ tiền ra nghiên cứu. Hồi xưa, bỏ tiền hàng chục tỷ mỹ kim, thất bại. Bây giờ, bỏ tiền rất ít, rất khiêm nhường mà kết quả được mỹ mãn, thì chắc chắn, những nhà khoa học sẽ nghiên cứu cái này.
Tôi nói trong tương lai, chậm nhứt là giữa năm 1997, nhà khoa học ở các nước trên thế giới sẽ lần lượt nghiên cứu cái này. Tiếp tục nghiên cứu cái Năng lượng Vũ trụ này.
94/ Ông này hỏi, mình có thể bắt đầu làm thí nghiệm, lấy vi trùng của bệnh AIDS và truyền năng lực vào đó để xem coi vi trùng đó sẽ chuyển như thế nào?
- Thì đó, hôm qua tôi trình bày, có một người học trò nghiên cứu tế bào ung thư rồi. Thì trong tương lai để coi, có thể là chị Mỹ Nga về Pháp, nói những người nghiên cứu lấy vi trùng sida thí nghiệm tiếp.
Có thể là ông đó, có thể tháng bảy đi qua Minh Hiệp học, ông sẽ xin dự thính lớp luân xa 6. Ông học rồi xin dự thính thêm. Người con của ông là biologist sẽ làm thí nghiệm. Thì ông đó, chắc chắn trong tương lai ông sẽ thực hiện cái này.
95/ Ông này vì là Kiến trúc sư nên ông nói là trong môi trường kiến trúc mà ông làm việc, thì khi mình xây nhà là để bảo vệ cho con người và dùng những chất xây cất, phải dùng làm sao cho những chất đó không có nguy hiểm đến sức khỏe con người? nhưng bây giờ, có nhiều chất dùng để xây nhà có những ảnh hưởng không tốt cho sức khỏe con người và gây hậu quả không tốt cho môi trường xung quanh chúng ta. Mình có thể có phương pháp nào để có thể kiếm được và lựa được chất nào là chất tốt để xây cất?
Ông xin hỏi, cách lựa chọn chất tốt để xây nhà cửa rất khó, thì có thể nào ông dùng luân xa 6 để phân biệt được chất nào không tốt để mình tránh?
-Không được. No. Bây giờ tôi giải thích cho anh chị em nghe. Hiện tại bây giờ, tất cả những chất mà sử dụng ở ngòai xã hội lòai người này, chất độc hết. Chiếm ít nhứt 80%. Cái môi trường mình sống hiện tại là 80% chất độc. Thì tôi hỏi làm sao cơ thể chịu được? trong lãnh vực nào cũng bị vi trùng xâm nhập được hết. Trong lãnhvực nào cũng làm cho anh chị em bị bệnh được. tại tôi đi các nơi tôi biết. Bây giờ chưa có công thức hóa giải vật liệu trong nhà. Bây giờ tôi chưa có công thức. Tôi hy vọng là một hai năm tới đây, khi nào mà tôi ý thức được, tôi học được thì tôi sẽ giúp cho anh chị em. Bây giờ tôi chưa học, tôi chưa giúp được.
Hóa giải thức ăn, nước uống thì mình làm được. Trong tương lai, có thể hóa giải lương thực, thực phẩm mình ăn thì được, mà cái chất xây dựng thì chưa. Nói tóm lại, tôi chưa học. tại vì chưa đúng lúc mấy ông dạy, mà các Đấng dạy, tôi biết được, tôi mới dạy cho anh chị em.
96/ Thưa Thầy, ông đang viết một bài để trình cái bằng Tiến sĩ về kiến trúc của ông, nên ông phải trình rất rõ tất cả những cái vật liệu xây cất. đối với ông rất là khó khăn để trình bày vật liệu nào là tốt, vật liệu nào không tốt.
- Để coi, như vậy thì bây giờ Thầy hỏi ngược lại ông đó. Những vật liệu hiện tại mà bên Đức xài là những vật liệu nào đâu, ông nói cho Thầy nghe?
-Kính thưa Thầy, ông nói khó nói những vật liệu nào dùng nhiều nhất bên Đức.
Rất nhiều vật liệu xây dựng có nhiều chất lượng khác nhau. Chẳng hạn, dùng gạch nhiều và gỗ, và những chất hóa học tạo nên những vật liệu mới. thép sắt và nhiều chất khác nhau để ngăn chặn sự lạnh và nhiệt độ ở ngòai. Bây gìơ rất khó khăn vì họ có nhiều chất khác nhau, và chẳng hạn như bây giờ làm một cái tường hoặc trần nhà thì có từ năm tới mười hai vật liệu khác nhau được pha và ghép vào chúng với nhau.
Nói với ông theo ý kiến của Thầy, ông viết cái luận án tiến sĩ cho cái bằng kiến trúc, nếu ông viết nhiều về những chất độc thì luận án sẽ không kết qủa. Mình cứ khai chất này phù hợp với bây giờ, chất này phù hợp cái này, chứ đừng phân tích. Nếu phân tích, cái này chất độc, cái kia chất độc thì luận án của ông sẽ không được chấm à. Đừng phân tích chất độc. Nói bây gìơ, cái thị trường nó xài cái này, nhiều nhứt cái này nè. Chứ phân tích nhiều chât độc quá thì luân án của ông sẽ rớt. người ta biết rằng là chất độc rồi mình lại nói ra, thì chắc chắn cái luận án này sẽ rớt. Nói ông như vậy.
Bây giờ tôi giúp ý kiến cho ông. Khi nào mà ông muốn viết cái luận án, lúc mà ông bị bế tắc, ông ngồi thiền đi, rồi ông nhờ Thầy. Thầy sẽ giúp ý kiến cho ông viết cái luận án hay lắm.
97/ Kính thưa Thầy, theo Iwan hiểu, chúng ta đề cần Thượng Đế để học hỏi và để tiến hóa. Nhưng Thượng Đế có cần chúng ta không? Mục đích của sự học hỏi là thế nào? Và theo như nhận xét của Iwan thì sáu tỷ năm nay, chúng ta cứ học hòai, học hoài. Thì khi chúng ta học hòai như vậy thì Thượng Đế có học với chúng ta không?
- Tôi giải thích cho anh chị em nghe. Thượng Đế là Đấng tối cao rồi, mà quyền lực của Thượng Đế thì dạy mình, chứ đâu có học? nhưng mà mình là công cụ của Thượng Đế, muốn hòan thành một nhiệm vụ thì Thượng Đế phải nhờ mình, nhớ nhe. Thượng Đế mới nhờ mình, mới dạy mình để hòan thành nhiệm vụ của Thượng Đế. Mà từ trước tới giờ thử hoài, không một người nào chịu lo cho Nhân loại. Đầu tiên thì họ lo. Nhưng sau vì quyền lợi cá nhân, tập thể, quốc gia thành ra bị hủy diệt. Suốt sáu tỷ năm, bây giờ là chu kì mới.
Ngay cả cá nhân tôi nè, tôi nói cho anh chị em biết, trước kia, quan niệm tôi, tôi là người Việt Nam, tôi bảo vệ người Việt Nam. Tôi tính người Việt Nam là mẫu số chung cho nhân loại để học, tôi thấy bất thành, tôi mới chọn địa điểm thứ hai là ở Đài Loan và địa điểm thứ ba là ở Bangkok. Nhưng chung quy, ba nước đông nam châu á này, thì hiện tại bây giờ, cái nước tôi chấm, lại ở Bangkok. Sau khi tôi đến Bangkok rồi, thì tôi biết theo đúng nguyên tắc trong lãnh vực Tâm Linh, thì Bangkok hưởng được 25 thế kỉ là chấm dứt. Chu kỳ chuyển hướng qua Việt Nam. Nhưng mà nghiệp lực Việt Nam còn nặng quá. Do đó, thì cái đường hướng tôi đi đây, ở đất nước Thái lan chấp nhận, từ trước thì không chấp nhận. Bởi vì ở đất Thái Lan chỉ tin có ông Phật Thích Ca mà không tin Thượng Đế. Phật giáo nguyên thủy bên Thái Lan chỉ tin có Phật sanh rồi chết. Thì bây giờ đất nước Thái Lan chấp nhận, thì coi như đất nước Thái Lan tiếp tục hưởng nữa. Mà hưởng đây là dùng đất nước Thái Lan để đào tạo những người phát triển vấn đề Tâm Linh. Hai cái nó khác nhau. Do đó thì tôi chọn đất nước Thái Lan.
Thì cái đó tôi không nghĩ quyền lợi riêng tư nữa. Trước kia, ông Thầy có nói với tôi: chân lý không của riêng ai hết. Của người nào thì người đó được hưởng, của dân tộc nào thì dân tộc đó sẽ được hưởng. Mà cái quan niệm của tôi cách nay năm năm về trước, tôi luôn luôn quan niệm là hướng về Việt Nam hết. Nhưng mà đó là quyền lợi riêng tư của cá nhân tôi, quyền lợi riêng tư của dân tộc tôi. Trong khi đó, nhiều dân tộc khác, chẳng hạn như Hòa Lan, phát triển Tâm Linh rất mạnh, thì tôi đâu có phải vì quyền lợi cá nhân của Việt nam mà tôi lo cho Việt Nam, tôi bỏ Hòa Lan? Đâu phải như vậy? Do đó thì đất nước nào, dân tộc nào, con người nào mà được cái chân lý đến đó thì chắc chắn tôi sẽ đến đó. Đây không phải quyền lợi của riêng tư mà là quyền lợi của Nhân loại thì chúng ta sẽ được kết quả cái này. Trước kia bao nhiêu người vì quyền lợi cá nhân, dân tộc không. Ngay cả tôi cũng vậy, nhưng mà tôi ý thức lại được, thì tôi sẽ không quan trọng tới đất nước Việt Nam nữa, mà tôi quan trọng, dân tộc nào đóng góp với ngành Nhân Điện, có nghĩa là đóng góp với Thượng Đế, thì chắc chắn, dân tộc đó sẽ được hưởng, và tôi sẽ đến đó thực hiện.
Cái này thì nó dài lắm, nhưng rút ngắn lại. Hồi xưa sách vở viết chỉ có đoạn đầu, đoạn giữa, không bao giờ có đoạn kết. thì chúng ta hợp thức bằng cái đoạn kết mà giải quyết tất cả mọi sự việc từ trước tới giờ bị bế tắc. Chúng ta là người giải quyết cái đoạn cuối cùng.
Nếu muốn giải quyết đoạn cuối cùng mà không phải là một môi trường mới, thì chắc chắn, chúng ta sẽ giống như vết xe cũ đi trước, chúng ta đi sau, giống nhau. Thành ra, cái đọan kết của mình là phải thay đổi toàn bộ. Thay đổi quả địa cầu, thay đổi con người. Nói tóm lại, hòan toàn một thế giới mới, con người mới để thực hiện cái chu kỳ mới. người cũ thực hiện không được, thất bại hoàn toàn.
98 Kính thưa Thầy, ông này nói là trong sách Thánh Kinh, có nói là, sẽ có một thời kỳ cuối cùng, và sẽ có những tai biến rất là quan trọng sẽ xảy đến và quả địa cầu này sẽ bị hủy diệt. Nhưng điều này thì khác Thầy dạy? Và nhiều người hiện tại hay xưng họ là đại diện của Thượng Đế, nhưng họ đều là những người giả hết. Vùng ông ở tại Hòa Lan thì dân chúng rất mộ đạo, đi nhà thờ rất nhiều, và mỗi lần ông đi học hoặc trị bệnh, dạy lớp 1, lớp 2, thì người ta nói, ông là đại diện của quỷ Satan. Ông xin hỏi Thầy, làm sao để cho họ biết được, và nói cho họ biết được rằng, đây là một cái gì tinh khiết và trong sạch hơn họ tưởng? Và cái này còn hay hơn là đi theo vào nhà thờ. Làm sao có thể nói cho họ được?
- Cái đó thứ nhứt. Tôi khuyên anh chị em, người ta đi nhà thờ, cái chuyện đó của người ta. Mình không có khuyên gì hết. Còn cái chuyện mình làm, nếu mình biết đúng, mình cứ đi thẳng, giống như Thầy, nếu Thầy gặp trở ngại cách bốn năm vê trước. Thầy bỏ cuộc thì giờ này đâu có phát triển được. Thành ra, nếu mình tự xét thấy đúng thì mình cứ việc đi, còn cái chuyện của người ta, mình đừng bao giờ nghĩ cái chuyện của người ta hết. người ta nói đúng chứ không phải sai đâu. Mà đúng của người ta, không phải đúng của mình mà mình buồn. Nhớ câu đó thì anh chị em yên tâm. Tất cả những lời phát biểu của họ đúng hết. nhưng mà đúng của người ta thì mình đừng nghe. Đúng người ta, mình nghe, mình thực hành, coi như mình nghe người ta, mình thực hành cho người ta, không phải cho mình. Thì càng sai gấp hai lần người ta nữa. Do đó thì tất cả những câu chuyện người ta nói, người ta đưa tới thì coi như là đúng hết. Đúng của người ta, thì mình khỏe. Đâu phải đúng của mình.
Tôi nhắc lại, nếu đúng của người ta mà anh chị em nghĩ đúng của người ta, mà anh chị em thực hiện là thực hiện cho người ta. Thực hiện cho người ta thì mình sẽ bị trở ngại, mình sẽ khổ não trong mình. Tốt nhứt là: Anh nói đúng chứ không phải sai đâu. Nhưng mà mình thêm câu thứ nhì: Anh đúng của anh chứ không phải đúng của tôi. Thành ra mình khỏe, mình khỏe người ta mệt. lúc mà mình nói câu đó thì mình khỏe mà người ta mệt.
99/ Kính thưa Thầy, ông này xin hỏi: Thầy nói là trong tương lai, nước sẽ rút đi và sẽ bớt nước biển. Và ông đọc trong những bài ghi của ông Dick hồi tháng hai là sẽ có tai biến, sẽ có nước ngập bên Mỹ và bên Nhật Bản, và một phần sẽ được đưa ra biển. Ông biết rằng là, Thầy có nhiều trách nhiệm và Thầy có thể giúp và làm được nhiều việc. Đây có phải là một kết quả của sự ảnh hưởng của sự giúp đỡ của Thầy không? Vì từ tháng hai tới bây giờ là vài tháng sau thôi, Thầy có thể thay đổi những gì sẽ xảy ra, Thầy có thể chuyển hướng được một phần nào hay không?
- Như anh chị em thấy, tôi nhớ năm 1994 thì có một số nhà khoa học bện Mỹ tiên đóan thời tiết ảnh hưởng cho quả địa cầu. Ở ngoài vũ trụ sẽ ảnh hưởng quả địa cầu chúng ta ở. Lúc đó, đất nước Mỹ cũng như nước khác lo ngại. Thì lúc đó tôi đang dạy ở Pais năm 1994, thì cách sau chừng năm ngày sau, thì coi như là thiên tai toàn cầu. Trong đó, ảnh hưởng nặng nhứt là Mỹ, nhưng mà đâu có gì đâu. Là cái thứ nhứt.
Cái thứ hai, gần nhứt đây là năm 1995 thì những nhà khoa học của Hoa Kỳ cũng đang lo ngại có một vật lạ từ ở ngoài địa cầu đưa vô trong trái đất. nhưng mà cũng không có luôn. Có hai mặt, mặt thứ nhứt là vấn đề chính trị, mặt thứ hai là những đồ tồn kho, khoảng năm tỷ mỹ kim. Họ chỉ đưa ra cái chương trình để cho mọi người sợ, thì tung ra thị trường, ai có tiền cũng mua hết, mua lương thực thực phẩm. Cái đường hướng kinh tế, chính trị của mọi người là vậy. Thành ra, những gì nói được thì không phải là thiệt, nhớ câu tôi nói. Những cái gì mà báo chí đăng ra là không có thiệt, những cái gì không có đăng là thiệt. những cái gì đăng, chỉ có 20% thôi, 80% là giả. Tất cả những cơ cấu bí mật, nếu mà tung ra là tử hình, thì ai dám viết bài đó? Ai dám đăng cái đo? Đó là những cơ cấu quốc phòng. Mà nếu tiết lộ ra thì ở tù. Một trong hai điều kiện thì có những người báo chí nào dám tung ra những cơ quan bí mật của các nước trên thế giới? Toàn là giả không.
Tôi thì tôi biết thời cơ, tôi biết. Cái nào giúp được thì tôi giúp. Thì cái chủ trương của tôi, anh chị em thấy, kinh sách nói, năm 2000 hủy diệt, hủy diệt. nhưng mà ngược lại thì tôi thấy không bị hủy diệt. Tôi cố gắng làm sao bảo vệ trái đất, bảo vệ con người.
Con người thì giết con người. Các Đấng không giết con người. Anh chị em nên nhớ. Con người sẽ làm thiệt hại, hủy diệt con người chứ không phải Thượng Đế đâu!
Nhưng mà tôi, tôi cố gắng bảo vệ con người tới mức tối đa, theo cái khả năng của tôi chứ tôi không phải bảo đảm toàn thể Nhân Loại được đâu! Nhưng mà với khả năng của tôi được bao nhiêu thì tôi sẽ giúp bấy nhiêu cho Nhân loại không bị tiêu vong.
100/ Bà này có hai câu hỏi:
Bà xin Thầy giải thích thêm khi Thầy nói: dòng điện của vũ trụ bắt đầu bây giờ đã bị ngược lại. Dòng điện này là dòng điện nào? Đây là Năng Lượng của Vũ trụ hay là một năng lượng nào khác? Nếu là Năng Lượng Vũ Trụ thì là năng lượng của Thượng Đế, và nếu là năng lượng của Thượng Đế thì đâu có chiều hướng nào? Vậy, cái dòng điện mà Thầy nói đó là gì?
Và câu thứ hai, Thầy nói năng lượng vũ trụ mà chúng ta tiếp thu là đến từ xa, thì từ xa đó là ở đâu?
- Tôi giải thích cho anh chị em nghe. Bây giờ, nếu trong lãnh vực khoa học, nếu anh chị em nói đề tài mà điện năng của Thượng Đế, thì không ai hiểu gì. Dòng điện ngược chiều đây là trong lãnh vực khoa học, chiều ngược của điện năng vũ trụ. Thay vì nó đi xuôi chiều, hồi xưa tới gìơ đi xuôi chiều thì trái đất nó sẽ an toàn. Ảnh hưởng mặt trăng, mặt trời nó an toàn. Nhưng khi nó quay chiều ngược lại thì nó đảo lộn trái đất và đảo lộn mặt trăng, mặt trời.
Năng lượng vũ trụ theo chiều trái đất quay, bây giờ nó đi ngược lại làm ảnh hưởng trái đât. Dòng điện bao bọc quả địa cầu đi ngược ảnh hưởng trên không gian và quả địa cầu.
Vì chỗ đó, trong tương lai tôi không biết thời gian ngắn hay dài, nó sẽ kết hợp lại mặt trăng, mặt trời, có thể là trước năm 2000. Đó là tôi giải thích theo khoa học, để chi? Để cho những nhà khoa học trong tương lai sẽ nghiên cứu cái này. Chứ thật sự, điện năng của Thượng Đế, mà Thượng Đế thấy rằng, 6 tỷ năm, chưa ai thực hiện được hết, phải xoay chiều đổi hướng cho nhà khoa học ý thức được rằng: dù cho con người học tới đâu, nghiên cứu giỏi tới mức độ nào thì cũng không qua Thượng Đế, nếu không có bàn tay của Thượng Đế giúp cho Nhân Loại. Vì chỗ đó, có hai mặt. để tôi giải thích.
Mặt thứ nhứt. để cho những nhà khoa học bế tắc, từ bế tắc nhỏ tới bế tắc lớn, không thể thực hiện được trong cái Năng lượng vũ trụ. Cái thứ hai, là để chứng minh cho một sự việc là: có sự hiện diện của Thượng Đế dưới trần gian này. Bàn tay của Thượng Đế nhe! Thượng Đế không thực hiện đâu. Thượng Đế đâu cần thực hiện. Thượng Đế giao trách nhiệm cho chúng ta, chúng ta thực hiện. Nhưng mà chắc chắn chúng ta sẽ chứng minh rằng: có sự hiện diện của Thượng Đế giúp chúng ta hoàn thành nhiệm vụ mà Thượng Đế giao. Đó là điện năng của Thượng Đế. Mình phải giải thích hai mặt: vừa Khoa học, vừa Tâm linh. Có như vậy thì những nhà khoa học mới chịu nghe. Chứ còn anh chị em tự nhiên nói: điện của Thượng Đế từ ngoài xa, nhập vô đây, đưa ra, không ai biết gì hết! cũng như tôi trình bày với anh chị em ở lớp 3, lớp 4 vừa rồi. Khi chúng ta khai mở luân xa 100%, chúng ta hít vô thở ra. Chúng ta nhờ cái Năng lượng vũ trụ, chúng ta nhờ cái khai mở luân xa, chúng ta thu hút năng lượng vũ trụ ngoài cái quả địa cầu chúng ta ở rất xa, mà tốc độ thu hút giống như tốc độ ánh sáng, nhưng mà anh chị em không thấy được. Bởi lẽ đó là một cái điện năng vô hình, mà được khai mở luân xa là chính Thượng Đế cho mình cái quà này mình mới khai mở luân xa,, mới tiếp thu Năng lượng vũ trụ từ xa, dùng danh từ khoa học. Chứ thật sự, khi mình mở luân xa là điện năng của Thượng Đế luân lưu. Nhưng mà luân lưu tuốt đàng xa thì anh chị em làm sao thu hút được? nhưng mà chúng ta thu hút dễ dàng. Trong khi những nhà khoa học nghiên cứu thì không có thể nào làm được, và chúng ta cũng chứng mình để trong tương lai, nếu các nhà khoa học nói anh chị em lấy năng lượng ở đây, năng lượng ở đây ô nhiễm, làm sao lấy giúp cho mình được? Làm sao mình trả lời đây?
Vì chỗ đó, muốn lấy năng lượng tốt, anh chị em được khai mở luân xa 100%, và khi dung điện năng của mình đặt tay vô cái luân xa này, sáu cái luân xa của mình nó thu hút điện năng thiệt là xa, đưa vô trong cơ thể của mình, truyền qua hai cái tay của mình, giúp cho người này hết bệnh, hết đau. Trong tương lai, mình phải chứng minh với những nhà khoa học như thế đó, chứ còn anh chị em mà chứng minh vu vơ thì không được, vừa khoa học, vừa tâm linh thì họ chịu.
101/ Thưa Thầy, ông Joop xin Thầy giải nghĩa thêm. Theo luật vật lý thì có một dòng điện của Năng Lượng Vũ Trụ, nói về Tâm linh thì cái Năng Lượng Vũ Trụ đó là của Thượng Đế. Thì ý thức của Thượng Đế là cái năng lượng đó thì đâu có cần chiều ngược hay xuôi?
- Bây giờ, nếu anh chị em dẫn dắt nhà Khoa học mà tu đúng mức, giống như anh chị em hiểu trong lãnh vực Nhân Điện, trong lãnh vực Tâm linh thì khỏi giải thích. Anh chị em biết, cái năng lượng của Thượng Đế thì tạo muôn loài vạn vật, thì bất cứ việc gì làm cũng được. Nhưng mà nói các nhà khoa học không chịu nghe. Vì chỗ đó, mình phải chứng minh bằng nguyên lý vật lý để cho nhà khoa học bế tắc trong lãnh vực này, thì mới dẫn dắt từ cái nguyện lý vật lý thất bại đi tới vấn đề Tâm linh, thì mới giải quyết được cái nguyên lý vật lý ở quả địa cầu chúng ta đang ở. Khi họ tin thì mới bắt tay vào việc. Đó là công cụ của Thượng Đế cùng với chúng ta nắm tay lại mới giúp Nhân Loại được. Chứ còn anh chị em nói giống như mình thì chắc chắn không nghe. Trừ trường hợp là những người đó học trong ngành mình thì họ mới ý thức được. Còn những nhà khoa học mà không học trong ngành mình thì chắc chắn họ không chịu. Như anh chị em thấy, có một số giáo sư, bác sĩ, nhà khoa học đã từng học ngành Nhân Điện chúng ta, thì tôi vừa nói vậy, người ta hiểu liền, còn những nhà khoa học thì người ta không chịu. Mà ngay cả những người khoa học lỗi lạc, giỏi nhứt, học trong ngành mình, về chứng minh cho bạn đồng nghiệp nghe, thì bạn đồng nghệp nói, người này điên. Trong khi đó thì mình trên đà phát triển, dùng sixième sens, dùng cái Năng Lượng vũ trụ giúp không biết bao nhiêu người, để hóa giải những con vi trùng ung thư được, thì những bạn đồng nghiệp của những nhà khoa học nói những nhà khoa học đó là điên.
Thì mình phải dẫn dắt từ từ đê chứng minh cho những nhà khoa học thấy rằng: cái nguyên lý vật lý không có đủ đáp ứng nhu cầu giúp cho Nhân Loại được nếu không có bàn tay của Thượng Đế giúp chúng ta.
Mà muốn chứng minh cho những nhà khoa học thấy thì mình phải dựa vào cái khoa học để nói cho họ nghe, rồi mới dẫn dắt họ đi cái đường Tâm linh.
102/ Thưa Thầy, đối với bà này thì bà nghĩ là, dòng điện thì không có trái phải, không có chiều nào hết. nhưng khi bà nghĩ đến một dòng điện luân lưu thì bà nghĩ đến hình ảnh một vòng xoáy, như xoáy nước, và tất cả trên cơ thể của mình, cái điện năng cũng di chuyển như những vòng xoáy. Theo bà thì mỗi lần mà nghĩ tới như vậy thì trong hình ảnh lúc nào cũng là một cái vòng xoáy, thì có đúng không?
- Như anh chị em biết, cái dòng điện mạnh nó quay, anh chị em không có thấy được chiều xuôi, chiều ngược, giống như tôi hướng dẫn sixième sens của anh chị em, luân xa 6, dùng luân xa 6 chuyển luân xa khác nó quay, nó quay tốc độ rất nhanh. Khi mà tốc độ nó nhanh thì anh chị em không có thể nào nhận định được xuôi hay ngược. Nhưng mà bây giờ, cái điện năng của vũ trụ hiện tại nó xoay ngược chiều, bởi lẽ ảnh hưởng rất lớn cho trái đât mà nền khoa học hiện tại đang lo ngại, vừa ngòai không gian, vừa trong quả địa cầu chúng ta ảnh hưởng chứ không riêng quả địa cầu. Do đó thì tất cả những nhà khoa học ở quả địa cầu chúng ta đang lo ngại trong vấn đề điện năng nó xoay chiều, chứ điện năng thì anh chị em đâu có thấy được? là cái thứ nhứt. Cái thứ hai, tốc độ điện năng nó quay rất nhanh, anh chị em không thể nào tưởng tượng được. Thì anh chị em đâu có biết được nó quay xuôi hay quay ngược? Giống như tôi chứng minh cho anh chị em thấy, khi mà chiếc xe hơi mà nó chạy, cái đầu nó chạy xuôi mà bánh xe quay ngược vậy thì giống dòng điện nó chạy. Anh chị em không có tưởng tượng được dòng điện xuôi chiều hay ngược chiều.
Nhưng khi người ta đo cái Năng Lượng Vũ Trụ, ảnh hưởng rất nhiều trái đất thì dòng điện sẽ đi xuôi chiều thay vì đi ngược chiều, thì trái đất không có bị ảnh hưởng gì hết. Nhưng mà cái này dòng điện đi ngược chiều làm ảnh hưởng rất lớn cho những cơ cấu của quả địa cầu chúng ta ở. Ngoài ra, ảnh hưởng ngoài không gian, mà những người đi ra khỏi không gian nghiên cứu thì họ lo ngại cái này. Họ đo được mà thực hiện không được!
103/ Kính thưa Thầy, khi lớp học ở Genéve thì Thầy có dạy là, dùng luân xa 6 để kích thích cho hai cái tuyến nó hợp lại. Nhưng mà Thầy nói là Thầy có thể giải thích về vấn đề này trong thời gian rất là lâu. Bây giờ có nhiều ngày, chúng ta có thời gian, Thầy có thể nào bắt đầu giải thích thêm?
- Trước kia lớp có 2 000 người, bây giờ, trong đây có 45 anh chị em thôi, anh chị em phải đợi đến tháng 8, khi có nhiều người hơn thì tôi sẽ dạy cái này, để cho nó công bằng hơn.
104/ Thầy sẽ dạy một ngày mấy tiếng đồng hồ ở những lớp cao hơn?
- Tôi không biết mỗi ngày bao nhiêu tiếng đồng hồ. I’m not sure.
Mấy người không thích ngủ nữa đâu. Lúc đó, mấy người nghe tôi nói chuyện với mấy người. Anh chị em nghe tôi nói chuyện trực tiếp với anh chị em bằng tư tưởng, không có buồn ngủ đâu. Giống như tôi hồi xưa vậy, hồi xưa thì tôi thích ngủ lắm, ông Thầy dạy tôi là tôi trốn học. Tôi nói, ông Thầy dạy thì dạy, tôi không chịu học. Giống như vậy, mỗi ngày từ sáng tới tối ông cho tôi học hòai, là ban đêm, tôi nói là tôi đi ngủ đó nhe. Nhưng mà tối ông nói chuyện với tôi, tôi thích quá, tôi thức sáng, đêm không mệt. Thì trong tương lai, tôi hy vọng tôi sẽ dạy cho anh chị em, anh chị em thì muốn ngủ, nhưng mà tôi kêu thức dậy. talking with me, you are happy, no sleep, like to talk 25 hours.
Nói là, lúc ngủ dạy cái linh hồn khác nhe, cái linh hồn mình thì khác. Còn vừa linh hồn, vừa thể xác, khác nhe. Cái này trực tiếp, direct, thành ra mình nghe, mình hiểu.
Còn linh hồn thì anh chị em thức dậy rồi anh chị em làm mới hiểu. Còn cái này direct giữa cái linh hồn và thể xác biết cùng một lúc luôn. Còn lúc anh chị em ngủ như vầy, hướng dẫn cho linh hồn anh chị em thì qua ngày hôm sau hoặc ngày kế tiếp, anh chị em sẽ đổi lại cái chương trình, anh chị em nói, tại sao hay quá, là hai cái nó khác nhau. Còn cái này, dierct, thì vừa thể xác, vừa linh hồn biết luôn. Tôi thì tôi cho ngủ tự do nhưng mà anh chị em thích, thành ra không chịu ngủ.
105/ Kính thưa Thầy, bà này hỏi mình trị bằng luân xa 6, bệnh ung thư máu(leukemia), và bệnh huyết áp cao, có phải mình trị hai lần luân xa 7 không? Xin Thầy nhắc lại?
- Đúng rồi. always, lúc nào cũng bắt đầu bằng luân xa 6 và 7, rồi trị luân xa 2, luân xa 3, luân xa 4 rồi lọc máu, rồi lại trị luân xa 7 một lần nữa. đó là cho ung thư máu.
Áp huyết cao. Bắt đầu luân xa 6 và 7, rồi trị luân xa 4, lọc máu, rồi trị luân xa 7 lần nữa. nhiều khi phải trị luân xa 7 tới ba lần. Vì nếu phải trị thêm bệnh stroke( đứt mạch máu não), có bị bại hai bên, thì phải trị luân xa 6, 7 trước, rồi trị luân xa 7 phía bên trái của màng tai, luân xa 7 phía bên phải của màng tai.
106/ Khi mình trị từng vùng( local), chẳng hạn như, mình phải trị hai cái chân, thì lúc đó, mình tập trung trên thân thể người bệnh nhân hai chân cùng một lúc, hay là mình tập trung vào một chân trước, rồi chân kia sau? ( trị đàng xa)
- Nếu hai cẳng nhức, thì trị hai cái đầu gối. Bên đầu gối phải 30 giây, rồi bên đầu gối trái 30 giây, và nghĩ tới từng vùng một chứ không hai vùng một lượt, và lọc máu trên tay của họ.
107/ Bà này hỏi về cách trị trẻ em. Trước khi đặt tay, hít thở 3 lần. Bây giờ, trị bằng luân xa 6 thì làm sao? Bà thấy, thời gian 30 giây thì có thể lâu quá?
- Mấy đứa nhỏ dưới 12 tuổi, tôi chỉ cho thêm kinh nghiệm này. Dưới 12 tuổi đó, thì khi mà anh chị em nghĩ tới luân xa của mình, mình cảm nhận nhanh quá, thì mình ngưng. Thay vì 30 giây thì 5 giây, 10 giây, 20 giây, có thể. Thí dụ như bây giờ đứa nhỏ đang đau, nhức đầu. Anh chị em nghĩ luân xa 7 của mình, thí dụ nhe, thì trong vòng 10 giây, 20 giây, nóng cái đầu mình quá thì mình stop liền.
108/ Kính thưa Thầy, ông này nhận xét rằng, bây giờ, cái sự phát triển Tâm linh quan trọng hơn là trước đệ nhị thế chiến. Mấy chục năm sau này thì sự tiến triển Tâm linh có phần tiến triển và bây giờ thì người ta hiểu nhiều hơn về nghiệp lực. Họ hiểu nhiều hơn và nhắc nhở đến nhiều hơn. Nhưng mà song song với đó, những năm sau này thì có những hiện tượng xảy ra nhiều trong xã hội, nhiều hiện tượng thì có vẻ tốt, nhưng ngược lại, có những nhóm gây những điều khó khăn hơn. Chẳng hạn những đứa trẻ, chơi nhạc thật là bạo tàn hoặc như có ảnh hưởng của quỷ satan. Thì giữa hai bên, một bên thì hướng tốt, còn một bên thì chống đối, và có vẻ như là tiêu cực. Thì đây có phải là một cái tình trạng có thể tạo nên một cái chiến tranh không? Và vai trò của Thầy trong cái tình trạng này là như thế nào?
- Như anh chị em biết, bây giờ, trên con đường mình đi, giống như bỏ phiếu vậy đó, giống như bầu cử, bỏ phiếu, chắc chắn xứ nào mà thấy tốt thì người ta bỏ phiếu cho mình. Nếu trên thương trường quốc tế, người ta thấy mình có khả năng, người ta thấy mình tốt, mình giúp nhân loại, thì chắc chắn, người ta sẽ bỏ phiếu cho mình. Còn nếu mình làm không được thì chắc chắn không ai bỏ phiếu. Đừng lo ngại cái này.
Nếu trên cái đà, theo nguyên tắc, cuối thế kỷ 20, trước 25 năm, bắt đầu một thế kỷ mới, thì trước 25 năm nó bắt đầu thay đổi. Bất cứ chu kì của thế kỉ nào cũng vậy. Nhưng mà đặc biệt nhứt, cái chu kỳ của cuối thế kỷ 20 này, nó đặt biệt hơn những thế kỷ trước, là tái tạo ra môi trường mới, con người mới và quả địa cầu mới. Thì nó khác biết bao nhiêu thế kỷ trở về trước, lần sau cùng của cuối thế kỷ 20, bắt đầu từ năm 1975 thì tất cả mọi người không còn hướng vật chất nữa, phải trước 25 năm, bây gìơ, năm nay là 96 rồi. Anh chị em biết 21 năm, con người ta hướng về Tâm linh 60%, hồi xưa có 20% thôi, bây giờ được 60% rồi, chỉ trong vòng 21 năm mà tăng 40%. Thì tôi hy vọng, càng ngày chúng ta càng nhiều hơn nữa, thì phát triển trong ngành nhân điện, số người nghiên cứu Tâm Linh sẽ tăng nữa, thì chắc chắn Nhân Loại sẽ sung sướng. Khi người ta ý thức được, mình làm thì thời gian nó lâu, xã hội làm thì thời gian nó lâu, nhưng Thượng Đế làm thì chắc chắn sẽ rút ngắn thời gian lại, để đưa cho con người ý thức được vấn đề Tâm Linh như thế nào. Thì đó là sự thành công của mình, là công cụ của Thượng Đế làm cái việc này. Đó là công cụ của tôi cùng với tất cả anh chị em nắm tay lại, chứ một mình tôi, tôi làm không nổi. Tôi phải đào tạo anh chị em cho thiệt giỏi thì anh chị em mới giúp cho những ngừơi khác thiệt giỏi. Có như vậy thì nắm tay với nhau, chứ một người làm đâu có được?
109/ Bà này xin có câu hỏi là tại hai trung tâm ở Hòa Lan này thì có những người dùng bùa ngải rất nhiều, và họ dùng bùa ngải rất mạnh. Mặc dù Thầy đã dạy rằng những người nào được mở luân xa 100% thì không bị thần kinh giả, bị linh hồn nhập nữa, nhưng mà nếu họ được mở luân xa 100%, họ vẫn có thể bị người khác bỏ bùa hay không? Vì bà này biết có sáu người trong đó xài bùa ngải là rất mạnh, và cái người xài bùa là ông nội hay ông ngoại trong gia đình, mà lại chơi bùa ngải trên các con cháu trong gia đình của chính họ, để ảnh hưởng đến con cháu họ. Bà này đã trị thần kinh giả cho ba đứa trẻ rồi. Sau một năm bà giúp họ thì mấy đứa trẻ này được chơi đùa trở lại, và có sự quân bình như xưa. Hồi xưa nó không chơi, lúc nào cũng ở trong nhà, và dù họ có cầu xin cho những linh hồn đi tu thì ảnh hưởng vẫn còn. Thì trong nhóm mấy đứa trẻ có 1 đứa bé gái 12 tuổi và một đứa 10 tuổi. Thầy cho phép nên đứa bé gái 12 tuổi đã được học đến lớp 3, còn đứa 10 tuổi thì nhỏ qúa nên đợi. Thì mặc dù đứa 12 tuổi đã được mở luân xa 100% nhưng có lẽ vẫn còn linh hồn bất tử bất diệt phá phách, và vẫn có những nhóm xung quanh đó, họ dùng bùa ngải và họ rất là dữ dằn. Đây chỉ là một trong những trường hợp thí dụ mà thôi, và còn nhiều trường hợp tương tự như vậy nữa. thì bà xin hỏi Thầy có cách nào để giúp?
- Bây giờ, cái thứ nhứt, tôi giải thích. Nếu anh chị em còn luân xa 100% thì không bao giờ ai vô được, trừ trường hợp 0% thì vô được, cái thứ nhứt. Cái thứ hai, tất cả những ngừơi mình trị bùa ngải, mà nếu mình trị hai lần, lần thứ nhứt luân xa 5, 7, lần thứ nhì nắm hai ngón chân cái thì không có một linh hồn nào vô được hết. Ngoại trừ trường hợp cái ngừơi đó uống bùa vô. Nhớ nhe, hoặc tự mua bùa đeo vô thì bị trở ngại. Còn người thường bỏ bùa vô mình thì không được. người ta bỏ vô mình thì nó giải hết.
110/ Người đó có luân xa mở 100% rồi nhưng vẫn bị sự ảnh hưởng của ông nội đó chơi bùa, bà bị đau và bị đẩy, không có control được thân thể của bà. Mặc dù ngừơi mẹ được mở luân xa 100% nhưng vẫn còn sự ảnh hưởng của các sự bùa ngải đó?
- Cái này nó có hai cách. Nhiều khi bà bị bệnh, bà sợ quá, rồi ở nhà có bùa ngải, bà tính là uống vô cho nó hết, thì cái đó bà tự động uống thì bà dính, mà khi cái đó mà uống vô rồi thì không có phá nhiều liền, mình chấp nhận cho người ta vô, nhưng mà nó không dám phá, nó bị giới hạn. Và gặp những trường hợp bị hành vậy thì sao không nhớ kêu ông Thầy giúp cho bà lúc đó. Nếu bà biết bà bị ngừơi ta hành bà đó thì kêu ông Thầy giúp, Thầy giúp được liền.
111/ Những đứa con của bà thì tuần vừa rồi, nửa đêm kêu gào khóc thét lên. Thì những lúc đó thì bà có thể gọi Thầy để giúp mấy đứa bé được không?
- Được chứ. Nhưng mà bây giờ, theo Thầy biết đó, nếu trẻ em dưới 12 tuổi, không bị vô được đâu. Nhưng mà tại vì làm áp lực nó, nó sợ. làm áp lực nó sợ quá, áp lực đánh nó, giết nó, nó sợ quá, bị khủng hoảng, và khủng hoảnh thần kinh thiệt chứ không phải từ bùa ngải.
112/ Kính thưa Thầy, bà này nói bà kiếm câu hỏi, xin hỏi Thầy về nghiệp lực tiếp. Bây giờ xin Thầy giải thích về nghiệp lực riêng của mỗi ngừơi, của cá nhân, và cái nghiệp lực chung của Nhân Loại. Và xin Thầy giải thích, tại sao Thầy nói là Việt Nam nghiệp lực còn nặng? Và xin Thầy giải thích sự liên quan giữa cộng nghiệp và biệt nghiệp?
- Như anh chị em thấy đó, thí dụ bây giờ, cá nhân của anh chị em bị nghiệp nặng thì gia đình của anh chị em xáo trộn nhiều. Nhưng khi mà anh chị em giải quyết được vấn đề nghiệp lực của anh chị em nhẹ thì gia đình sẽ sung sướng nhứt. Tại nghiệp nặng, ngày tối gây lộn hòai, thành ra coi như là gia đình đâu phải thiên đàng, đó là địa ngục dưới trần gian. Mà khi anh chị em giải quyết được cái nghiệp lực của anh chị em hết rồi, anh chị em thoải mái thì trong gia đình anh chị em sẽ hạnh phúc, vui vẻ. đó là cảnh thiên đàng ở trần gian. Một trong hai cái. Tôi giải thích vấn đề nghiệp lực cá nhân, gia đình.
Còn cái nghiệp lực của Nhân Loại đó, nếu quốc gia nào ý thức được đường tu nhiều thì chắc chắn quốc gia đó sẽ được bảo vệ. Quốc gia đó ít có bị chiến tranh, thiệt thòi vấn đề nhân mạng, ít thiệt thòi vấn đề kinh tế và chính trị. Nếu những ngừơi trong quốc gia đó chịu khó tu thì chắc chắn sẽ được cái này. Tại vì khi anh chị em ý thức được thì năng lực của anh chị em tỏa ra mạnh lắm. Mỗi ngừơi có thể tỏa ra là một tấc, hai tấc thôi. Cái năng lực của mình là cái vía, người ta nói là cái hào quang đó, có hai tấc, hoặc cho một tấc rưỡi. nếu mà anh chị em mạnh đó thì có thể đưa ra dài hơn, mà mỗi người mà mạnh, vẽ ra dài thì luôn luôn bảo vệ quốc gia của mình. Cái này quan trọng lắm!
Thì trong khi đó, đáng lẽ tôi, tôi là người Việt Nam. Nếu tôi cư ngụ tại Việt Nam thì nó khác. Không ai làm gì được hết. nhưng mà cái này, cái thể xác tôi đi từ Việt Nam qua ngoại quốc rồi. Tôi đi tới vùng nào thì cái năng lực tôi sẽ đi tới vùng đó. Đi theo cái thể xác tôi. Thành ra Việt Nam đâu có hưởng cái này. Chứ nếu tôi ở Việt Nam thì khác. Thành ra tôi đến nơi nào thì quốc gia đó được hưởng. Và các Đấng cũng sắp đặt, những cái vùng nào mà sắp bị thiên tai hay khó khăn, tôi sẽ đến cái vùng đó tôi giúp. Đó là vấn đề những người đó tu nhiều. Còn những người mà không tu nhiều thì cái chương trình tôi sắp đặt rồi bị cấm, ngưng. Cũng như năm nay, năm 96, đáng lẽ tôi sẽ đi Phi Châu. Tôi đành nguyện tháng 10 tôi đi Phi Châu, nhưng tới giờ chót đi không được. Tôi bỏ. Mặc dầu tôi có thời gian nhưng mà tôi từ chối không đi Phi Châu.
Cũng như bên Trung Quốc, Liên Xô cũng vậy. Bên Trung Quốc, anh chị em biết tôi có một triệu tiền Đài Loan, khoảng bốn chục ngàn đôla. Tôi cho mà tôi năn nỉ người ta đi học. Người ta- tôi dạy thì tôi lấy tiền anh chị em, nhưng mà bên Trung Quốc, tôi cho tiền để tôi năn nỉ người ta học, mà chính phủ làm khó, bây giờ làm sao? Đành chịu.
Cũng như tự nhiên, Liên Xô, chính trị nó khó khăn quá, thì làm sao tôi qua được?
Nói tóm lại, thì cái dân tộc nào mà ý thức được cái đường tu thì chắc chắn dân tộc đó tôi sẽ đến nhiều. nói vậy cho Hòa Lan mừng.
113/ Bà này xin hỏi là, chẳng hạn như nhóm người hồi nãy bên Hòa Lan, có nhóm người luôn làm điều hại, dùng bùa ngải giết hại và hà hiếp người ta, và đánh đập tàn bạo, thì những linh hồn của những người đó có đủ thời gian để luân hồi và học hỏi hay không? Vì chúng ta không còn nhiều thời gian nữa. Thì như Thầy nói, chỉ còn vài năm nữa sẽ có những chuyện xảy ra, thì những linh hồn kém tu đó, họ có thể bị chết đi trước năm 2000, và chuyện gì sẽ xảy ra cho những linh hồn đó? Thì Thầy cũng có giải thích là, trong chu kì mới sẽ có một giống người mới, thì những linh hồn này sẽ đi về đâu? Vì họ sẽ không đủ thời giờ để đầu thai nhiều kiếp để học hỏi?
- Bây giờ tôi giải thích cho nghe. Anh chị em một kiếp, một thế kỷ, mười thế kỷ. Một kiếp người 60 năm nhe, một thế kỷ 100 năm, mười thế kỷ có 1000 năm. Như anh chị em biết, nếu mà hoàn thành nhiệm vụ mà Nhân Loại trở về khối sáng, còn 1 tỷ năm. Thành ra anh chị em cũng thông cảm cho những linh hồn đó. Cũng như có một lần tôi giải thích cho anh chị em, linh hồn của động vật mới tái kiếp đâu có biết cái gì. Thành ra học hỏi những cái hay, những cái dở, không biết, lần đầu tiên thành con người. thành ra, mình phải thông cảm, mình phải dẫn dắt họ, mình nên thương hại hơn là ghét họ. Tại vì họ không hiểu.
Anh chị em, có một số ngừơi biết mà thực hiện còn bị trở ngại, đừng nói chi không biết, thì làm sao anh chị em trách người ta được? Vì chỗ đó mình nên tội nghiệp người ta, mình sẽ dẫn dắt ngừơi ta. Trong tương lai, mình có khả năng, mình sẽ hóa giải cho ngừơi ta từ một người xấu, mình hóa giải thành một người tốt. thì chắc chắn họ sẽ làm. Tại vì họ sống trong xã hội này, ngừơi thiện có, người xấu có, người ác có thì làm sao minh định được cái nào xấu, cái nào tốt? Họ chỉ nghĩ quyền lợi riêng tư của họ thôi. Tuy nhiên, trong tương lai, thì anh chị em chung sống với tất cả những ngừơi tốt thì anh chị em muốn xấu cũng được. Tại những người xung quanh tốt không thì anh chị em muốn làm xấu đâu có làm được?
Thì chắc chắn, điều này chúng ta sẽ làm được, nhưng mà phải có thời gian, đôi khi bây giờ, năm này thì họ là ác, dữ. Anh chị em có biết được không, năm năm sau, khi mà đổi chu kỳ mới, con người thay đổi hết rồi thì sống toàn những người tốt không. Họ muốn xấu, xấu cũng không được. Thì lúc đó họ ăn năn lại sự việc họ làm thì chắc chắn họ sẽ làm tốt hơn.
Chứ còn bây giờ anh chị em thấy người ta xấu rồi anh chị em xua đuổi người ta, anh chị em đánh đập người ta, thì người xấu đó sẽ xấu gấp nhiều lần nữa. tại vì không ai thích hết.
Mà mình biết được cái tâm trạng, mình hóa giải cho họ bằng cách mình khuyến khích cho họ, từ một người xấu mà trở lại người tốt. Cái đó là cái thành công của mình.
Trong tương lai, nhiệm vụ mình phải làm vậy, chứ không phải anh chị em thương người tốt không, rồi người xấu anh chị em bỏ, bỏ cho ai đây? Mà trách nhiệm của mình, phải người tốt cũng thương, người xấu cũng thương. Người tốt thì mình giúp cho ngừơi tốt hơn, người xấu mình phải giúp cho ngừơi xấu trở thành người tốt, như vậy mình mới thành công.
Đó, nhiệm vụ của tôi làm là vậy.
114/ Bà này muốn hỏi rõ lại Thầy, là có những linh hồn kém tu mà hiện tại đang làm những điều không tốt, thì họ sẽ đầu thai vào giống ngừơi mới, họ sẽ thành giống ngừơi mới?
- Nhưng mà lâu lắm, lâu lắm. Waiting a long time yet.
Những linh hồn muôn lòai vạn vật từ từ biến thành con người, thì những người đó phải lên. Trừ trường hợp cái linh hồn đó, giả tỉ tới cái giai đoạn nào đó mà các Đấng thấy được thì mới cho tiếp tục tái kiếp lại chứ khó lắm.
115/ Tôi muốn hỏi tiếp về điều này này. Trong lúc đợi, các Đấng có dạy thêm không?
- Đâu có, nếu mà linh hồn tốt thì không nói gì, còn linh hồn mà đi phá phách, gây trở ngại cho người ta thì còn lâu nữa.
Theo trình độ, thí dụ, mình đang ngồi họp như vậy nè, các linh hồn tốt ngồi đây không, mà thay vì các linh hồn khác đi chơi không, có linh hồn đứng ngòai của nghe chứ vô không được. Mỗi lần mà nói đạo là đứng ngoài cửa nghe. Những linh hồn đó bắt đầu ý thức được thì các Đấng sẽ cho chuyển kiếp liền. Ý họ là muốn nghiên cứu Tâm Linh, vì chỗ đó, khi mình nói chuyện đạo thì họ đứng ở ngoài. Biết bao nhiêu linh hồn đứng ở ngoài chứ không phải một linh hồn đâu. Mà ý thức được thì các Đấng thấy những ngừơi này tốt thì cho chuyển kiếp.
Cái nguyên tắc là linh hồn nó vậy đó.
116/ Thưa Thầy, ông này xin hỏi về nhật thực, nguyệt thực, vì ông càng nghĩ thì ông lại càng thắc mắc và không hiểu. Ông nghĩ là đây là quả đất và đây là mặt trăng, thì mặt trăng sẽ rọi cái bóng lên quả đất. Và Thầy nói, khi có nhật thực, nguyệt thực, thì hai cái nhập vào thì nước sẽ được đưa lên. Nhưng mà lúc đó, để chuyện đó xảy ra thì cần một năng lực rất là mạnh, và sau đó thì tảng băng sẽ tan ra, chảy xuống và pha lẫn với nước biển, thành ra nước biển sẽ bớt mặn. nhưng mà cũng có thể đâu thành nước ngọt?
- Đây nè, không nghe rõ, để tôi giải thích.
Khi mà dòng điện nó đổi chiều, thay đổi hết. Để tôi giải thích cho rõ ràng.
Đây là ly nước đầy, ở đây là mấy tảng băng. Khi nó tan xuống lòng biển, đây là cái biển nước nhe, thì cái nước biển sẽ tràn, ngập hết, nếu không có sức nóng để thu hút nước này lên thì nhân loại sẽ chết nhiều lắm.
Khi mà nước này thu hút lên không trung hết rồi thì tảng băng càng ngày càng xuống. Anh chị em biết, dưới mấy tảng băng có gì không? Đó là những kho tàng quí giá cho Nhân loại xài. Vì chỗ thay chiều đổi hướng bằng hai cái mặt trăng, mặt trời kết hợp lại, sức hút đưa lên không trung thì nó thay đổi hết quả địa cầu chúng ta ở, chứ đừng có nói nước.
Cái sức nóng mà Thầy nói là từ đâu ra?
- Ánh sáng mặt trời với mặt trăng nhập lại từ trên đưa xuống. Ngoài ra, anh chị em biết, cái này ở xã hội loài người 6 tỷ năm, lần đầu tiên Thượng Đế đưa bàn tay vô, vừa dạy khoa học, vừa dạy tâm linh.
Bây giờ tôi giải thích thêm.
Bây giờ, hai cái ánh sáng mặt trời, mặt trăng mà nó kết hợp lại, không di chuyển, là sức nóng anh chị em sẽ chịu không được, có thể là thiêu đốt quả địa cầu chúng ta đang ở. Nếu nóng quá mà nó không thu hút nước lên, ở quả địa cầu sẽ chết hết.
Sức nước lên đây nó che lại, rồi không biết thời gian bao nhiêu giờ, cái này di chuyển thì tốc độ gió nó sẽ biến hết những cái chất này trở lại bình thường, thì nước dưới biển thành nước ngọt hết.
Thưa Thầy, nếu bây giờ nước mặn bốc hơi thì đáng lẽ vẫn còn muối khô ở đó, và khi nước xuống lại thì vẫn pha muối?
- Bây giờ phải nhớ rằng 100%, nước muối thì 100%, còn 10%, thì 90% nước tảng băng nó xuống thì đâu có ảnh hưởng muối gì? Bây giờ thí dụ trong ly nước này anh chị em bỏ một muỗng muối này vô, anh chị em uống nó mặn phải không? Anh chị em bỏ chút xíu muối thì đâu có mặn.
Khi tất cả nước biển nó lên hết luôn thì chỉ còn một phần cặn ở dưới thôi, mà phần cặn ở dưới thì tảng băng nó đưa xuống, còn có 5%-10% muối, thành ra không mặn đủ.
Thí dụ thêm cho Mats: đây là cái nồi nước, khi mà anh chị em nấu dưới này là sức nóng bốc hơi lên thì còn muối. nhưng còn đây là từ ở trên, hơi nóng từ ở trên rút lên, rút hết luôn.
117/ Thầy có nói, khi chúng ta chết thì linh hồn tu cao có quyền lựa chọn được cái thể xác. Nhưng mà có thể nào Thầy giải thích thêm về cái chết được không?
- Bây giờ mình còn đang thở. Sở dĩ tôi trình bày vì tôi có tập chết. Trái tim mình đang đập thì linh hồn mình nằm ngay luân xa 4. khi nào trái tim ngưng đập thì linh hồn nhảy ra ngoài liền. Cái này tôi có tập bên Mỹ, tôi ngồi như thế này, bây giờ nhịp tim đang đập 70, 69, 68, 67, từ từ còn chậm chừng nào thì bắt đầu hai cái chân nó lạnh lên, thì nguyên tắc chỉ còn 3 nhịp tim nữa thôi, còn nhịp chót thì ông Thầy cho tôi sống trở lại, bắt đầu tim đập lại, nhịp thứ hai, thứ ba đập lại… từ từ thì cơ thể bắt đầu nóng lại từ từ. Do đó thì khi nào chúng ta tim ngưng đập thì linh hồn mới ra. Nếu tim chưa ngưng đập thì linh hồn vẫn giữ cái thể xác, dù biết rằng anh chị em bị bệnh nặng hay bệnh nhẹ, luôn luôn bám vô thể xác. Khi nào bất khả dụng rồi thì nhảy ra. Anh chị em biết, tất cả những linh hồn từ trước tới giờ có giỏi nhưng mà Thượng Đế xóa hết, không có biết. Nhưng mà trong tương lai của thế kỷ 21, cái ngành Nhân Điện của chúng ta ãe học hỏi, khi nào anh chị em chết, thì muốn chuẩn bị vô một cái thể xác nào khác thì anh chị em vô cái thể xác đó rất dễ dàng. Thí dụ, anh chị em thấy thể xác này quá già hay quá lớn, anh chị em không thích nữa. Anh chị em muốn chuyển kiếp lại một thể xác khác thì anh chị em mượn thể xác của ngừơi khác, hủy diệt cái thể xác này, dễ dàng, không có gì trở ngại.
Cái đó là mình có khả năng. Bất cứ thể xác nào mình cũng nhập vô được để mình làm một sự việc. Nhưng mình có khả năng, mình bảo vệ cái thể xác, cái linh hồn của thể xác đó luôn. Giống như tôi hướng dẫn hôm qua. Chứ mình không có khả năng thì mình mượn thể xác, ngừơi ta đâu có cho? Mình có khả năng mình mượn cái thể xác này, đem cái linh hồn qua đây. Tôi dạy cho anh chị em học rất giỏi nè. Tôi đi giúp người ta, tôi dạy cho cái linh hồn học rất giỏi thì chắc chắn họ sẽ sung sướng cái này. Giống như tôi hiện tại bây giờ.
118/ Thưa Thầy, những ngừơi được ghép tim, chẳng hạn lấy tim ra rồi ghép tim khác vào, lúc đó linh hồn họ như thế nào?
- Hay lắm, khi mà ghép tim, ngừơi ta vẫn còn như thường. Nhân tạo thì thể xác họ vẫn hoạt động như thường, họ đâu có chết. biết rằng, khi tim ngưng đập thì con người ta sẽ lạnh liền. Vì chỗ đó, đôi khi tim ngưng đập mà thể xác nóng thì linh hồn vẫn bám víu như thường. Những động vật, như mấy con chí, trong đâu đó. Khi mà tim ngưng đập, ngừơi ta lạnh rồi đó là chí tự động nó bò ra ngoài liền. Chí nó cũng biết, đừng nói chi mà cái linh hồn mình.
119/ Thưa Thầy, bà này xin hỏi về kinh nghiệm của chính bản thân bà. Bà là từ nước Surinam. Khi bà về nước Nam Dương thăm thì bà thấy hiện ra rất nhiều hình ảnh mà bà không phân biệt được hình ảnh đó tốt hay xấu cho chính bà, và những hình ảnh này có phải là những hình ảnh của các Đấng trong dạo dạy học bà không?
- Bây giờ anh chị em chỉ đo cái dòng điện anh chị em biết liền. Khi thấy bất cứ hình ảnh nào, anh chị em đo dòng điện bằng những luân xa của anh chị em. Anh chị em biết những linh hồn đó cao hay thấp, biết liền, dễ quá, có gì đâu? Nếu từ cạch luân xa 3 lêm tới luân xa 5 thì những linh hồn đó không có giúp cho anh chị em được. Giúp người thường được chứ giúp cho anh chị em thì không được.
Nhưng những linh hồn nào mà cảm nhận từ cạch luân xa 5 tới luân xa 6, 7 thì chắc chắn sẽ giúp cho anh chị em được. Căn cứ vào những cái năng lực của anh chị em sẵn có, cộng với năng lực của các Đấng hoặc những người vô hình thì anh chị em đo được cái dòng điện này, thì anh chị em xác định rõ ràng được các Đấng cao hay các Đấng trung bình, mà các Đấng cao thì mới giúp cho anh chị em được, các Đấng trung bình thì chắc chắn giúp cho anh chị em không được.
120/ Ông này xin hỏi về sự đầu thai. Thầy đã giải nghĩa rằng, mọi linh hồn, tu và tiến triển để trở về với Thượng Đế, và khi mà mọi linh hồn đạt được về với Thượng Đế rồi thì quả đất này sẽ biến đi, và sẽ không còn nữa. Nhưng ông vẫn chưa hiểu, vì lúc nào cũng có những linh hồn kém phát triển, những tầng lớp khác nhau thì làm sao mình có thể tưởng tượng được là một lúc nào đó mọi linh hồn đạt được hết, cùng một lúc?
- Để tôi giải thích, cũng như tôi giải thích cho anh chị em rồi. Tôi chỉ dạy có hai tuần lễ thôi, ở ngoài người ta tốn bảy chục năm là mới có sơ khởi thôi nhe. Tôi dạy cho anh chị em có một phần ngàn thôi. Chứ nếu anh chị em học được mười phần ngàn hoặc một trăm phần ngàn thì nó khác.
Đó anh chị em suy nghĩ coi. Trong tương lai tôi dạy càng cao nữa thì nó biến thể. Biến thể bây giờ, bây giờ gần nhứt là tháng sáu này. Nếu tôi lấy cái Năng Lượng Vũ Trụ tôi biến thể, những hình thức này đổi, thì vấn đề mà đổi muôn lòai vạn vật biến thể rất nhanh. Ý tôi muốn nói cho anh chị em biết, cỏ cây hoa lá là biết bao nhiêu rồi chưa có tái kiếp. những côn trùng dưới đất, những loại vi trùng ngoài không gian, thì anh chị em biết còn bao nhiêu tỷ nữa không? Nếu đếm bằng con số thì chắc chắn đếm không được rồi. Giống như một bãi cát sa mạc Sahara thì anh chị em biết bao nhiêu linh hồn? sẽ không cộng trừ nhân chia được.
Đó là những linh hồn anh chị em thấy được. Còn những linh hồn không thấy được là những con vi trùng thì anh chị em biết còn bao nhiêu nữa không? Nếu không có một giải pháp nào mà dung hòa để giúp cho tất cả linh hồn trở về khối sáng thì triền miên. Sáu tỷ năm nữa cũng chưa được luôn, hoặc một trăm tỷ năm nữa cũng giống nhau. Tại luân chuyển hoài thì làm thế nào hết được? Nhân loại thì tám tỷ người, mà muôn loài vạn vật, động vật, thực vật hàng trăm tỷ chứ không phải tám tỷ, hàng ngàn tỷ, thì sẽ biến thể bằng hình thức, cũng như tôi hướng dẫn cho anh chị em- là con người thì minh mẫn sáng suốt, tôi dạy cho anh chị em hai tuần. Động vật thì trong tương lai, có thể là tôi dạy ba tuần hay bốn tuần, thí dụ. thì nó khác rồi. Cái đó dài lắm chứ không phải đơn giản như anh chị em nghĩ đâu. Nhưng mà chỉ có bài toán này Thượng Đế đặt ra thì Thượng Đế mới giải được, do đó Nhân loại bị bế tắc. Tại bài tóan này sắp đặt là bài toán của Thượng Đế thì chỉ ngừơi Thượng Đế xuống đây mới thực hiện được, chứ ngừơi của xã hội lòai ngừơi làm sao thực hiện được? Nếu thực hiện được thì sáu tỷ năm nay Nhân loại đâu có khổ? Nếu xã hội loài người thực hiện được thì sáu tỷ năm nay, thì dạy giống như tôi. Đâu có dạy giống như tôi đâu? Anh chị em thấy khác thường rồi.
Ý tôi muốn nói: là từ khi khởi thủy, có xã hội lòai ngừơi tới bây giờ, lần đầu tiên cái ngành này ra đời cho Nhân loại. Lần đầu tiên nhe( dịch cái này cho mấy ông ý thức. Cho mấy ông vui).
121/ Thưa Thầy, ông Dick xin hỏi thêm về sự tạo hóa của muôn loài vạn vật. Bây giờ ông biết rằng, con đường của chúng ta đi còn rất dài, nhưng ông vẫn không hiểu vì sao chúng ta cần đầu thai nhiều lần, học hỏi nhiều lần như vậy? Vì sao Thượng Đế lại tạo ra Vũ trụ, và vì sao Thượng Đế lại tạo ra cho mình học hỏi như vậy? Thượng Đế có phải vì một mình, rồi buồn, rồi phải tạo ra để cho vui không?
- Bây giờ như anh chị em thấy, cũng như có một số ngừơi thích tu để tiến hóa, trở về gần nhứt với Thượng Đế. Nhưng mà anh chị em biết, Nhân loại đang cần ngừơi giúp, chứ trên đó đâu có cần, cái thứ nhứt. Cái thứ hai, trên đó không có chơi với ai được, khi anh chị em trở về đó là không khí, chứ đừng có tưởng tượng trên đó có lâu đài nguy nga giống như hình vẽ của Tàu. Anh chị em trở về khối sáng là một khối không khí rất mạnh, ngòai quả địa cầu chúng ta ở. Chứ anh chị em đừng bao giờ hình dung trên đó có cung điện lâu đài, tiên nữ. Mà Thượng Đế thì muốn tất cả Nhân loại ý thức được vấn đề tu, càng sớm càng tốt, thì muốn giúp cho mình, không phải thiên đàng ở trên kia mà thiên đàng ở đây nè. Thí du, anh chị em, một người trong gia đình, vợ hoặc chồng. nếu mỗi ngày vui vẻ vợ chồng thì con cái sẽ vui vẻ và đại gia đình sẽ vui vẻ. Mỗi ngày làm mệt nhọc về, anh chị em gây lộn với chồng, với vợ, với con thì đâu có ích lợi gì trong vấn đề hạnh phúc gia đình đâu?
Ý tôi muốn nói là Thượng Đế muốn tạo cho tất cả mọi người luôn luôn trên môi có một nụ cười, thì chắc chắn anh chị em sẽ sung sướng nhứt. Đó là cảnh thiên đàng của trần gian mà tôi muốn tạo ra, chứ không phải anh chị em chết rồi về trên kia đâu, người ta lầm hết. Người ta mượn cái đường đó để dẫn dắt anh chị em đi. Nhưng mà thật sự là muốn tạo con người sống bằng xương bằng thịt, ấm no hạnh phúc thật sự của đại gia đình dân tộc, đại gia đình cá nhân của anh chị em. Đó là con đường tu chúng ta đi. Chứ đừng bao giờ nghĩ ông Chúa chết về với Thiên đàng, ông Phật chết về với Thiên Đàng. Không có thiên đàng đâu, Thiên đàng ở đây.
Anh chị em không có đau ốm bệnh hoạn, gia đình ấm no hạnh phúc, gia đình sung sướng thì không có cảnh nào bằng cảnh đó. Dù cho thiên đàng thật sự cũng không bằng cảnh dưới này. Thiên đàng thật sự, anh chị em không có bị ai chi phối ngoại cảnh và bối cảnh. Anh chị em ngồi thế này, không ai đụng chạm, buồn lắm!
Bây giờ tôi xin lỗi anh chị em nhe. Đừng nói thiên đàng, tất cả hiện tại bây gìơ tôi dạy bốn năm chục người, anh chị em hỏi, tôi trả lời, anh chị em cười, tôi cười, tôi vui, anh chị em vui, đúng không? Lát nữa đây, mạnh người nào về nhà ngừơi đó, tôi nằm đây một mình tôi, tôi muốn vui cũng không được, đâu có ai nói chuyện đâu mà vui. Nhưng tôi cũng phải đành chịu chứ sao giờ? Đó, bây gìơ lát nữa đây nè, sau giờ học anh chị em về hết có mình tôi ở đây thôi, bây gìơ tôi muốn vui cũng không được mà muốn buồn cũng không được thì có nước ngủ thôi.
Tôi giải thích, cái đường chúng ta đi là không phải về với Thượng Đế, mà cái đường chúng ta đi, muốn tạo Nhân Loại ấm no hạnh phúc thật sự. Là trong cái niềm vui, luôn luôn trên môi có một nụ cười, không bao giờ biết buồn. đó là cảnh thiên đàng, đó là về với Thượng Đế bằng cái gia đình của anh chị em. Bữa nay tôi nói cho anh chị em nghe cho anh chị em mừng, chứ về trên không có ích lợi gì đâu. Đó, tôi chứng mình như vậy là anh chị em thấy khỏe. Chứ anh chị em đừng có tưởng tượng rằng, ông Thượng Đế ông tạo ra anh chị em, rồi anh chị em học xong, trở về Thượng Đế. Không có đâu. Dưới này, anh chị em lo nhiệm vụ xong hết dưới này cho Nhân loại đi. Một gia đình của anh chị em có hạnh phúc gia đình. Mười gia đình, một trăm gia đình, một quốc gia, mười quốc gia, một châu, hai châu, năm châu bốn biển nó tạo ra hạnh phúc. Nguyên cả năm châu bốn biển nó tạo ra hạnh phúc, nguyên cả năm châu bốn biển, anh chị em có tưởng tượng như thế nào không?
Luôn luôn ngừơi ta thoải mái, vui cười thì anh chị em làm sao có bệnh hoạn đau yếu? anh chị em làm sao có sự bực bội, làm sao có cảnh địa ngục. Bữa nay tôi giải nghĩa câu này để cho tất cả Nhân loại ý thức, chứ không phải chết về thiên đàng đâu. Thành ra anh chị em hưởng cái này, thì tất cả mọi người hưởng giống như anh chị em.
Thì trong tương lai, cái số tửn vi xóa hết, anh chị em không có bệnh làm sao chết được? chắc chắn là anh chị em không có chết. Anh chị em có bị tai nạn, gãy cái tay, vuốt một cái, hết. Vừa bị tai nạn, cái tay nó rớt rồi, vuốt một cái, cơ thể ráp nối lại, sống lại. Con người ta giỏi đến mức độ như vậy. Thì anh chị em có tưởng tượng như thế nào không? Thì đâu cần về với Thượng Đế làm cái gì. Về với Thượng Đế buồn lắm, buồn thiệt, giống như ông Dick nói. Ông ở trên đó, buồn lắm, thành ra ông cho mình xuống đây. Ông ở trên, ông chịu đựng một mình ông thôi.
Bây giờ anh chị em biết, khi nào tất cả Nhân Loại mà cười, đồng vui hết thì anh chị em biết sức mạnh vô biên. Thành ra lúc đó, những động vật, những thực vật mà chưa biến thể ra là sức mạnh của năng lực của chúng ta sẽ đưa hết quả địa cầu này về trên khối sáng, chấm dứt nhiệm vụ. Thành ra cái tuổi của chúng ta trong tương lai dài lắm. Dài để mà giúp nhân loại, dài để giúp muôn lòai vạn vật, chứ không phải dài để hưởng vật chất. Những người nào ý nghĩ rằng, chúng ta sống lâu, sống thọ để hưởng vật chất chắc chắn sẽ không tồn tại, thêm cái phần này.
122/ Thưa Thầy, con nói là khi Nhân loại đồng có một nụ cười trên môi thì có sức mạnh vô biên thì sẽ đưa quả địa cầu về khối sáng, thì lúc đó mình đưa tất cả những động vật, dù lúc đó chưa biến thể, mình đưa đi luôn. Thì ông này không đồng lòng với câu trả lời đó?
- Tại vì anh chị em biết không, khi mà mình truyền cái năng lực mình có vô muôn loài vạn vật, nó sẽ biến thể hết. nó biến thể, một khối sáng cho nhân loại, một khối sáng cho muôn loài vạn vật, và một khối sáng cho quả địa cầu này. Thì quả địa cầu tự động bay lên. Chứ nếu mình yếu thì đâu có làm được?
Như anh chị em thấy, anh chị em chưa học ngành Nhân điện phải không? Anh chị em đặt tay vô ngừơi ta, ngừơi ta không hết bệnh, anh chị em chết. Mà khi học Nhân điện, mở luân xa 100% rồi, mỗi ngày đặt tay luân xa người ta, một trăm, hai trăm người, anh chị em không có mệt mà khỏe. Hai cái nó khác biệt.
Đó là nhờ cái năng lực vũ trụ từ ngoài đưa vô trong cơ thể mình. Đó là cá nhân anh chị em, một trăm năm chục ngàn anh chị em. Trong tương lai mà tám tỷ người như vật hết thì anh chị em có biết sức mạnh như thế nào?
NÓI VỚI HỌC VIÊN NHÂN ĐIỆN
Tôi hân hạnh được quen biết, thậm chí đã được nghe nhiều học viên Nhân điện, đã học theo thầy Đáng, giảng về Nhân điện. Những người đã đứng lớp giảng thì đặc biệt có tài ăn nói, họ nói nhiều đặc biệt là rất thích phân tích những lời thầy Đáng đã giảng, có người còn vận dụng cả những kiến thức Đông Tây Kim Cổ để phân tích, có người mang cả sách vở, cả truyện chưởng vào bài giảng Nhân điện, đặc biệt còn có người còn nghiên cứu về cuộc đời của thầy Đáng.
Tôi có lời khuyên thế này:
– Kinh sách là kiến thức của xã hội loài người, kể cả ông Khổng Tử, ông Lão Tử, kinh Phật, kinh Chúa… sách của ông nào là bản ngã của ông đó, đằng sau lời lẽ các ông đó viết là năng lực của không gian ba chiều đang cản trở con người, mình học Nhân điện mục đích để thoát cái bản ngã của mình không được, đằng này lại đi chui vào bản ngã của người ta, thì bao giờ mới thấy được chân lý đây, nhân loại đang đi giật lùi là ý này.
– Hơn nữa, ai lại lấy cái thô trược ở trong không gian 3 chiều để phân tích cái bao la ngoài vũ trụ, cho nên càng phân tích càng sai, càng bung bét, rồi thắc mắc là thầy Đáng nói vòng vo, sự thực thì tất cả những lời giảng mục đích là chờ là dụ cho tâm của học viên mở để Thượng Đế len cái năng lượng vào, cái năng lượng đó là cái “tâm linh mới” của mình đó, nó sẽ dẫn dắt cho mình hiểu mọi chuyện.
Với trình độ căn cơ của anh chị em nhân điện Thầy đã sử dụng những phương tiện của xã hội cổ xưa để giảng giải về quyền năng Thượng Đế như luân xa, kim tự tháp mica, năng lượng ánh sáng mặt trời, các bức hình aicập vv… Học trò Thầy cũng sử dụng những tri thức bản thân có thấy nằm trong triết học tâm linh nhân điện M.E.L. nên trong các cấp lớp giúp người mới học dễ dàng tiếp cận
Tất cả những phương tiện cũ các cấp lớp cao hơn không dùng đến nữa vì nó bị giới hạn trong năng lực mới, cao cấp hơn
khi người học đã học cấp lớp cao thì hầu hết họ đến để nhận năng lực và công thức tập luyện, và điều này cũng là điều bạn đã đề cập, điều có được “tâm linh mới”